Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 237

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:23:56
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cảm ơn lời khen." Thái độ của Cảnh Kiều lạnh nhạt, vẫn còn nhớ thù.

Bất kể là ai, khác mắng là đồ mặt dày, hổ, tôn nghiêm thì đều sẽ nhớ thù, chỉ riêng cô!

"Lời còn hết, cần vội cảm ơn, lúc nên thông minh, cũng thấy đầu óc cô nhanh nhạy đến thế."

Cảnh Kiều: "..."

Ngón tay dài cởi mấy chiếc cúc áo áo sơ mi, ánh mắt chằm chằm đôi môi đỏ mọng của cô.

Nhìn thấy dục vọng trần trụi và nóng bỏng trong ánh mắt của đàn ông, trong lòng Cảnh Kiều chút hoảng sợ, cô khom , chui khỏi cánh tay .

"Hừ..." Môi mỏng của Cận Ngôn Thâm khẽ khẩy một tiếng đầy mỉa mai và khinh thường.

Ngay đó, ôm lấy đôi chân thon thả của phụ nữ, trực tiếp vác lên vai, đầy nam tính, hoang dã và ngạo mạn.

"Á!"

Cảnh Kiều kêu lên sợ hãi, vai đàn ông, cách lớp áo sơ mi, cô vẫn thể cảm nhận cơ bắp ấm áp và săn chắc ở lưng .

Máu trong cô dồn hết lên đầu, cô cảm thấy đầu nặng chân nhẹ, cảm giác khó chịu.

Vỗ bờ vai rắn chắc của , Cảnh Kiều đạp chân: "Buông xuống! Nhanh buông xuống! sắp nôn !"

"Đừng loạn!" Ánh mắt Cận Ngôn Thâm sâu thẳm, giơ tay lên, tát một cái m.ô.n.g tròn trịa của Cảnh Kiều.

Anh tay nhẹ, một cái tát xuống, Cảnh Kiều cho nóng bừng tê dại.

Anh ném cô lên ghế sofa, Cảnh Kiều còn kịp động đậy, hình cường tráng nặng nề của đàn ông đè thẳng xuống.

Giống như núi Thái đè đỉnh, nửa cái mạng của Cảnh Kiều suýt c.h.ế.t trong tay , thở hổn hển.

"Anh dậy , đè đến thở nổi, sắp c.h.ế.t ."

Cô dùng đầu gối thúc bụng .

"Đè c.h.ế.t luôn ." Cận Ngôn Thâm liếc cô, cố tình đè bộ trọng lượng cơ thể xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-237.html.]

Ngón tay dài khẽ động, cởi áo của Cảnh Kiều trong vòng ba nốt nhạc.

Mê Truyện Dịch

Dưới ánh đèn vàng mờ, làn da n.g.ự.c cô như mỡ cừu, trắng trẻo, mịn màng.

Không chịu nổi sự cám dỗ , cúi , Cận Ngôn Thâm ngậm lấy làn da non mềm cổ cô, mút xuống từng chút một.

"Ưm..." Trán rịn một lớp mồ hôi mỏng, Cảnh Kiều kìm nén tiếng rên rỉ nhưng khó khăn.

Lúc , một trận rung động kèm theo tiếng chuông điện thoại từ trong túi quần truyền đến.

Cô rên rỉ từng tiếng, một bên đưa tay túi, chỉ là cơ thể đè quá chặt, căn bản tay thể thò .

" điện thoại." Cô .

Cận Ngôn Thâm để ý, như thể thấy.

Cảnh Kiều chút tức giận: " điện thoại!"

" cản cô ?" Nói một câu, Cận Ngôn Thâm hôn lên n.g.ự.c cô.

Mà lúc , tiếng chuông điện thoại vẫn reo ngừng, dường như máy thì chịu dừng.

Cảnh Kiều nghĩ, chắc chắn là chuyện quan trọng, nếu sẽ gọi liên tục như .

Thở , nghiến răng, cô cố sức nghiêng , cuối cùng một tay cũng thò lấy điện thoại.

Điện thoại của Bạch Băng gọi đến.

Một tay đẩy n.g.ự.c đàn ông, Cảnh Kiều hắng giọng, máy: "Bạch Băng."

"Là , phó đạo diễn bảo nhắn cô một câu."

Lúc , Cận Ngôn Thâm đột nhiên dậy, rời .

Nắm chặt điện thoại, Cảnh Kiều thở phào nhẹ nhõm nhưng giây tiếp theo, cô nhịn hít một khí lạnh.

Hóa , Cận Ngôn Thâm mà vòng cô, bàn tay to đặt eo, vuốt ve lên xuống.

Loading...