Vợ yêu của thủ lĩnh lạnh lùng - Chương 53: Tìm bác sĩ chữa trị + Chương 54: Thỏa thuận ly hôn
Cập nhật lúc: 2025-02-13 05:58:55
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Dung Tố Tố an ủi, Mộc Tiểu Dĩnh dần lấy tinh thần. Trở bên ngoài phòng hồi sức đặc biệt, cô thấy Bách Lý Dục đang kiểm tra tình trạng của Sở Hạo Diễm. Cô bước lên với thái độ điềm tĩnh và bắt đầu đặt câu hỏi:
"Khi nào Hạo Diễm sẽ tỉnh ? Khi nào thể thực hiện ca phẫu thuật thứ hai?"
Giọng điệu của Mộc Tiểu Dĩnh lạnh lùng và xa cách giống như một nhà bệnh nhân đang chuyện với bác sĩ, mang một chút cảm xúc quen thuộc thiết.
Bách Lý Dục , nhíu mày một chút, đáp bằng giọng bình thản:
"Hạo Diễm cần ít nhất 48 giờ để vượt qua nguy cơ sốc bỏng. Nếu thứ định, chúng sẽ cân nhắc phẫu thuật chỉnh hình giai đoạn đầu 2 tuần."
Mộc Tiểu Dĩnh khẽ gật đầu, đôi mắt bình tĩnh nhưng giấu nỗi lo lắng sâu thẳm.
"Cảm ơn. Anh cứ hết khả năng của . Những việc còn , sẽ xử lý."
Bách Lý Ngọc cô một lát, cảm nhận rõ ràng sự đổi trong thái độ của Mộc Tiểu Dĩnh. Người phụ nữ mặt còn là nhẹ nhàng cố gắng hòa nhập như đây nữa. Giọng cô giờ đây mang sự quyết đoán, lạnh lùng và cứng cỏi giống như một bước từ vũng lầy của tổn thương.
"Tiểu Dĩnh, cô định gì?"
Mộc Tiểu Dĩnh đáp. Cô lưng bước , mỗi bước chân đều vững vàng và kiên định. Trong lòng cô, kế hoạch tìm kiếm "Quỷ Thủ Y Giả" – mệnh danh là thần y trong giới ngầm – hình thành rõ ràng.
Nếu cách thông thường thể giúp Sở Hạo Diễm hồi phục , cô sẽ bất chấp tất cả, kể cả việc dùng đến lá bài bí mật cuối cùng – "Lệnh Vũ" mà cô từng thề sẽ bao giờ sử dụng.
Mộc Tiểu Dĩnh chiếc giường gỗ đơn sơ trong căn phòng của Quỷ Thủ Y Giả. Ánh sáng mờ nhạt từ đèn dầu soi lên gương mặt nhợt nhạt nhưng kiên cường của cô. Quỷ Thủ Y Giả chăm sóc vết thương cho cô, ngừng lẩm bẩm.
"Cô nhóc thật là... Đã kiệt sức đến mức mà vẫn còn cố chấp. Hừm, đúng là cùng một loại với con bé Tiêu Vũ đó."
Một giờ , Mộc Tiểu Dĩnh tỉnh . Cô cố gắng dậy, ánh mắt kiên định Quỷ Thủ Y Giả đang gần đó.
"Quỷ Thủ gia gia, xin ông cứu lấy chồng cháu. Ông là hy vọng cuối cùng của cháu."
Quỷ Thủ Y Giả nhíu mày, nhưng vẫn trả lời ngay. Ông dậy, bước vài vòng trong phòng, cuối cùng hạ giọng:
"Cô nhóc, cháu còn cứu nữa , ? Ta chỉ yên tĩnh sống nốt quãng đời còn ngọn núi ."
"Cháu , nhưng cháu tin rằng ông là ngoảnh mặt ngơ cần giúp đỡ. Hạo Diễm hy sinh nhiều vì tổ quốc, vì đồng đội, nhưng giờ đây đang chịu đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Nếu ông giúp , cả đời cháu sẽ bao giờ tha thứ cho bản ."
Mộc Tiểu Dĩnh mà nước mắt chực trào nhưng ánh mắt vẫn cứng rắn.
Quỷ Thủ Y Giả dừng , cô một lúc lâu. Ông chậm rãi : "Cô nhóc, thần tiên. Nếu chồng mà cháu thương nghiêm trọng như dù tay cũng thể đảm bảo thứ sẽ như cũ."
"Cháu cần trở hảo, chỉ cần còn sống, còn thể mỉm với cháu là đủ ."
Lời của Mục Tiểu Dĩnh khiến Quỷ Thủ Y Giả động lòng. Ông thở dài một thật sâu, cuối cùng cúi xuống vỗ nhẹ lên vai cô:
"Được , sẽ xem thử. cháu chuẩn tinh thần, đây sẽ là một cuộc chiến dài . Bây giờ thì nghỉ ngơi , ngày mai sẽ chuẩn để xuống núi cùng cháu."
Mộc Tiểu Dĩnh ông bằng ánh mắt ơn, cảm giác như tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng gỡ bỏ.
Cô thì thầm: "Cảm ơn ông, Quỷ Thủ gia gia."
Quỷ Thủ Y Giả nhưng giấu nụ nhè nhẹ môi. "Cô nhóc thật giống với Tiêu Vũ. Một lòng một vì yêu, thật đáng nể."
Quỷ Thủ Y Giả vuốt vuốt bộ râu của , lẩm bẩm. Con bé gọi ông một tiếng "gia gia", ông nhớ đến Mộc Tiêu Vũ, thích nhất chải râu cho ông.
Con bé chắc vẫn ! Ở trong hang sói sống lâu như mà đánh mất lương tâm và cá tính thật sự hiếm .
Vừa con bé là ông cứu chồng cô, ông ẩn cư ba năm . Ngoại trừ Tiêu Vũ , hình như ai ông ở đây. con bé tìm tới?
Một giờ , Mộc Tiểu Dĩnh từ từ tỉnh , mở mắt liền thấy Quỷ Thủ Y Giả đang đảo thuốc. Quỷ Thủ Y Giả thấy tiếng động phía , buông lọ thuốc trong tay xuống, xoay mặt mày cau . Một bộ dạng chuẩn đuổi .
"Con bé , tỉnh thì mau rời khỏi đây, lão già giữ ngoài. Với sẽ khỏi núi cứu nữa , cháu về ."
Nói xong liền đẩy Mộc Tiểu Dĩnh ngoài cửa, Mộc Tiểu Dĩnh để ý, trực tiếp quỳ xuống cửa nhà ông.
Quỷ Thủ Y Giả thấy cô giở trò với , ông cũng mặc kệ. Xoay nhà tiếp tục đảo thuốc, trong lúc đó Quỷ Thủ Y Giả ngừng dùng đồ ăn, thức uống để dụ dỗ Mộc Tiểu Dĩnh.
Mộc Tiểu Dĩnh vẫn hề lay chuyển, thoáng chốc ba ngày ba đêm trôi qua. Mộc Tiểu Dĩnh cứ như vẫn luôn quỳ, sắp biến thành một pho tượng đá.
Quỷ Thủ Y Giả đau lòng phiền lòng, ai bảo con bé toát vẻ cô độc mạnh mẽ như , giống với cảm giác mà Mộc Tiêu Vũ mang cho ông.
Ông thật sự đành lòng, chỉ đành chạy thương lượng với Mộc Tiểu Dĩnh để cô rời . cô vẫn một bộ dạng "ông cứu, liền ".
"Được , lão già mềm lòng, giúp cháu cứu chồng cháu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-thu-linh-lanh-lung/chuong-53-tim-bac-si-chua-tri-chuong-54-thoa-thuan-ly-hon.html.]
Quỷ Thủ Y Giả dậy, vẫy vẫy tay, một bộ bất đắc dĩ.
"Cảm ơn Quỷ Thủ gia gia!"
Đây là cách mà trong giới gọi Quỷ Thủ Y Giả, ngoại trừ Mộc Tiêu Vũ thì ai dám gọi ông là "gia gia". Mộc Tiểu Dĩnh dậy nhưng hai chân tê rần.
"Cháu để tên và địa chỉ của chồng cháu, lão già còn chút việc xử lý, hai ngày nữa sẽ giúp cháu cứu ."
Quỷ Thủ Y Giả vết thương của Sở Hạo Diễm cũng nguy hiểm đến tính mạng. Vậy nên ông thăm Mộc Tiêu Vũ , mới đến chỗ cứu .
Quỷ Thủ Y Giả giả dẫn Mộc Tiểu Dĩnh đến một sân bay cách nhà ông một quãng đường. Mở máy bay đưa cô đến sân bay ở Mỹ, còn thì bay đến tổng bộ của tổ chức khủng bố RWM.
Tại thành phố M, Trung Quốc, Sở Hạo Diễm tỉnh sớm hơn dự kiến của Bách Lý Dục hai ngày, chuyển sang phòng bệnh bình thường. Chỉ là hai ngày thấy Mộc Tiểu Dĩnh, trong lòng chút khó chịu, soi gương và thấy bộ dạng hiện tại của .
Trông vô cùng dữ tợn đáng sợ, tin Mộc Tiểu Dĩnh sẽ vì điều mà bỏ rơi . Chỉ là cảm thấy chắc chắn là cô bộ dạng của dọa sợ.
Sở Y Y ngừng với rằng Mộc Tiểu Dĩnh , sẽ nữa. Sở Hạo Diễm tin, tin Mộc Tiểu Dĩnh, nhưng cũng hại cô.
Bất kỳ cô gái nào thấy bộ dạng hiện tại của cũng sẽ bỏ chạy, Mộc Tiểu Dĩnh chắc chắn cũng dám cùng ngoài nữa!
Mộc Tiểu Dĩnh trở Trung Quốc là hai ngày , Sở Hạo Diễm bốn ngày gặp cô, dần dần bắt đầu tin rằng Mộc Tiểu Dĩnh thật sự vì hủy dung mà cần nữa. trong lòng vẫn còn một tia hy vọng.
Mộc Tiểu Dĩnh mệt mỏi chuyến bay, xuống máy bay liền chạy về nhà tắm rửa sạch sẽ. Còn kịp nghỉ ngơi liền mang theo canh hầm xương nấu chạy đến bệnh viện. Ở cửa bệnh viện, Mộc Tiểu Dĩnh gặp Sở Y Y.
"Cô đến đây gì? Không Mỹ ? Chơi thì về."
Sở Y Y khó chịu , Mộc Tiểu Dĩnh liền Sở Y Y với ánh mắt sắc bén.
" cô đều , xem bản lĩnh của cô nhỏ."
Sở Y Y ngờ Mộc Tiểu Dĩnh với như , ngữ khí châm chọc đó đến kẻ ngốc cũng . Rõ ràng là cả cô và trai đều thương, dựa cái gì mà cô tỏ vẻ đương nhiên như .
Mộc Tiểu Dĩnh xong câu đó với Sở Y Y liền lên lầu đến phòng bệnh của Sở Hạo Diễm. Trước khi khỏi nhà, cô cố ý gọi điện thoại hỏi Dung Tố Tố, mấy ngày ở núi điện thoại của cô đều sóng.
Cho nên cô nhận tin Sở Hạo Diễm tỉnh đó. Sở Hạo Diễm đang giường sách, Mộc Tiểu Dĩnh bước , Sở Hạo Diễm tưởng là Sở Y Y đến tẩy não .
"Đi ngoài!"
"Thái độ khó chịu như , ăn thuốc nổ hả?"
Mộc Tiểu Dĩnh đặt cặp lồng lên bàn, lấy một cái chén, múc từng muỗng canh xương hầm . Sở Hạo Diễm thấy giọng của Mộc Tiểu Dĩnh, bất giác buông sách đầu cô.
Ánh mắt nóng rực như thiêu đốt khác, Mộc Tiểu Dĩnh đầu liền thấy khuôn mặt dữ tợn đáng sợ của Sở Hạo Diễm. Tuy rằng sớm mặt hủy dung nhưng khi thấy vẫn chút giật .
Ngay khi Mộc Tiểu Dĩnh đầu, trong mắt thoáng hiện lên một tia kinh hách. ngay lập tức cô trở về bình tĩnh. Sở Hạo Diễm thấy tất cả, trong lòng một chút tổn thương.
Mộc Tiểu Dĩnh đưa canh cho Sở Hạo Diễm, nhưng hứng thú uống. Gạt tay đặt sang một bên, Mộc Tiểu Dĩnh , biểu hiện của tổn thương.
Cô đến mặt , nâng mặt lên cẩn thận ngắm. Sau đó hôn lên nửa bên mặt hủy hoại của . Sở Hạo Diễm ngờ Mộc Tiểu Dĩnh như , trong lòng dâng lên một nỗi xúc động.
"Bây giờ chồng em xí , em cũng cần lo lắng đến tranh chồng với em nữa."
Lời Mộc Tiểu Dĩnh khiến Sở Hạo Diễm khó chịu, cảm động. bản như , để khác khinh thường cô. Thế giới trở thành thế giới trọng ngoại hình, thể cô mất mặt chê .
Một ý nghĩ hiện lên trong đầu , khi suy nghĩ kỹ càng mấy ngày. Trong giây phút cuối cùng cũng , thật chỉ một câu trả lời, một câu trả lời rằng Mộc Tiểu Dĩnh sẽ vì bất cứ đổi nào của mà bỏ rơi .
Hiện tại câu trả lời đó, cũng thể hạ quyết tâm để cô chịu khổ, chịu tội cùng .
"Tiểu Dĩnh, chúng ly hôn !"
Nụ mặt Mộc Tiểu Dĩnh trong giây phút cứng đờ. Sắc mặt Mộc Tiểu Dĩnh trở nên nghiêm túc.
"Sở Hạo Diễm, gì? Anh nữa."
Ngữ khí Mộc Tiểu Dĩnh trở nên cứng nhắc và lạnh băng, Sở Hạo Diễm chằm chằm mắt cô, nghiến từng chữ một.
"Chúng ly hôn!"
Bốn chữ như thể hao hết bộ sức lực của , Sở Hạo Diễm đau lòng, cảm giác hô hấp như xé rách thành từng mảnh. Lời , nhưng cảm thấy nhẹ nhõm chút nào.
Mà là cảm giác trái tim đang dần chìm băng giá, hô hấp của Mộc Tiểu Dĩnh ngưng đọng.