"Mày... mày chửi tao?"
 
"Sao? Làm đàn ông, kiếm  đủ tiền nuôi gia đình, vợ bác  tự  ngoài bươn trải kiếm thêm thu nhập, bác   ơn  , còn chạy tới chỗ  của bà   quậy  đánh? Bác hỏi thử vợ bác xem, lương một tháng của bác là bao nhiêu, lương một tháng của bác  là bao nhiêu?"
 
Có thể trở thành phục vụ của một nhà hàng nổi tiếng như thế , kỹ năng cùng kinh nghiệm của cô  chắc chắn  tầm thường, lương hàng tháng chắc chắn cũng  thấp.
 
"Huống hồ, bác   phục vụ bàn là lăng loàn,  tiếp xúc với nhiều thể loại ...  bác lái tắc xi, thì  cần tiếp xúc với nhiều  ? Đàn ông thì  thể  công việc phục vụ  khác, còn đàn bà thì  ? Bác gái, cháu   là bác, cháu  thể quyết định  bác, cháu   kinh nghiệm bằng bác, cũng  thể cho bác lời khuyên.  cháu mong, bác  thể tự  đưa  quyết định đúng đắn, đôi khi, đứa con cũng  quá cần một  cha bạo hành ."
 
Vô Thường  dứt câu, bảo vệ  xuất hiện ở phía  cô. Công việc tiếp theo, đành  nhường  cho bảo vệ xử lý .
 
"Đàn ông là những niềm đau,  vô dụng còn vũ phu, đáng lẽ  gọi cảnh sát cho gã lên đồn uống nước chè." Vô Thường    lẩm bẩm, mặc dù đó   chuyện của cô nhưng cô vẫn  kìm  mà cảm thấy bất bình.
 
"Em trai ngoan,   nhớ chăm chỉ  việc kiếm tiền nuôi vợ con,  ? Nuôi   thì cũng đừng  sĩ diện hão, để vợ  ngoài kiếm tiền. Sĩ diện  mài  nuôi con  ." Vô Thường thấy  từ đầu đến cuối đều   gì, vỗ vỗ vai  khuyên nhủ: "Hai  thì  ,  con ,  chi tiêu đủ thứ, đàn ông các  chỉ việc  ngoài kiếm tiền, kiếm  một chút thì lên mặt dạy đời. Bà đây nhổ ."
 
"Sẽ ." Với tài sản hiện  của , nuôi mười đứa cũng  thành vấn đề.
 
"Được,  ý chí, chị đây công nhận ý chí phấn đấu của ." Dù   còn trẻ   thể  việc cho công ty E, con đường sự nghiệp rộng mở, đúng là  thể dễ dàng nuôi  vợ con.
 
" , bạn  tới ?"
 
Tề Tiêu lấy điện thoại , ấn lên màn hình mấy cái, lạnh nhạt lắc đầu: "Cậu  gặp tai nạn  đường,  tới ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-tinh-va-phai-tong-tai-trong-truyen-thuyet/14.html.]
 
"Ủa,  tai nạn hả? Vừa   đường tới chị đây cũng gặp một vụ tai nạn. Ây, nếu chị mà là chủ xe, quả thật cũng  chịu nổi vẻ mặt mít ướt như thiên thần . Không  là cô   đạt  ý nguyện, kết  với chủ xe  nữa."
 
Tề Tiêu đen mặt, xua tay: "Một đám vọng tưởng."
 
Nữ nhân đó,     nhận  cô  cố tình đ.â.m  xe , còn dám bày  dáng vẻ ngây thơ vô tội, buồn nôn chết. Hắn  cho  xử lý, để cô  ăn quả đắng, xem xem   còn dám tìm  gây phiền phức nữa .
 
"Em trai gắt quá nhỉ, chắc ít  tiểu thuyết ngôn tình đúng ? Chị đây   dạo  cực kì ưu chuộng motip nữ sinh nghèo ngây thơ trong sáng đ.â.m  siêu xe của tổng tài mặt lạnh ác ma đó."
Mập
 
"Là thứ gì?"
 
Vừa dứt câu, Tề Tiêu lập tức nhận  ánh mắt phán xét của cô.
 
Tề Tiêu: "..."
 
Nữ nhân  đang thầm chửi  ngu ngốc đúng ? Ngay cả thời gian xử lý công việc  còn  đủ, đào   thời gian mà  mấy thứ cô  ?
 
"Em trai còn non lắm, tích cực  sách lên cho trải sự đời."
 
Đáng chết, nữ nhân  còn dám chửi thẳng mặt .
 
"Có thời gian quan tâm mấy cái vớ vẩn,  khuyên cô vẫn nên  báo kinh tế nhiều hơn ."