[Vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 4: Căn Nhà Cổ (4)

Cập nhật lúc: 2025-08-06 01:06:18
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Nguyên Bân nấu mì nước trắng. Không mì gói khô, cô đành tự mì sợi, chỉ thêm chút muối, nhưng chẳng ai phàn nàn.

Mọi đều đói, lúc một bát mì nước trắng là mỹ vị. Thực , nếu thịt, e rằng ngược sẽ khiến buồn nôn.

Ai ăn thì ăn, đó là thông minh; ai ăn nổi, cũng chẳng ai khuyên. Hoa Mông là đầu tiên ăn sạch bát mì, đó một thẳng đến phòng hầu. Anh ở trong đó khá lâu, phát hiện manh mối gì .

Mì nấu nhiều, Cố Hề Lịch cũng bỏ sót, ăn sạch sẽ từng giọt nước cuối cùng.

Kiều Nguyên Bân hỏi cô: "Em buồn ngủ ?"

Cố Hề Lịch: "Không buồn ngủ."

Kiều Nguyên Bân : “Đừng miễn cưỡng, cũng đến lúc buồn ngủ . Trong bếp còn nhiều đồ ăn như , trạm chắc chắn chuẩn cho chúng một trận kéo dài. Hơn nữa còn phòng cho du khách ngủ. Buồn ngủ thì cứ ngủ .”

Trên bản đồ, tầng hai hiện rõ sáu căn phòng khóa. Theo kinh nghiệm của Kiều Nguyên Bân, đó hẳn là nơi để du khách nghỉ ngơi. Nơi phân biệt ngày đêm, chẳng ai bây giờ là mấy giờ, nhưng con thể chống nhu cầu nghỉ ngơi. Đồng hồ sinh học sẽ tự nhắc nhở họ.

Cố Hề Lịch ngáp hai cái liên tiếp. Kiều Nguyên Bân , trêu: cô chắc chắn từng thức đêm, còn ghen tị mà , cô đúng là sống một cuộc sống “tiên” giữa tận thế.

Cố Hề Lịch chỉ ngượng, ánh mắt rời khỏi cầu thang dẫn lên tầng hai, trong mắt lộ rõ vẻ lo lắng. Kiều Nguyên Bân hiểu rõ — lúc , điều cô mong mỏi nhất chính là một cơ thể mạnh mẽ hơn, ít nhất để lộ tín hiệu mệt mỏi, để thể giữ tinh thần sung mãn mà thẳng qua Lĩnh vực vong linh.

trong ngôi nhà cổ , bọn họ buộc chuẩn cho một trận chiến kéo dài.

Sau khi bước từ phòng hầu, Hoa Mông quyết định tiến lên tầng hai.

Vừa đặt chân lên cầu thang xoắn ốc, ngẩng đầu là thể nhận ngay: tòa nhà chỉ hai tầng như bản đồ thể hiện. Cầu thang vẫn tiếp tục vươn cao. Nó dẫn đến tầng ba, là sân thượng? Chưa ai .

Bản đồ hề cung cấp thêm thông tin. Thứ kiểu che giấu nửa vời , ngay cả tân binh cũng thể cảm thấy gì đó bất thường.

Trực giác mách bảo Cố Hề Lịch rằng cầu thang kéo dài lên cao tuyệt đối dễ . Bên trái, ngay lưng đối diện cầu thang là một cánh cửa khóa, đúng như bản đồ hiển thị. Phía bên thông suốt, chính là sáu căn phòng nghỉ.

Không thể thật sự tách mỗi ở riêng, Hoa Mông đề nghị nam nữ phân phòng, nghỉ ngơi lấy sức.

tiếp tục tìm manh mối mở cánh cửa đối diện ngay lập tức, nhưng Lý Khả can ngăn:

“Chúng căng thẳng mười mấy tiếng đồng hồ . Nghỉ một lát mới thể hồi phục. Mài d.a.o chẳng phí thời gian chặt củi !”

Không công cụ tính giờ, vốn nhận thời gian trôi qua lâu đến thế. Khi Lý Khả nhắc nhở, đều cảm thấy mệt mỏi.

Trong mười một , chỉ ba nữ, chia thành hai đội, tổng cộng sáu phòng. Bố cục mỗi phòng đều giống , theo lý thuyết thì chọn thế nào cũng ảnh hưởng. khi chọn phòng, Hoa Mông và Kiều Nguyên Bân cùng trúng một chỗ. Cuối cùng, Hoa Mông chủ động nhường—căn phòng ánh sáng hơn.

Vừa bước , Kiều Nguyên Bân một vòng kiểm tra tỉ mỉ, gần như lật tung từng ngóc ngách để xác nhận gì bất thường. Sau đó, cô đóng cửa, cài then chốt .

Kiều Nguyên Bân giải thích: “Đôi khi cánh cửa thể ngăn cách một vong linh.”

Chỉ cần trong gian vong linh, đóng cửa nghỉ ngơi sẽ an hơn một chút.

trong Lĩnh vực vong linh, bao giờ tồn tại thứ gọi là an tuyệt đối.

Không , thấy giường, Cố Hề Lịch buồn ngủ đến mức mở nổi mắt. Mái tóc dài tết gọn thành một bím, bên tai cài chiếc kẹp xinh xắn. Toàn toát lên vẻ tinh tế, khó trách mang dáng dấp tiểu thư khuê các.

Thực Kiều Nguyên Bân thiện cảm với cô, thậm chí còn thiên vị. Ngay cả dáng vẻ ngáp ngủ của cô cũng khiến cảm thấy đáng yêu. Không kìm , hạ giọng một chút: "Em ngủ ."

Nếu xem nơi như một khách sạn, thì căn phòng chính là loại phòng tiêu chuẩn: hai chiếc giường và một ghế sofa dài.

Cố Hề Lịch chẳng hề khách sáo, trực tiếp xuống giường chìm giấc ngủ. Chẳng mấy chốc, thở của cô trở nên đều đặn.

Một tân binh kinh ngạc thốt lên: “Cô … thật sự ngủ ?”

Đây nhà! Đây là Lĩnh vực vong linh mà!!

Kiều Nguyên Bân buồn để ý, chỉ lặng lẽ duỗi , tìm tư thế thoải mái chiếc ghế sofa, đó nhắm mắt .

Tân binh mãi vẫn đoán ngủ thật , cuối cùng thấy tự mất mặt nên cũng leo lên chiếc giường còn . Không buồn ngủ, chỉ là chẳng dám ngủ. Ngay cả nhắm mắt thôi cũng khiến tim đập thình thịch.

...

Giấc ngủ của Cố Hề Lịch vô cùng yên . Khi tỉnh dậy, tinh thần cô sảng khoái như Thần Ngủ ban cho sức sống mới. Căn phòng vẫn y nguyên như khi cô nhắm mắt, chỉ điều… bên cạnh chẳng còn ai.

Cố Hề Lịch đẩy cửa bước , cuộc trò chuyện ngoài hành lang lập tức ngừng bặt. Cô đảo mắt một vòng — đủ cả mười , tất cả đều đang cửa phòng .

Ánh họ đồng loạt đổ dồn về phía cô, ai ngoại lệ. Trong mắt họ tràn đầy kinh ngạc, giống như tận mắt chứng kiến c.h.ế.t bò từ trong quan tài.

Cố Hề Lịch: "Sao như ?!"

Kiều Nguyên Bân: " còn tưởng..."

Hoa Mông kéo cô , lắc đầu.

Nếu lúc đầu chỉ ngạc nhiên, thì giờ đây ánh mắt họ gần như đồng loạt ngưng tụ thành sự nghi ngờ. Trên gương mặt nữ du khách mới còn lộ rõ cả sự sợ hãi.

Bị chằm chằm như thế, ai mà vui vẻ .

Cố Hề Lịch vui hỏi: "Rốt cuộc ?"

Kiều Nguyên Bân chậm rãi lên tiếng: “Trong một Lĩnh vực vong linh, du khách hẳn cùng một phe. Một hoặc vài thể ngấm ngầm hợp tác với vong linh, giúp nó g.i.ế.c những du khách khác. Cố Hề Lịch, em… là một trong đó ?”

“Đương nhiên !” Cố Hề Lịch tin cho kinh ngạc, vẻ mặt đầy bàng hoàng: “Còn chuyện như ?!”

Một mới như cô vốn nên đến kiểu thao tác . Chỉ những ai từng kinh nghiệm mới thể . Trong đầu Cố Hề Lịch lập tức đoán thật sự đưa khả năng chính là Lý Khả — từ đầu đến giờ ông luôn ý đồ, chia rẽ để những tân binh khác ngả về phía .

Kiều Nguyên Bân bảo nữ tân binh kể , bởi cô chính là trực tiếp gặp chuyện.

…Tân binh vốn ngủ . Cô chẳng dám trở , sợ gây tiếng động phiền hai , đặc biệt là Kiều Nguyên Bân. Ngọn nến lay lắt trong phòng khiến ánh sáng chập chờn, càng mắt cô khó chịu. Không chịu nổi nữa, cô khẽ xoay , mặt về phía Cố Hề Lịch.

Vừa vặn thấy Cố Hề Lịch ngủ say, thở đều đặn, gương mặt yên bình ngọt ngào đến mức khiến lòng cô dấy lên một chút ghen tị. Ghen vì cùng là mới, nhưng Cố Hề Lịch luôn những kinh nghiệm che chở. Ghen hơn nữa… là cô Thần Ngủ ưu ái.

lúc , tân binh sững sờ nhận mấy ngón tay trắng bệch đang đặt eo Cố Hề Lịch. Trong thoáng chốc, cô còn ngờ hoa mắt, vội vàng dụi mắt . —chúng vẫn còn đó, trắng toát, lạnh lẽo, và tuyệt đối tay .

Toàn cô bắt đầu run rẩy. Từ lưng Cố Hề Lịch, chậm rãi bò một đứa trẻ mặt mày trắng bệch. Đôi mắt nó đồng tử, trống rỗng mà khóa chặt lấy cô. Cánh tay và cẳng chân giống như gốm sứ, từng mảnh, từng mảnh nứt vỡ rơi xuống giường một tiếng động. Rồi từ thất khiếu nó bắt đầu rỉ máu, cuối cùng nở một nụ méo mó, quỷ dị.

…Một bàn tay gãy lìa từ giường bò thẳng về phía cô.

Tân binh rốt cuộc kìm nổi, hét toáng lên.

Tiếng hét khiến Kiều Nguyên Bân giật tỉnh táo, cũng thấy đứa trẻ ma . Cô chạy trốn như mới, mà còn gọi Cố Hề Lịch một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-4-can-nha-co-4.html.]

Ngay lập tức, đứa trẻ ma phắt đầu, đôi mắt vô hồn khóa chặt lấy cô . Cảm giác rõ rệt—chỉ cần thốt thêm một chữ, nó sẽ lập tức đoạt mạng cô. Kiều Nguyên Bân dám mạo hiểm, vội vàng chạy theo nữ tân binh lao khỏi phòng.

Đứa trẻ ma nổi giận, trong lúc hỗn loạn, một con d.a.o nhỏ từ tủ rơi xuống, rạch một vết thương dài cánh tay Kiều Nguyên Bân.

Tân binh cũng chẳng khá hơn. Cô vốn là tự nguyện tham gia “Kế hoạch”, trang ba lớp bảo vệ giống như Cố Hề Lịch. Thế nhưng giờ đây, cả ba lớp lượt nổ tung.

Đó là loại bảo vệ dùng một : hét một tiếng, nổ một lớp; cứ hét là cứ nổ. Nếu nhờ chấn động bởi vụ nổ mà ngất , chắc giờ hóa thành một vũng nước bầy nhầy .

Động tĩnh quá lớn khiến những ở các phòng lân cận cũng bật dậy. Nghe kể bộ sự việc, ai nấy đều tin chắc Cố Hề Lịch khó thoát nổi, tám phần “ngủm”. Nào ngờ một lát , cô bình thản bước từ căn phòng ma ám, một vết xước, khác biệt duy nhất chỉ là mái tóc rối vì ngủ dậy.

Không thể nghi ngờ, mặc dù khả năng nhỏ, nhưng ai dám đùa giỡn với mạng sống của ?!

Nghe xong, mặt Cố Hề Lịch tái nhợt, cô vô thức kéo áo, lí nhí: “… em thật sự thấy gì cả.”

Kiều Nguyên Bân quan sát kỹ, cảm giác cô giống đang giả vờ. Vẻ mặt tắm, quần áo sạch sẽ của Cố Hề Lịch quá rõ ràng. Thế nhưng, sự may mắn lặp lặp của cô vẫn khiến khác ngờ vực.

“Vong linh rõ ràng hại em. Lần đầu em bình an, thứ hai… vẫn bình an.”

Cố Hề Lịch ngập ngừng, chút tự tin đoán: “Có khi nào là do năng lực của em cũng tác động đến vong linh? Biết đứa trẻ ma mà thiện cảm với em, nên tay.”

Kiều Nguyên Bân chỉ thở dài, trong lòng thầm nghĩ: Em ngây thơ quá.

Suy đoán quá miễn cưỡng. Mọi ai cũng năng lực thiên phú của Cố Hề Lịch, nhưng chẳng ai tin năng lực thể giúp cô “vô địch” trong Lĩnh vực vong linh.

Ma quỷ nào sinh lòng thương cảm với con ?

Hơn nữa, giấy còn suýt c.h.é.m cô một nhát đấy!

Cô gái nhỏ đúng là mơ mộng. Từ đến nay, từng ai lấy “thiện cảm” của ma quỷ mà thể tung hoành trong Lĩnh vực vong linh.

Hoa Mông lạnh lùng :

“Vong linh vốn là những cỗ máy g.i.ế.c vô cảm. Mong chúng nảy sinh thiện cảm để tha cho cô là chuyện tưởng. Khả năng lớn nhất chính là cô chọc giận vong linh, nên chúng thể tay. Cô thật sự may mắn.”

Quả thực, vong linh g.i.ế.c cũng điều kiện. Nếu quy tắc hạn chế mà cứ tùy ý sát hại, thì dù nghìn lớp bảo vệ cũng chẳng thể giữ nổi mạng.

Cố Hề Lịch ngập ngừng kể:

“Lúc phòng, cứ như ai đang dỗ ngủ bên tai… xuống giường ngủ ngay. thật sự gì cả. Chẳng lẽ ma quỷ sẽ g.i.ế.c đang ngủ?”

Đây là đoán mò...

Từ lời của Cố Hề Lịch, ai cũng nhận thực sự trúng bẫy. Bình thường dù mệt mấy, con vẫn còn chút cảnh giác. Chỉ cần còn tỉnh táo thì vẫn cơ hội bỏ chạy. ngủ mê đến mức ma quỷ bò hẳn lên cũng — tình huống thể xem là bình thường . Giống như ngủ, mà là ép nuốt một liều thuốc ngủ cực mạnh .

Nghe đến đây, vẻ lo lắng trong mắt Hoa Mông dần tan , giọng trầm hơn:

“Được , nghi ngờ với Tiểu Cố thể bỏ qua. Soi mói mãi cũng ích. Chúng nên tập trung nghĩ cách mở cánh cửa khóa thì hơn.”

= …… =

Khi Cố Hề Lịch ngủ say sưa, màn hình bình luận điên cuồng hiện lên:

【Streamer tỉnh dậy

【Đứa trẻ đang bò eo cô kìa】

【Ya mây dê】.

khi những cùng phòng sợ hãi bỏ chạy, cô vẫn ngủ.

【Mẹ ơi! Khi đứa trẻ ma liếc mắt qua, suýt tè quần.】

Tất cả khán giả trong phòng live đều thấy đứa trẻ ma thổi khí lạnh cổ streamer.

Streamer... streamer vẫn đang ngủ.

Bố vàng: 【Tăng âm thanh lên mức tối đa, thể thấy tiếng ngáy gợi cảm của Tiểu Cố】

【Góc của bố quá độc đáo】

Những chứng kiến bộ sự việc đều hiểu rõ mối thù truyền kiếp giữa streamer và đứa trẻ ma . Trên gương mặt trắng bệch của nó dường như rõ ba chữ — Giết c.h.ế.t cô.

Thế nhưng, Lĩnh vực vong linh vận hành dựa quy tắc. Dù trường hợp vong linh nổi giận mà g.i.ế.c bừa, nhưng ít nhất ở giai đoạn hiện tại. Đứa trẻ ma , ngay cả đến việc lay tỉnh streamer còn , cuối cùng chỉ thể tức tối mà biến mất trong im lặng.

【Người c.h.ế.t cũng chọc tức sống .JPG】

【Đã chụp màn hình, ngậm điếu thuốc.JPG】

【Nếu đây là một âm mưu, rõ ràng đứa trẻ thất bại】

【hahahaha】

【hahaha】

Vẫn nghiêm túc trong phòng live, đưa một câu hỏi.

【Năng lực của streamer rõ ràng thiện, dối như sợ vạch trần ?】

【Phải khen là streamer khôn ngoan. Năng lực thiên phú thể đem cho khác “xem thử”, nhất là thứ cô gọi là năng lực thiện càng cách xác minh. Cô còn đó là kỹ năng động, bản thể chủ động sử dụng — thì lấy gì để kiểm chứng? Tuyệt hơn nữa, chuỗi lời dối của cô xâu khéo léo, lớp nọ chồng lớp . Hình tượng cô chọn hề mang tính công kích, thậm chí còn đáng yêu; mà trong Lĩnh vực vong linh, chỉ cần gây ác cảm xem là “ thiện cảm” . Thử đếm xem, cô bao nhiêu khéo léo nhắc tới “năng lực thiện” của ? Cô còn lấy năng lực giả để an ủi tân binh đang hoảng loạn trong kho chứa đồ. Nói dối nghìn cũng hóa thật — đến lúc đó ai còn nghi ngờ cái thiết lập nữa? Nghĩ kỹ , trong cảnh , ai chịu an ủi một tân binh đang sụp đổ thì cũng tạo hiệu quả tương tự thôi!】

【6666】

【Chi tiết và sâu sắc】

------------

Tác giả lời :

Tiểu kịch:

Đứa trẻ ma: dỗ cô ngủ!

Đứa trẻ ma: tuyệt đối ngờ cô ngủ say như !! Có thể ngủ say như ? Đây chắc chắn là giả vờ ngủ? Thôi, thể đánh thức một giả vờ ngủ ? Không thể!

Thừa nhận thất bại là thể... mãi mãi thể...

Ài, thật cũng chẳng đáng sợ gì, chỉ là “Hình tượng” vẫn thoát khỏi cái kiếp “Câu hỏi c.h.ế.t ”. Toàn là những mẩu mà Pinh Zi chỉ dám ban ngày. Ai bảo đầu óc Pinh Zi bay xa quá trời cơ chứ! Thôi thì mong trân trọng, vì ban ngày hiệu suất giảm thê thảm so với ca đêm… hức hức.

Loading...