Vợ yêu của thủ lĩnh lạnh lùng - Chương 4: Đi dạo phố giống như hẹn hò
Cập nhật lúc: 2025-02-05 04:22:07
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Được Sở Hạo Diễm cho phép, Mộc Tiểu Dĩnh cơm nước tắm rửa xong xuôi, lôi kéo cùng phác thảo bản vẽ thiết kế.
Thời gian hai ở riêng với luôn trôi qua nhanh.
Chớp mắt, trời tối.
Sở Hạo Diễm trong thư phòng sách, còn Mộc Tiểu Dĩnh thì sofa vẽ thiết kế cho phòng ngủ chính.
Đến giờ ngủ, cô còn ngại ngùng, chui thẳng lên giường của Sở Hạo Diễm.
Cô cẩn thận quan sát phản ứng của , thấy tỏ vẻ gì thì nhích nhích gần hơn.
Cô rúc lòng , vùi mặt trong n.g.ự.c lâu, đến mức cảm giác khó thở nhưng dám ngẩng đầu, sợ đẩy .
như cô nghĩ, Sở Hạo Diễm nhẹ nhàng kéo cô khỏi lòng .
Ngay khi cô cảm thấy hổ và đào lỗ chui xuống, kéo cô lên một chút, để khuôn mặt cô lộ ngoài, thể thở bình thường.
Sau đó, ôm cô lòng.
Mộc Tiểu Dĩnh mừng rỡ.
Anh thật sự quan tâm đến cô, điều khiến cô sắp kìm lòng mà rơi lưới tình . Phải thế nào đây?
Đừng vẻ ngoài lạnh lùng của , thật sự là một “ trai ấm áp” trong lòng cô!
Mộc Tiểu Dĩnh thầm nghĩ rằng một chồng như thật sự thiệt chút nào.
Trong lòng, cô quyết định sẽ coi như bạn đời thực sự, cùng sống bên suốt đời.
Sở Hạo Diễm những suy nghĩ của cô.
Anh cũng rằng những hành động bình thường của mang đến cho cả hai một cuộc sống hạnh phúc trọn đời.
Sáng hôm , ánh mặt trời dịu nhẹ chiếu rọi.
Mộc Tiểu Dĩnh kéo Sở Hạo Diễm cùng dạo phố.
Dù chân cô khỏi, điều đó ảnh hưởng đến tâm trạng của cô.
Hơn nữa, cô một “cây gậy chạy bằng cơm” bên cạnh!
Cô dẫn Sở Hạo Diễm qua các trung tâm mua sắm đồ nội thất và các cửa hàng trang trí.
Cô mua nhiều món đồ mang phong cách công chúa, khiến căn hộ dần biến thành một tòa lâu đài nhỏ.
Sở Hạo Diễm hề phản đối.
Liệu một đàn ông sống trong tòa lâu đài công chúa thấy kỳ quặc ?
Câu trả lời là , bởi đối với , nơi ở thế nào quan trọng, chỉ cần vợ vui là .
Sau một buổi sáng dạo phố, Mộc Tiểu Dĩnh cảm thấy mệt mỏi, cô nhận mua sắm còn mệt hơn cả huấn luyện.
Cả hai nghỉ tại khu vực trống trong trung tâm thương mại.
Không xa, một cửa hàng bán kem.
Ánh mắt Mộc Tiểu Dĩnh dán chặt cây kem tay một đứa trẻ.
Sở Hạo Diễm đành dậy, hòa hàng dài trẻ con để mua kem cho cô.
Hình ảnh trông thật kỳ lạ.
Nhiều xung quanh tò mò , thậm chí vài cô gái trẻ chụp hình và xuýt xoa:
“Nhìn kìa, đàn ông tuyệt vời quá! Vừa trai, phong thái lạnh lùng!”
Một vài cô gái thậm chí còn tiến bắt chuyện, nhưng đều ánh mắt lạnh lùng của cho cụt hứng. Dù Sở Hạo Diễm bày tư thế thích khác đến gần nhưng vẫn thể ngăn cản những ánh mắt mê trai của các cô gái khác.
Mộc Tiểu Dĩnh từ xa, lòng đầy bất mãn.
Đó là đàn ông của bà đấy, là hoa chủ !
với cái chân đang đau, cô thể bước tới giải vây, chỉ thể tức tối một chỗ, thầm trách Sở Hạo Diễm: Sao sức hút đến thế cơ chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-thu-linh-lanh-lung/chuong-4-di-dao-pho-giong-nhu-hen-ho.html.]
Cuối cùng, Sở Hạo Diễm cũng thoát khỏi vòng vây của các cô gái, đưa cây kem cho Mộc Tiểu Dĩnh.
Cô nhận lấy, cạp một miếng thật to như thể đang trút giận lên cây kem.
Nhìn gương mặt lạnh lùng của , cô quyết định khẳng định chủ quyền.
Cô chìa cây kem cắn đến gần miệng , nhưng Sở Hạo Diễm mặt .
“Anh đang chê em chồng?”
Mộc Tiểu Dĩnh trưng đôi mắt to tròn, ánh lên vẻ uất ức.
Không thể phủ nhận, đôi mắt hợp với việc nũng và gây thương cảm.
Bất ngờ từ “chồng”, Sở Hạo Diễm đầu cô chằm chằm, khiến cô cảm thấy run.
Anh đáp lạnh lùng:
“Anh ăn đồ ngọt.”
Cái gì cơ, ăn sớm? Tay bà mỏi nhừ đây !
Mộc Tiểu Dĩnh thầm trách, nhưng vẫn cảm nhận ánh mắt ngưỡng mộ xung quanh.
Sau khi ăn kem, cả hai gửi đồ xe ăn trưa.
Kết thúc bữa ăn, Mộc Tiểu Dĩnh bất chợt thử cảm giác hẹn hò xem phim, bèn kéo Sở Hạo Diễm mua vé.
Không may, cô chọn một bộ phim về đề tài chiến tranh s.ú.n.g đạn.
Hai họ, một là sát thủ chuyên nghiệp, một là đội trưởng đặc nhiệm, đều hứng thú với một bộ phim giả tạo, đầy hiệu ứng kém thuyết phục như .
Thay vì xem phim, Mộc Tiểu Dĩnh bắt đầu trò chuyện với Sở Hạo Diễm.
Hầu hết là cô , .
Khi cô đến hiểu của về quân đội, Sở Hạo Diễm bất ngờ lên tiếng:
“Ngày mai trở về đơn vị .”
Lời như một đòn giáng mạnh xuống cô.
Tâm trạng phấn khởi của cô dập tắt, như thể dội một gáo nước lạnh từ đầu đến chân.
Nghĩ đến việc vợ chồng họ mới tình cảm mấy ngày mà chia xa tiếp, lòng cô trào dâng một nỗi buồn khó tả.
“Ò...”
Cô chỉ đáp ngắn gọn, cúi đầu, còn hứng thú chuyện.
Cả hai chìm im lặng, bầu khí ấm áp dần trở nên lạnh lẽo.
Không chịu nữa, cô nhào lòng .
Thời gian bên đếm ngược, mỗi giây mỗi phút đều đáng quý.
Cô thể rõ cảm giác trong lòng, chỉ rằng đàn ông là đầu tiên mang cho cô cảm giác an và ấm áp bao năm.
Bộ phim kết thúc, cô cũng còn tâm trạng để tiếp tục dạo.
Có lẽ nhận sự phụ thuộc và lưu luyến của cô, Sở Hạo Diễm lái xe đưa cô đến tiệm bánh ngọt Y Tích Duyên.
Chỉ những món ngọt mới thể khiến cô vui lên lúc .
Mộc Tiểu Dĩnh chẳng buồn để ý giá cả của bánh, chỉ ăn thật nhiều để xoa dịu tâm trạng.
“Chào cả.”
Người phụ nữ trung niên cúi đầu chào Sở Hạo Diễm. Hoá đây là cửa hàng trưởng
Lúc , Mộc Tiểu Dĩnh mới rõ cách gọi .
Cô khỏi kinh ngạc:
Cha chủ công ty thời trang và trang sức ? Từ khi nào ông còn mở cả tiệm bánh thế ?