Phải rằng, so với nữ quỷ áo đỏ lúc , trông quá giống bình thường. Anh tiện tay vuốt tóc, mái tóc rẽ ngôi giữa bóng nhờn như thể ngâm trong nước.
“Anh ạ?” Tô Dung dừng xe hỏi.
Người đàn ông trả lời: “Biển Tĩnh Lặng.”
Giọng khàn, như thể cát sỏi cọ xát qua thanh quản, khó .
Nghe thấy nghĩa trang, Tô Dung dùng định vị tìm kiếm , xác nhận tìm đó mới : “Vậy phiền trả năm mươi tiền quái đàm, giá cả thống nhất.”
Người đàn ông béo nhờn lấy một tờ năm mươi tiền quái đàm đưa cho Tô Dung, Tô Dung định mở khóa xe, đột nhiên tinh mắt nhận vấn đề: “Khoan ? Tờ tiền hình như tiền quái đàm?”
Với tư cách là thám tử, cô luôn chú ý đến chi tiết hơn . Rất nhiều vụ án lớn đều là do sơ hở trong chi tiết của tội phạm mới tìm manh mối. Và với tư cách là thám tử, điều quan trọng nhất cũng chính là phát hiện những sơ hở .
Một ngày tốt lành
Năm mươi tiền quái đàm mà phụ nữ đưa cho cô tuy vì năng lực tinh thần đủ nên cô thể tờ tiền quá lâu. Tô Dung nhớ rõ ràng tờ tiền quái đàm đó hoa văn dọc kỳ lạ.
tờ tiền quái đàm tuy màu sắc giống , nhưng hoa văn đó là hoa văn ngang.
Vừa , cô lấy tờ tiền quái đàm mà phụ nữ lúc đưa cho cô: “Đây mới là tiền quái đàm thật ?”
“Tờ của cô là tiền giả, tờ của mới là thật.” Người đàn ông béo nhờn quả quyết : "Cô hành khách lúc lừa ?”
Cái gì? Là ?
Trong lòng Tô Dung giật , chẳng lẽ cô công một đơn hàng? Thời gian vốn dư dả, mất gần một tiếng cho phụ nữ . Nếu chỉ nhận tiền giả, cô thiệt lớn .
Cô tiên chút hoảng hốt, đó đột nhiên nhận lời cũng chắc là thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-toi-co-the-nhin-thay-quy-tac-chinh-xac-cua-quai-dam/chuong-47.html.]
Có lẽ thấy cô im lặng quá lâu, đàn ông béo nhờn vuốt tóc, chút mất kiên nhẫn: “ với cô , tờ của cô là tiền giả. Nếu cho lên xe, đấy!”
Tô Dung vốn bối rối thúc giục, suýt nữa nóng vội bảo lên xe. lẽ chính là lúc nguy cấp sinh trí tuệ, cô đột nhiên lóe lên một ý nghĩ, nghĩ một cách: “ cách phân biệt !”
Thấy Tô Dung lấy tờ tiền trăm tệ vốn của , đàn ông mặc vest rõ ràng ngạc nhiên: "Sao cô ..."
"Lương tháng đấy, hiểu ?" Tô Dung ngẩng đầu lên, lấy tờ tiền so sánh với hai tờ . Rõ ràng, hoa văn tờ tiền trăm tệ cũng là hoa văn dọc. Nếu gì bất ngờ, tiền phụ nữ áo đỏ đưa là tiền thật, tiền đàn ông béo nhờn đưa mới là tiền giả.
Tô Dung giả lả ngẩng đầu: "Nếu đưa tiền thật, xin phép tiếp."
Tình thế đảo ngược.
Nghe , đàn ông béo nhờn mặc vest nghiến răng, cuối cùng cũng móc một tờ tiền hoa văn dọc: "Tờ ?"
Đưa xong vẫn còn cứng miệng: "Nhận định sai còn nữa, hoa văn tờ tiền trăm tệ vốn dĩ khác với tờ năm mươi. Cô cứ cầm tiền giả mà vui vẻ !"
Tô Dung mắc mưu : "Nếu tờ đưa mới là thật, xin hỏi tại còn mang theo một tờ tiền giả bên ?"
Cô đang đến tờ tiền mà đàn ông đưa cho cô đó.
"À thì..." Người đàn ông cứng họng, lủi thủi chui xe .
Tuy bề ngoài Tô Dung chiếm thế, nhưng thực tế cô chẳng vui vẻ chút nào.
Phải đây là thế giới quái đàm đấy! Sao thể quỷ quái nào thực sự giống bình thường như chứ? Bây giờ đàn ông béo nhờn mặc vest càng tỏ bình thường, càng chứng tỏ thử thách càng nguy hiểm.
Quả nhiên, xe chạy bao lâu, Tô Dung cảm thấy lạnh chân. Cô nhanh chóng cúi đầu liếc , thì thấy từ lúc nào, trong xe ngập nước biển. Một lớp nước mỏng trải sàn xe, ướt giày của cô.
Hơn nữa, theo xe di chuyển, mực nước rõ ràng đang dâng lên từ từ, giống như bụng của Tô Dung lúc .