Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Không    do cô nghĩ nhiều   nhưng dạo gần đây cô luôn mơ hồ cảm thấy   chèn ép. Chính là kiểu chèn ép công sở trong truyền thuyết đó. Mặc dù thái độ của   vẫn bình thường, biểu hiện vô cùng mơ hồ, tuy nhiên, cô vẫn  thể cảm nhận  sự khác biệt. Ví dụ như, khi xử lý hồ sơ, dù cô   như  đây nhưng  liên tục  bắt , còn      vô  . Hay khi mua đồ uống theo danh sách, sẽ  trách móc là mua nhầm loại.
 
Vô Thường mỗi ngày đều  vắt tay lên trán suy nghĩ, rốt cuộc cô   sai điều gì. Là một   theo chủ nghĩa bình thường, cô tự tin   gây  chuyện gì quá đáng mà.
 
Kim Giang [Vô Thường, em còn thức ?]
 
Vô Thường [Em còn,   ạ?]
 
Kim Giang [Chị   nhiều chuyện, nhưng em đắc tội sếp lớn nào hả? Mấy ngày  trong nhóm nhân viên chính thức  tin tức về em, chị nghĩ mãi    nên  cho em . Chị cảm thấy em  quyền  , nên mới nhắn tin cho em đây.]
 
Vô Thường [Sao ạ? Em  , em là thực tập sinh mà, mỗi ngày ngoài gặp các  chị thì cũng chỉ gặp mấy  chị phòng khác,  gì  cơ hội gặp  sếp lớn nào chứ!]
 
Đến cả hội   kế toán cô còn  dám tham gia,  dám đắc tội sếp. Cô  việc ở công ty mới  mấy tháng, thú thật ngay cả mặt mũi của sếp thế nào cô còn  ,  gì đến đắc tội.
 
Cũng bởi vì   mặt sếp mà thời gian ở công ty cô đều vô cùng cẩn trọng,  dám đắc tội bất kỳ ai, ngay cả lao công cũng  dám lớn tiếng. Sợ một ngày nào đó, cô vướng  tình huống chủ tịch giả vờ nghèo. Mà cho dù  xảy   chăng nữa, cô cũng   thói quen khinh thường  khác. Tính  thì  phận của cô chẳng hơn  ai.
 
Không thể đắc tội ở công ty, ngoài đời càng  thể nào. Cô  đường, thấy xe đắt tiền là sẽ  đường vòng, thấy  giàu là cách xa trăm mét. Gặp sinh viên nghèo   tiền ăn cơm, cô còn  bụng giúp   trả tiền. Cô   bụng,  cẩn trọng, sếp  khen thưởng cô thì thôi, ghim cô  gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-tinh-va-phai-tong-tai-trong-truyen-thuyet/6.html.]
 
Kim Giang [Chị cũng nghĩ , nhưng thật sự sếp lớn  nhắn  nhóm công ty     lưu tâm đến em. Chị nhắc nhở em , em tự  cân nhắc, nếu   thì xin nghỉ sớm.]
 
Hơn ai hết, cô  là  hiểu rõ việc bạo lực công sở đáng sợ thế nào. Mặc dù nó chỉ là những đợt sóng ngầm,  thì   gì to tác nhưng để  hậu quả vô cùng nghiêm trọng, sẽ ảnh hưởng đến cả việc   .
 
Vô Thường vẫn đang chỉ là thực tập sinh, xin nghỉ sớm, ảnh hưởng sẽ ít .
 
Vô Thường còn đang  nỗ lực  nhân viên chính thức của công ty: "..."
 
Vô Thường [Dạ em cảm ơn chị  nhắc nhở ạ, em sẽ xem xét  bản .]
 
Kim Giang [Ừ, chị   đang phê bình em, hơn ai hết chị là  hiểu rõ nhất năng lực cùng tính cách của em.]
 
Vô Thường: "..."
Mập
 
Chị  bụng quá   thể trả vờ giữ em  với sếp  ? Sao cô mới chỉ  ý với ban nhân sự  nghỉ , nửa ngày  cô  thấy bài đăng tuyển dụng nhân sự  vị trí của   ?
 
Ngày cuối  ở công ty, cô   nhưng thật sự   nổi. Mất việc , cô vẫn  tìm  việc  thế. Thời buổi kinh tế khó khăn, công ty khác hận  thể cắt giảm nhân sự... cô  kiếm việc  ở  đây?