Cận Ngôn Thâm, Phó Văn Thần đều ở trong phòng khách, bàn ăn bày đồ ăn Tây và đồ ăn Trung.
"Tối qua ngủ ngon chứ?" Phó Văn Thần cầm cốc sữa lên nhấp một ngụm, chiếc áo sơ mi kẻ sọc xanh nhạt, cổ tay áo xắn lên một cách hờ hững, đơn giản chút hoa mỹ.
"Rất ." Cảnh Kiều kéo môi, cũng xuống bàn ăn.
"Xem , tối qua là một đêm nồng nhiệt và cay nồng, Ngôn Thâm, thương hoa tiếc ngọc, nếu , như sẽ vắt kiệt sức mất."
Nghe , mặt Cảnh Kiều đỏ bừng như nhỏ máu, tai cũng nóng ran.
"Nói nhiều quá?" Nhướng mày, Cận Ngôn Thâm lạnh nhạt liếc một cái: "Sữa chặn miệng ?"
"Thật đau lòng, là em trai mà dám vô lễ với trai như ."
Cảnh Kiều sửng sốt, chẳng lẽ còn lớn tuổi hơn Cận Ngôn Thâm?
Không bỏ sót phản ứng của cô, Phó Văn Thần mỉm , lộ vẻ gì đào một cái hố: "Theo cô, trong chúng , ai trông vẻ già hơn?"
Cảnh Kiều Cận Ngôn Thâm theo phản xạ.
Đôi mắt từ từ nheo , ánh mắt Cận Ngôn Thâm sâu thẳm chằm chằm Cảnh Kiều, gì nhưng khí thế lạnh lùng và mạnh mẽ.
Mê Truyện Dịch
Tim đập loạn xạ, khi , Cảnh Kiều mới nhận gì, cổ họng cô khô, vội vàng mở lời giải thích.
"Không ... già, trông thuộc kiểu trưởng thành, còn thì cho cảm giác trẻ con."
"Trẻ con nghĩa là trông nhỏ hơn, còn trưởng thành vẫn là chỉ tướng mạo già, hiểu ý cô diễn đạt." Phó Văn Thần tỏ ý hiểu rõ ràng, thêm một câu: "Thực , hơn Ngôn Thâm ba tuổi, thể từ miệng cô hai từ trẻ con, thậm chí trông còn trẻ hơn Ngôn Thâm, thấy vui mừng, vinh hạnh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-163.html.]
Cảnh Kiều sắp đến nơi , rõ ràng cô ý đó mà!
Quay đầu , cô vặn thấy khuôn mặt xa của Phó Văn Thần, ngay cả hai hàng lông mày rậm cũng cong lên, cong cong, mang theo ý rõ ràng.
Anh cố tình chỉnh cô!
Cảnh Kiều bỗng hiểu , cô còn tưởng vô hại, hóa thực chất là một con sói dữ!
" mà, bây giờ nhiều cô gái đều thích kiểu trưởng thành, cảm giác an , tướng mạo quá trẻ con trông giống như một đứa trẻ mãi lớn, phụ nữ sẽ thích !"
Cô cố ý như , rõ ràng là lấy những gì với cô, ai bảo cố tình bắt nạt cô!
"Phải ? Sở thích của các cô gái bây giờ đều đổi ?" Phó Văn Thần mỉm nhẹ nhàng, vẻ mặt tò mò: "Cô thích kiểu nào, kiểu như kiểu như Ngôn Thâm?"
Câu hỏi dễ trả lời, chọn ai cô cũng !
Nghĩ ngợi một lát, Cảnh Kiều cắn môi, khẽ hừ một tiếng: "Dù cũng sẽ thích kiểu như ."
"Vậy là thích kiểu như Ngôn Thâm..."
Sau đó ánh mắt Phó Văn Thần chuyển hướng, về phía Cận Ngôn Thâm đôi mắt sâu thẳm và khí chất tao nhã: "Được vợ thích và ngưỡng mộ, cảm giác tuyệt ?"
Môi mỏng cong lên, đôi mắt đen như mực của Cận Ngôn Thâm mang theo vài phần vui vẻ, trông tâm trạng khá : "Tuyệt hơn ."
"Lên mặt." Nghiêng về phía bên trái, Phó Văn Thần ghé tai Cận Ngôn Thâm, : " còn tưởng cưới một con cừu non, bây giờ xem là một quả ớt nhỏ."
Nhướng mày, Cận Ngôn Thâm nhấp một ngụm cà phê, ý vị sâu xa : "Cũng chắc, thái độ chuyện tùy thuộc đối tượng là ai, với , cô còn gan dám ngang ngược như ."