[Vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 65: Trường Trung Học Đức Thạch Số 1 (5.2)

Cập nhật lúc: 2025-08-28 18:29:47
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hề Lịch chặn ngay cửa, để Đỗ Nhược và mấy khác , lạnh lùng với bốn du khách : “Đến thì .”

Một trong họ tinh mắt thấy thẻ giáo viên n.g.ự.c cô: "Anh..."

Trong chớp mắt , trong mắt lóe lên tham lam, ghen tỵ, và ngưỡng mộ.

Cố Hề Lịch đề phòng cướp thẻ giáo viên, bởi thể chắc tất cả du khách Lĩnh vực Vong Linh đều đủ khôn ngoan.

là kẻ ngốc, cuối cùng trong mắt chỉ còn sự kiêng dè, dẫn lùi một bước.

“Cửa là các mở, các !”

Cố Hề Lịch cũng đáp lễ: “Vậy nhanh lên .”

, nơi thể ở lâu.

Năm bên trong lục lọi hai phút thì . Đỗ Nhược khẽ gật đầu với Cố Hề Lịch, ý là mỗi đều tìm một thẻ học sinh phù hợp.

Thực , Đỗ Nhược cũng thử tìm xem thẻ giáo viên nào , tất nhiên chẳng . Chỉ chất liệu là , thẻ học sinh và thẻ giáo viên cùng chỗ sản xuất. Trung tâm Học vụ chắc chắn quản chuyện , nên tìm thấy cũng chẳng đáng tiếc.

Bốn du khách ngoài cửa thấy họ nhanh chóng , cũng thở phào nhẹ nhõm và nhanh chóng trong.

Trương Tĩnh hỏi: "Bây giờ chúng gì?"

Cố Hề Lịch đáp: "Đi ăn sáng."

Tối qua, bọn họ rời khu dịch vụ lúc chạng vạng, giờ là sáng hôm . Đêm qua gần như ai ngủ ngon, thể lực tiêu hao lớn, giờ đều cần bổ sung.

Bốn du khách còn ở trong đến một phút , ai nấy đều đeo thẻ học sinh cổ. Lúc , mười cùng bên đường nhựa sát sân bóng, bỗng tiếng “ầm ầm” vang vọng từ trung, lúc gần lúc xa, như tiếng sấm nổ.

Cố Hề Lịch hét: "Chạy ——"

Đỗ Nhược phản ứng chậm hơn cô một nhịp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-65-truong-trung-hoc-duc-thach-so-1-5-2.html.]

Trương Tĩnh thì hiểu nguy hiểm gì, nên phản ứng chậm hơn.

Ba cô gái thì chỉ cắm đầu chạy theo Cố Hề Lịch.

Còn bốn du khách tuy cũng thấy, nhưng vốn cách khá xa, so với cầu thang càng xa hơn. Cho dù chuyện sắp xảy , cũng thể chạy nhanh bằng nhóm .

tai họa từ trời giáng xuống, ai chạy nhanh thì sống lâu.

Tiếng nổ càng lúc càng gần, càng ngày càng to.

Từng tảng đá khổng lồ từ trời rơi xuống, lao với tốc độ cực nhanh, đập vỡ cả tường rào. Có tảng vỡ vụn thành vô mảnh như nắm tay, trút xuống bậc thang; tảng rơi thẳng xuống sân bóng, tạo thành những hố sâu, tiếng nổ chấn động trời đất.

Cố Hề Lịch chạy nhanh nhất, vượt khỏi phạm vi mưa đá.

Đỗ Nhược may một viên đá nhỏ đập trúng chân trái, ngã nhào xuống đất. Mặt tái mét, hét lên: "Anh Cố!!"

Trái tim Cố Hề Lịch nảy lên một cái, như một thứ vô hình Đỗ Nhược cướp mất. nghĩ kỹ , chỉ là cảm giác thoáng qua, chẳng thể nắm bắt. Dù , cô tin trực giác của .

Tình hình lúc nguy cấp, thời gian để suy nghĩ thêm.

Cố Hề Lịch túm lấy Trương Tĩnh ở phía , kéo tránh khỏi một cục bùn rơi xuống từ phía . Đừng xem đó là bùn, vật rơi từ cao xuống gia tốc, một quả trứng rơi từ tầng hai mươi xuống cũng thể g.i.ế.c , huống chi là một cục bùn lẫn đá nhỏ.

Trương Tĩnh thoát chết, run rẩy chằm chằm hố đất mới hình thành – kìm sờ đầu .

...Chắc chắn thể cứng hơn bậc thang bằng đá xanh!

Cố Hề Lịch: "Anh giúp Đỗ Nhược."

Trương Tĩnh: "Hả?!"

Mưa đá lúc thưa hơn, nhưng khi thấy Cố Hề Lịch xông ngược , Trương Tĩnh sững sờ. Rốt cuộc, lúc vẫn còn nguy hiểm, cứu thể sẽ tự hại .

Lúc , sức hấp dẫn của Cố Hề Lịch thể hiện – tốc độ nhanh, né tránh linh hoạt, sức bật phi phàm, quả thực như hùng thực thụ.

Nếu trong tình thế sinh tử, thì đây hẳn là một màn trình diễn cá nhân xuất sắc.

Loading...