Trong tai  Bluetooth,   cũng đoán  đại khái tình hình, đắc ý : "Thấy ,   bảo , chút nước trong nhà , cô     g.i.ế.c   ."  cũng cảm thấy  may mắn, may mà    tin lời Vi Phong, nếu  bây giờ  c.h.ế.t t.h.ả.m chính là  .
"Nhanh lên,  trong bồn tắm mà ở ." Mẹ   thúc giục. Cùng với tiếng ù ù của máy sấy tóc vang lên,  mở vòi nước, bắt đầu xả nước. 
Thấy    bồn tắm, Triệu Tiểu Nhã thấy lạ: "Không    là về phòng ngủ  ạ?"
  dối: "Anh còn  tắm thêm một lát nữa."
"Ồ,  thôi ạ."
"À đúng , chân   thế ạ? Sao   cứ cà nhắc cà nhắc ?"
"Không ,  cẩn thận  trượt chân ngã thôi."
Triệu Tiểu Nhã lập tức lộ  vẻ mặt xót xa.   mừng thầm một phen, may mà cô   quên hết chuyện cũ, nếu ,    nhốt cô  trong phòng thì   sẽ  ầm ĩ với  đến mức nào nữa.
  thích những  phụ nữ quá ồn ào, cũng càng  thích những  phụ nữ quan tâm  quá mức. Đặc biệt là kiểu như Lâm Thiến, càng khiến  cảm thấy chán ghét. Thật   sớm   cơ hội về  việc tại địa phương, nhưng để tránh mặt Lâm Thiến,  vẫn luôn chọn ở  nơi khác.
Nói thật, hồi mới cưới  cũng  thấy ghét cô  đến , nhưng vì chức năng sinh lý của   chút vấn đề, nên  để Lâm Thiến thụ tinh ống nghiệm để sinh con. Cô  vì để chuẩn  cho việc thụ tinh ống nghiệm   uống  nhiều thuốc, dần dần  hình phát phì, chẳng còn xinh  như hồi  khi cưới nữa.
Thế mà cô   chẳng tự   ,  ngoài cứ thích khoác tay .  thấy vợ khiến  cảm thấy mất mặt, dần dần  cũng    mật với cô  nữa, nên nhanh chóng đổi sang công việc ở nơi khác.
“Bé cưng,    đeo tai , đang gọi điện cho ai ?” Thấy  ngẩn , Triệu Tiểu Nhã ghé mặt  gần.
“Gọi cho  .”
“Ồ, thì  là dì ạ, em cứ tưởng  là cô nào gọi cơ.” Dây máy sấy  dài, cô  dứt khoát cầm máy sấy đến  mặt  để sấy tóc. Bây giờ    tâm trạng tán tỉnh,  chằm chằm mái tóc ướt sũng của Triệu Tiểu Nhã,  nghĩ đến chuyện  đó.
 hỏi : “Quỷ nước thật sự  thể g.i.ế.c  trong bồn tắm  ?”
“Quỷ nước gì cơ?” Triệu Tiểu Nhã như một đứa trẻ tò mò, cái gì cũng  hỏi.
“Không .” Mẹ  giải thích: “Khụ khụ...      với con  , nước và nước cũng  sự khác biệt, nước trong bồn tắm ít, cô   g.i.ế.c  con... khụ khụ.”
Sức khỏe    ,   vài câu  bắt đầu ho.  cảm thấy  tự trách, vì cưới  đúng vợ,      lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-toi-da-o-ho-nuoc-bay-ngay-roi/chuong-7.html.]
“Hai  đang kể chuyện ma ? Em chợt nhớ , em cũng từng  một chuyện về quỷ nước.”
Triệu Tiểu Nhã : “Hồi nhỏ, bà nội em kể rằng,   c.h.ế.t đuối nếu thành quỷ nước sẽ  ngừng ho. Vì khi   c.h.ế.t đuối sẽ hít   nhiều nước, dù họ thành quỷ nhưng vẫn nhớ nỗi đau đó, nên cứ ho mãi.”
  khỏi nhíu mày. Ho?
“Khụ khụ khụ... Con trai, khụ khụ...” Trong tai , tiếng ho của   càng lúc càng lớn.
“Mẹ,   ?” Trực giác mách bảo   điều  , tim   thắt .
“Mẹ  , khụ khụ... Mẹ chỉ là, sức khỏe  ... khụ khụ khụ... hê hê hê.”
“Hê hê hê hê hê...”
???? Sao   đột nhiên  . Cùng lúc đó, điện thoại của  chợt nhận  một tin nhắn. Sau khi  xong,  sợ hãi kêu lên một tiếng, lập tức ném điện thoại  xa, đó là tin nhắn bố  gửi.
Bố : [Tiểu Vũ , điện thoại của  con  mất , bây giờ lừa đảo nhiều, nếu  ai mạo danh  con gửi tin nhắn hoặc gọi điện, con tuyệt đối đừng tin.]
“Hê hê hê hê! Hê hê hê hê hê hê hê hê!” Tiếng  trong tai  vẫn tiếp tục.
Rồi đột nhiên tiếng  trở nên méo mó, từ giọng  già khàn khàn biến thành giọng  sắc bén, của một  phụ nữ trẻ. Đây là... giọng của Lâm Thiến!  giật mạnh tai  , ném mạnh xuống.
“Ôi da, đau quá.” Không ngờ, tai  Bluetooth của   đập  tay Triệu Tiểu Nhã, tay cô   vững, máy sấy rơi xuống. Chiếc máy sấy đang hoạt động, cứ thế rơi thẳng  bồn tắm. Trong tích tắc,  cảm thấy   tê dại, đầu óc   trống rỗng, cả   kiểm soát  mà ngã nhào về phía .   điện giật...
“Giang Vũ,    chứ!”
“Em xin , em xin , em  cố ý!” Triệu Tiểu Nhã sợ đến tái mặt, lập tức rút phích cắm điện.
 cứng đờ  sấp  sàn nhà,  mất vài phút  mới cảm thấy hồn vía   về.  vẫy tay  hiệu: “Không ,  c.h.ế.t  .”
So với việc suýt c.h.ế.t vì điện giật, điều khiến  kinh hãi hơn là Lâm Thiến  dám giả mạo  . Cô  thật sự quá đáng! Cả đêm nay   chịu quá nhiều giày vò , dù    c.h.ế.t cũng nên cho một cái c.h.ế.t dứt khoát chứ,   hành hạ  khác thế !
Nghĩ đến đây,  tức giận đ.ấ.m một quyền xuống sàn nhà, hận  yếu đuối. Triệu Tiểu Nhã thấy , suýt : “Giang Vũ, rốt cuộc  xảy  chuyện gì ,   cứ kỳ lạ mãi thế?” Cô  lau nước mắt, trông thật đáng thương.
  đành lòng giấu giếm nữa, mệt mỏi mở lời: “Thôi  ,  kể hết cho em .”