Cô tiếp lời, âm thầm suy nghĩ về logic. Đáng lẽ với tư cách là một thám tử, phá án tuyệt đối thể dựa kết quả để suy quá trình, như sẽ quá nhiều suy đoán chủ quan, dễ xảy sai sót.
Vì , tuy trong lòng Tô Dung một phỏng đoán, nhưng cô góc của Tiểu Mai, mới thể đưa kết luận.
Tiểu Mai bây giờ đang ở bờ biển, nếu thực sự đến Biển Tĩnh Lặng, e rằng cô cũng sẽ c.h.ế.t đuối. Làm để gặp Tiểu Mai đây?
"À đúng , gọi điện hỏi bạn gái bây giờ đến ?" Im lặng một lát, Tô Dung nghĩ một cách, "Con gái trang điểm chậm, nếu cô đến, sẽ lái chậm một chút, tránh để đợi lâu. Nếu cô đến , sẽ lái nhanh hơn."
Trong lời của cô đặc biệt nhấn mạnh từ "gọi điện", đặt câu hỏi, chủ động đưa phương án cho đàn ông. Như , trong trường hợp bình thường, nếu đối phương chấp nhận đề nghị của cô, cũng sẽ thuận tiện áp dụng phương pháp của cô.
Quả nhiên, đàn ông gật đầu đồng tình: "Nói đúng, để gọi điện hỏi xem."
Nói xong liền gọi điện.
Còn Tô Dung thì lặng lẽ đổi lộ trình định vị sang hướng nhà vệ sinh công cộng.
Chẳng mấy chốc, điện thoại kết nối. Người đàn ông bật loa ngoài: "Alo? Bây giờ em đến ?"
Một ngày tốt lành
Từ đầu dây bên truyền đến giọng nữ dễ , nũng nịu: "Em đến bờ biển nè, honey khi nào đến ?"
Không đàn ông nào thể cưỡng giọng như , đàn ông béo nhờn cũng ngoại lệ, đến mức mắt híp thành một đường chỉ: "Anh đến ngay, đến ngay, em yêu chịu khó đợi ở đó một lát nhé."
"Anh nhất định đến đấy nhé." Cô gái vui vẻ , "Em chuẩn cho một bất ngờ cực kỳ tuyệt vời!"
Nghe câu , Tô Dung khó mà phỏng đoán "bất ngờ" chính là nguyên nhân cái c.h.ế.t của đàn ông. Xem cái c.h.ế.t của quả nhiên là do Tiểu Mai một tay sắp đặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-toi-co-the-nhin-thay-quy-tac-chinh-xac-cua-quai-dam/chuong-49.html.]
Nhà vệ sinh cách đây xa, chẳng mấy chốc đến. Tô Dung cắt ngang cuộc trò chuyện của họ: "Biển Tĩnh Lặng cách đây xa, đúng lúc ngang qua nhà vệ sinh, ?"
Nghe , đàn ông béo nhờn do dự một chút, gật đầu, đang định cầm điện thoại xuống xe, Tô Dung ngăn : "Để điện thoại xe , đừng rơi xuống. Anh yên tâm, là nhân viên của 'Công ty taxi Tíc Tắc', tuyệt đối sẽ lấy điện thoại của . Điện thoại cũng cần cúp máy, đúng lúc thể trò chuyện với Tiểu Mai."
Vì Tô Dung cũng là con gái, nên đàn ông béo nhờn cũng lo lắng: "Thôi , 'Công ty taxi Tíc Tắc' tin tưởng. Tiểu Mai em đợi ở đó một lát nhé, ngay."
Nói xong liền xuống xe.
Trong khoang xe im lặng một lát, Tô Dung chủ động lên tiếng: "Tiểu Mai, vui quen với cô."
"... gì để với cô." Từ khi Tô Dung lên tiếng lúc , Tiểu Mai gì nữa, bây giờ cũng chỉ lạnh lùng đáp một câu, giọng khác so với lúc chuyện với đàn ông béo nhờn.
Tô Dung quan tâm đến việc đang phớt lờ: " cũng là trẻ mồ côi, nên mới trò chuyện với Tiểu Mai."
"Cô cũng là trẻ mồ côi?" Giọng đầu dây bên chần chừ.
Thấy câu tác dụng, Tô Dung lập tức nhập vai, thở dài: "Đương nhiên , nếu thì ai lấy cha đùa chứ? luôn nghĩ, nếu cha còn sống thì mấy."
Tiểu Mai im lặng: " , nếu cha còn sống thì mấy."
Nghe , trong lòng Tô Dung câu trả lời chắc chắn. Tiểu Mai quả nhiên trẻ mồ côi bẩm sinh, nếu cô sẽ chắc chắn như rằng cha mất.
Vừa , Tô Dung bật nhạc nhẹ nhàng.
" nhạc thấy khó chịu, thể tắt ?" Tiểu Mai .
Câu khiến Tô Dung giật , xem Tiểu Mai mới là quỷ quái, còn đàn ông béo nhờn chỉ là một bình thường hại c.h.ế.t mà thôi. Khó trách lúc đàn ông béo nhờn nhạc phản ứng gì, hóa âm nhạc vốn dĩ nhắm .