"Diễn xuất khó, quan trọng là em nghiên cứu kỹ kịch bản, kịch bản mười mấy , để nhập tâm cảm nhận nhân vật, tức là cái gọi là nhập vai..."
Lần đầu tiên Cảnh Kiều thấy, khi Cận Thủy Mặc nghiêm túc thì quyến rũ, vẻ lưu manh.
"Thứ hai, khi diễn xuất gặp khó khăn hoặc bế tắc, cô thể nhớ những chuyện xảy với , vui mừng, buồn bã, oán giận, sẽ thấy việc kiểm soát cảm xúc khó như , sẽ tự nhiên, mỗi hình tượng nhân vật cô đều thể nhập vai cuộc sống, quan sát biểu cảm của những xung quanh, sẽ đoán đại khái chuyện gì xảy với họ..."
Đồng tử mở to, Cảnh Kiều chớp mắt, Cận Thủy Mặc chăm chú, nghiêm túc.
Lập tức, Cận Thủy Mặc kiêu ngạo như một con công, lòng hư vinh thỏa mãn cực độ.
"Tiếp theo, sẽ mở một bộ phim, để cô cảm nhận sự đổi về tâm lý và ánh mắt của nhân vật, để diễn xuất tinh tế hơn!"
Sau đó, mở một bộ phim, là phim nước ngoài.
Cảnh Kiều thích xem phim nước ngoài lắm, đặc biệt là còn phụ đề nên mất hứng.
Nhân Cận Thủy Mặc đang say sưa xem phim, cô lấy điện thoại , mở album ảnh, lật lung tung.
Khi ánh mắt dừng ở bức ảnh chụp phim trường, đầu ngón tay cô khựng , là do cô tự chụp, mặt, miệng còn m.á.u nhưng là m.á.u giả của tổ đạo cụ.
Lông mày động, khóe miệng Cảnh Kiều cong lên, nghĩ ngợi một lát, mở WeChat, gửi ảnh cho Cận Ngôn Thâm.
Nắm chặt điện thoại, cô chằm chằm màn hình, chờ đợi.
Một lát , hiển thị đối phương tin nhắn.
Tim đập nhanh hơn, cô vẫn chằm chằm WeChat, tiếng "Ting." vang lên, đầu ngón tay nhanh chóng mở , chỉ hai chữ ngắn gọn - Đáng đời!
Bĩu môi, Cảnh Kiều hừ hừ hai tiếng, dù trời cao hoàng đế xa, lúc cô sợ !
Đại dạn, cô gửi thêm một tin nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-211.html.]
- Nhà tư bản độc ác, vô nhân tính, m.á.u lạnh vô tình, còn bằng rắn.
Lần , Cận Ngôn Thâm trả lời gần như ngay lập tức - Vậy nên, thường dân mãi mãi đấu nhà tư bản.
Cảnh Kiều: "..."
Lần , cô gửi một biểu tượng cảm xúc hoạt hình, con thỏ cầm một thanh kiếm, bên cạnh biểu tượng cảm xúc còn bốn chữ đỏ, sân bóng chờ !
Cận Ngôn Thâm trả lời.
Cảnh Kiều buồn chán l.i.ế.m môi, chép một câu chuyện từ Baidu, thậm chí xem gửi .
Hai giây , WeChat trả lời - Sao , một trống trải, cô đơn, lạnh lẽo? Muốn thỏa mãn?
Má đỏ bừng, Cảnh Kiều khinh thường một tiếng, thầm mắng hổ, bình thường mặc vest trông quý phái và tao nhã nhưng thực trong xương cốt biến thái và độc ác!
Không trả lời nữa, cô lướt ngón tay màn hình điện thoại.
" nhát gan, buổi tối ngủ một sợ."
"Đây là lý do cô chơi đàng điếm? Mau mặc quần áo , theo đến đồn cảnh sát ngay!"
Mê Truyện Dịch
Vô tình thấy câu chuyện gửi , sắc mặt cô cứng đờ, lông mày liên tục giật giật.
Còn cuối cùng Cận Thủy Mặc cũng nhận cô đang mất tập trung, cánh tay dài vươn , điện thoại của Cảnh Kiều rơi tay .
Hoảng hốt, khi phản ứng , Cảnh Kiều vội vàng với lấy điện thoại: "Anh gì , mau trả điện thoại cho !"
Không để ý đến cô, Cận Thủy Mặc dậy khỏi ghế sofa, giơ điện thoại lên cao, xem nhật ký trò chuyện của cô.