Thư ký và Đại Bạch vốn là đồng nghiệp trong cùng công ty, quen là điều hiển nhiên. một đàn ông tặng hoa hồng đỏ kèm tấm thiệp tình tứ như , tuyệt đối chỉ dừng ở mức quan hệ bạn bè.
Điều càng đáng ngờ khi xét đến phận thật sự của Thư ký — tình nhân bí mật của ông chủ Lôi Vân, hiện tại còn đang mang thai.
Cố Hề Lịch híp mắt:
“Quan hệ giữa Đại Bạch và Phi Phi vẫn còn mập mờ, giờ khui dây dưa với Thư ký. Nếu tới cuối cùng còn phát hiện dính dáng luôn cả với vợ Lôi Vân nữa… thì đúng là MVP màn chơi .”
Vì phát hiện manh mối quan trọng, Cố Hề Lịch quyết định sang phòng của Đại Bạch để kiểm tra. xoay , một tấm ván bất ngờ bay sượt qua, suýt đập trúng mặt cô. Hai con quái vật vẫn đang điên cuồng giao chiến, mảnh vụn bay loạn khắp nơi.
Cố Hề Lịch né lẩm bẩm:
“Lôi Vân một cô con gái ? Vợ vốn thể mang thai… Không chừng đứa bé là do Thư ký sinh cho. Phì, tên cũng bạc tình quá! thôi, cũng chẳng dễ dàng gì. Biết đầu tóc, mà là cả một thảo nguyên xanh rờn.”
Sau khi lách phòng Đại Bạch, cô quả nhiên thêm thu hoạch. Trên bàn để hớ hênh một cuốn sổ tay màu đen. Mở xem, Cố Hề Lịch lập tức cứng họng. Đây nhật ký bình thường, mà là “kế hoạch săn gái”. Nói chính xác hơn, nó chính là “Kế hoạch theo đuổi thư ký ông chủ”.
Trong cuốn sổ, từng bước hành động đều tỉ mỉ ghi chép, từ mua hoa, thiệp, tạo bất ngờ lãng mạn… nhưng trang nào trang nấy đều gạch chéo đỏ lòm — thất bại tập.
Cố Hề Lịch nhướn mày:
“Rõ ràng Đại Bạch sức theo đuổi Thư ký, mà vẫn thành công. Với mấy chiêu lãng mạn chịu chi , phụ nữ bình thường chắc khó lòng từ chối. Thư ký dứt khoát cự tuyệt, chẳng lẽ cô thực sự một lòng với ông chủ Lôi Vân?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-193-nha-may-nguyen-da-so-2-7-2.html.]
Thượng Đế thì im lặng, suýt nữa ôm đầu gào thét. Rõ ràng cô là nắm giữ nhiều bằng chứng nhất hiện tại, nhưng cứ hễ phân tích là lệch hướng... Thật thể tin nổi.
Thượng Đế vốn đang cố nhẫn nhịn, nhưng rốt cuộc chịu nổi nữa, suýt bật lời chấn chỉnh cô.
lúc , một tiếng “rầm” chấn động cả căn phòng. Mắt To loạng choạng ngã oạch xuống đất.
Cố Hề Lịch ngẩn một thoáng, đó khẩy:
“Thấy ? Mắt to mấy cũng vô dụng, quan trọng là não! Chiêu trò gì mà mất mặt thế . Chân dài thì giỏi lắm ? Tự vấp chân mà ngã, thua kiểu thì c.h.ế.t cũng nhắm mắt nổi.”
Thượng Đế: “Phụt!”
Kẻ tám lạng nửa cân. Cô ơn đừng chọc nữa.
Hơn nữa, dù thua vì lý do gì nữa, nó cũng chỉ một con mắt trần trụi. Không mí mắt thì mà nhắm?
Mắt To giãy giụa nền đất, thể nào dậy nổi. Con quái vật vảy xanh vốn đang kịch chiến với nó đột ngột đổi hướng, lao thẳng đến chỗ Cố Hề Lịch. Rõ ràng nó cho rằng màn giao tranh dai dẳng, đến lúc nhận “vật cúng tế” đầu tiên.
quỷ quái nào vật cúng tế đó là gì! Cố Hề Lịch cảm thấy 99% khả năng cái gọi là vật cúng tế chính là bản Đồng cô.
Cố Hề Lịch lẩm bẩm: "Cái phận cùi bắp , sớm muộn gì cũng chết."
Cô dắt con quái vật chạy vòng vòng khắp phòng, thậm chí còn khéo léo mượn sức nó để húc vỡ bể kính bên tường. Lớp cát vàng bên trong tràn , lộ một vệt sáng bạc loang loáng.