Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:13:31
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn Lăng Phong mỉm với quản lý siêu thị, ôn hòa quyến rũ: "Có thể mượn nhà bếp một chút ?"

Người quản lý là phụ nữ, hơn ba mươi tuổi, vẫn mê hoặc nhẹ, tim đập thình thịch, chỉ gật đầu đồng ý mà còn đích dẫn hai đến bếp.

Mê Truyện Dịch

Mua gừng và đường đỏ từ siêu thị, Hàn Lăng Phong mặc tạp dề màu trắng do nữ quản lý ngưỡng mộ đưa cho.

Cảnh Kiều chống cằm , một đàn ông ôn hòa, ngay cả đường nét khuôn mặt nghiêng cũng nên lời dịu dàng.

Anh vẻ đảm đang, d.a.o , chỉ một lát thái gừng thành sợi nhỏ, đun nhỏ lửa từ từ, năm phút cho đường đỏ , đun gần xong thì đưa cho Cảnh Kiều: "Uống lúc còn nóng, để tránh lạnh."

Tim đập thình thịch, lông mi Cảnh Kiều khẽ run, từng ngụm từng ngụm nhấp môi uống, tay, tim, cả cơ thể đều ấm áp, nóng hổi.

Ra khỏi siêu thị, Hàn Lăng Phong cởi áo gió khoác cho Cảnh Kiều: "Mặc , bây giờ giữ ấm là quan trọng nhất."

"Cảm ơn." Cảnh Kiều , nghiêm túc, nhiều thể khiến cô cảm thấy ấm áp, là một trong đó.

Hàn Lăng Phong nhạt: "Lặn nước lâu như , sợ ?"

"Không sợ, một chồng tiền dày như , nghĩ đến thôi cũng thấy vui."

"Đáng ?"

Suy nghĩ một chút, Cảnh Kiều nghiêm túc một câu: "Chỉ cho mới nhận , đáng, sẽ việc gì hấp tấp."

"Biết là ." Hàn Lăng Phong thích tính cách của cô, nhẹ nhàng cô, ánh mắt như xuyên qua cô để một nào đó.

Trước mặt là biệt thự, Cảnh Kiều dừng bước, vẫy tay với : "Đến đây thôi, ngủ ngon."

"Ngủ ngon..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-131.html.]

...

Đẩy cửa biệt thự, tướng quân liền chạy đến, Cảnh Kiều vuốt ve đầu nó, mặc cho tướng quân l.i.ế.m lòng bàn tay cô, ngứa ngáy, một mảnh ấm áp.

Cận Thủy Mặc ghế sofa, mặt đen sì: "Cô ?"

"Không cả." Cảnh Kiều nhiều, một lòng trêu chọc tướng quân.

Sau khi xong, Cận Thủy Mặc liền đến phòng đạo cụ tìm cô nhưng ngờ ai, nhanh chóng về biệt thự, vẫn ai, cuối cùng đợi cô trở về, tặng cho một câu như , thể tức giận?

"Đồ đàn bà c.h.ế.t tiệt! Đừng tưởng rằng thiếu gia đây nhường nhịn cô ở nơi, cô liền nước tới, cô tin thiếu gia đây đánh cô ?"

Không gì d.a.o động cảm xúc, Cảnh Kiều , đưa mặt : "Tin, đánh ? để đánh."

Nghe , Cận Thủy Mặc tức đến mức suýt nổ tung, tức giận nắm lấy cổ tay Cảnh Kiều, vô cùng tức giận: "... ... g.i.ế.c cô!"

"Bệnh thần kinh!" Cảnh Kiều mắng một câu khách khí, cơ thể còn khó chịu, dây dưa nhiều với : "Muốn g.i.ế.c thì g.i.ế.c nhanh , g.i.ế.c thì buông tay!"

Cận Ngôn Thâm , vặn thấy hai dây dưa rõ, thu hồi ánh mắt, nhíu mày lạnh lùng: "Làm ầm ĩ cái gì?"

Ngực như một ngọn lửa bao bọc, Cận Thủy Mặc giở tính trẻ con, mạnh tay hất cổ tay Cảnh Kiều , hai lời, trực tiếp khỏi biệt thự.

Ánh mắt lạnh, Cận Ngôn Thâm liếc Cảnh Kiều: "Cô gì nó?"

Cổ tay đau, Cảnh Kiều cảm thấy oan ức, lắc đầu: " gì cả."

"Áo gió , của đàn ông nào?" Anh tiếp tục hỏi.

Loading...