Bà Wallace gật đầu, tỏ vẻ khó chịu. Thay đó, bà cháu gái với vẻ khó hiểu.
- Cháu ?
Nicole thể giấu giếm bà nội, và cô cũng ý định đó.
- Cháu du lịch với bố , lo rằng bà sẽ nhớ cháu nên cháu đến thăm bà .
Bà Wallace gật đầu.
- Đừng lo cho bà. Bà . Cháu hãy cẩn thận khi ngoài nhé.
Nicole kiên nhẫn lắng lời dặn dò của bà nội mà ngắt lời.
Một lúc , cô liếc đồng hồ.
- Bà ơi, cháu .
Bà Wallace gật đầu buồn bã và thở dài nhẹ nhàng khi cháu gái lưng .
Nicole luôn là một con gái ngoan ngoãn.
Đặc biệt là khi lạc và tìm thấy, cô trở nên điềm tĩnh và đáng tin cậy như bây giờ; mỗi khi ngoài, cô đều báo cho bà nội để bà lo lắng.
Bà Wallace rằng cháu gái những bí mật, và lẽ cô nghỉ mát. vì Nicole cho bà , bà sẽ hỏi.
Trở về phòng một cách lặng lẽ, bà Wallace xuống bàn việc, thầm cầu nguyện cho Nicole trở về an .
Những việc cần xong; Nicole và Carl thẳng tiến đến sân bay.
Trên máy bay, Nicole lặng lẽ những đám mây ngoài cửa sổ, tâm trí cô trôi dạt xa. Cô nghĩ đến nơi sắp trở về và thở dài.
Carl nhận thấy cảm xúc của cô và sang cô với vẻ lo lắng nhẹ trong đôi mắt xanh trìu mến.
- Có chuyện gì ? - Anh hỏi.
Nicole một lời. Cô nhẹ nhàng lắc đầu và nhắm mắt .
Carl cô một lúc đắp chăn cho cô.
Anh Nicole tiếp tục dính líu những chuyện đó, nhưng cô là duy nhất thể kiểm soát những chuyện đó và giải quyết khủng hoảng. Máy bay dường như đang bay theo một đường vòng cung bầu trời.
Khi hạ cánh, mặt trời chiếu sáng rực rỡ, và khí ấm áp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-toi-la-tin-tac/chuong-567.html.]
Tại San Joto - Khi Sebastian trở về nhà, ông xoa trán vì cảm thấy mệt mỏi khi ngoài cả ngày. Một tiếng động phát từ nhà bếp.
Ban đầu, Sebastian nghĩ rằng Marie trở nhà và đang nấu ăn mà hỏi ý kiến ông.
khi ông kịp gì, Martin thò đầu khỏi nhà bếp.
- Bố? Bố về ?
Sebastian gật đầu, Martin với vẻ ngạc nhiên và một chút khó hiểu.
- Con đang gì trong bếp ?
Martin nhún vai.
- Con đói, và nghĩ rằng bố chắc ăn gì, nên con cũng cho bố một ít.
Rồi mang ba món ăn . Sebastian chúng và ngạc nhiên.
- Những món trông ngon quá.
Ông con trai và hỏi.
- Con học nấu ăn từ khi nào ?
Martin trả lời một cách thiếu kiên nhẫn trong khi dọn bàn.
- Khi con còn nhỏ, bố luôn nhà. Vì con tự học một chút, khi du học, con quen với đồ ăn ở đó nên học nấu ăn.
Sebastian cảm thấy một chút tội khi những gì Martin .
Martin dường như suy nghĩ của ông và nhướng mày.
- Đừng tỏ ủy mị bây giờ; quá muộn .
Rồi xuống bàn và bắt đầu ăn.
- Tối nay bố ? - Anh đột nhiên hỏi một cách thờ ơ.
Sebastian cởi áo khoác, và khi rửa tay, ông xuống và .
- Gia đình Riddle một bữa tiệc tối. Bố mời.
- Gia đình Riddle? Không đó là gia đình của Nicole ? - Mắt Martin mở to, và trông mấy vui vẻ.
- Sao bố với con sớm hơn để con cùng?