Tướng quân kêu lên, thông minh, nó dùng hai chân đẩy chậu đến bàn ăn, đuôi liên tục vẫy, im lặng , ăn bánh bao thịt, đền bánh bao thịt cho , đền cháo thịt nạc cho , đền cho , nhanh đền cho ...
Ngừng hai giây, cô cắn môi, gửi một tin nhắn WeChat nữa——Sao danh sách bạn bè của ?
Lần , Cận Ngôn Thâm trả lời nữa.
Cũng là trả lời, là thấy.
Liếc mắt một cái, tin nhắn WeChat gửi chuyển sang trạng thái nhưng vẫn trả lời.
Cảnh Kiều bĩu môi, thiếu gia thì ghê gớm lắm !
...
Mỹ.
Diệp Luật bận rộn đến mức đầu tắt mặt tối, đang bận xem kế hoạch kinh doanh, miệng vẫn luôn lẩm bẩm: "Công ty mới của tại dùng tên của để mở?"
"...... "
Không ai trả lời .
"Thực , thấy rằng, dùng tên của thì sức răn đe và ảnh hưởng sẽ đặc biệt lớn." Anh tiếp tục .
"...... "
Vẫn là một mảnh im lặng tĩnh mịch.
Chẳng lẽ còn ở trong phòng ?
Nhướng mày ngạc nhiên, cuối cùng Diệp Luật cũng ngẩng đầu lên khỏi đống công việc bận rộn, về phía ghế sofa.
Cơ thể thon dài nghiêng dựa ghế sofa, đôi chân dài tao nhã bắt chéo, Cận Ngôn Thâm chống một tay lên thái dương, ngừng bóp điện thoại.
Diệp Luật im lặng: "..."
Tình cảm những lời lúc nãy đều là nhảm, thậm chí còn , coi như khí vô hình, vô sắc, vô vị.
Mang theo một bụng lửa giận, sải bước tới, tức khắc bùng nổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-207.html.]
——Cảm ơn chuẩn bữa sáng, mùi vị tươi ngon, ngon, đặc biệt tuyệt!
Cận Ngôn Thâm chằm chằm câu , lâu, thậm chí những ngón tay dài xương xương còn tiết tấu gõ nhẹ.
Mê Truyện Dịch
Đây là biểu hiện tâm trạng thường thấy của .
Nhạy bén nhận bóng tối bao trùm từ xuống, nhướng mày, thoát khỏi WeChat.
Diệp Luật trừng mắt : "Nói! Đang tán tỉnh cô gái nào đấy?"
"Đã xem xong báo cáo đánh giá ?" Cận Ngôn Thâm trả lời câu hỏi của .
"Đưa đến đây trâu ngựa, thì , tán tỉnh, gọi ba tiếng, còn chẳng thấy!"
Thản nhiên bỏ điện thoại túi quần âu, Cận Ngôn Thâm khẽ đáp : "Nghe thấy ..."
Nghe , Diệp Luật càng tức giận hơn: "Nghe thấy mà trả lời ?"
"Đang bận, thời gian trả lời ..."
"..." Diệp Luật.
Bận đến mức thời gian trả lời, hừ hừ, còn là đang tán tỉnh đến mức hăng say, thời gian để ý đến , còn tìm cớ vớ vẩn gì nữa!
...
Đợi đến khi Cảnh Kiều đến phim trường, Cận Thủy Mặc đợi cô ở bên ngoài tòa nhà Cận Thị, tay còn cầm một chai rượu vang đỏ.
"Sáng sớm thế mà cầm rượu vang đỏ gì?"
"Có một tin , hai chúng cần ăn mừng một chút." Cận Thủy Mặc , để lộ hàm răng trắng, khuyên tai lấp lánh.
Cảnh Kiều liếc xéo , chút khách sáo: "Anh thần kinh !"
"Ôi, thích một phụ nữ miệng độc như cô chứ!" Vẻ mặt Cận Thủy Mặc hận sắt thành thép: " mà, sách cũng , thích một thì thích cả con cô !"
"..." Cảnh Kiều.
Cận Thủy Mặc cũng đánh đố nữa: "Anh trai công tác ở Mỹ , thể một tuần, như thì cần trốn tránh nữa!"