Cô nghĩ nhiều nữa, thấy vẫn nên nhanh chóng rời khỏi phòng riêng thì hơn, vì , Bạch Băng: "Đi thôi, tiền mang đến , thanh toán."
Bạch Băng còn kịp gì, Lạc Chính Vũ bên cạnh cô dậy.
Anh chậm rãi đến mặt Cảnh Kiều, đưa tay , nắm lấy cằm Cảnh Kiều: "Vừa mềm mịn, đậu phụ non cũng chỉ như thôi."
Nâng tay lên, Cảnh Kiều "Bốp" một cái, mặt : "Bỏ tay !"
"Không tệ, thích, cá tính." Vẻ mặt Lạc Chính Vũ lưu manh, bỉ ổi, vô .
"Bạch Băng, thôi!" Cảnh Kiều sốt ruột, liên tục gọi Bạch Băng.
Bạch Băng vẫn đó, chỉ là trong mắt lóe lên một tia sáng tối, cô khẽ một câu mơ hồ: "Còn ?"
Cảnh Kiều sửng sốt, hiểu câu đó ý gì.
, giây tiếp theo, cô , trực tiếp chạy khỏi phòng riêng.
Bạch Băng ý gì, Cảnh Kiều hiểu rõ nhưng cô hiểu, câu đó, chắc chắn là lời ý ! Vì , cô chỉ thể tự thoát khỏi nơi , đó tìm đến cứu Bạch Băng.
Tay cô chạm tay nắm cửa, kéo cửa , chân còn kịp bước , chỉ thấy eo bụng đột nhiên siết chặt, cơ thể đàn ông kéo mạnh về phía .
Không quan tâm nhiều như , Cảnh Kiều đối mặt với cửa, hét lớn: "Giết , cứu mạng, g.i.ế.c !"
Sự thật chứng minh, phương pháp của cô sai.
Vừa đúng lúc gặp mấy cảnh sát đang kiểm tra, thấy tiếng động, lập tức chạy về phía .
Mở toang cánh cửa còn hé, cảnh sát mặc cảnh phục , sắc mặt vô cùng nghiêm nghị: "Xảy chuyện gì?"
Khuôn mặt vui mừng, Cảnh Kiều như bắt cọng rơm cứu mạng, chỉ đám đàn ông phía , cảnh sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-279.html.]
"Cảnh sát, đám đàn ông bắt và bạn , cho chúng rời ."
Lạc Chính Vũ đểu với cảnh sát: "Cảnh sát Quách, dạo hối lộ ông già ít nhỉ."
Cảnh sát đầu lập tức biến sắc, mặt tươi , vẻ nịnh nọt: "Tam thiếu gia, lâu gặp, càng ngày càng trai."
"Câu thích , nịnh nọt tệ, ha ha ha." Lạc Chính Vũ to, nể mặt cảnh sát: "Quên mất dạo còn l.i.ế.m chân , mùi vị thế nào?"
Nụ mặt cảnh sát cứng đờ, chuyển sang chủ đề khác: " còn chút việc công , tam thiếu gia bận rộn, chúng đây."
"Đồ xương tiện!" Lạc Chính Vũ lạnh mắng một tiếng: "Cút , nhớ đóng cửa cho ông."
Mê Truyện Dịch
Trơ mắt cảnh tượng xảy mắt , tim Cảnh Kiều đập nhanh, cổ họng khô khốc, bất lực và tuyệt vọng!
Cuối cùng Bạch Băng chọc loại đàn ông như thế nào, gia thế vẻ ghê gớm.
Ánh mắt chuyển động, nhân lúc Lạc Chính Vũ chú ý, Cảnh Kiều lục tìm điện thoại trong túi, gọi cho Cận Thủy Mặc.
Mắt nhanh tay nhanh, Lạc Chính Vũ giật lấy điện thoại, thậm chí thèm , giơ tay ném .
"Bốp" một tiếng giòn tan, điện thoại đập tường, vỡ tan tành, thẻ sim cũng bật khỏi khe cắm, lăn đến .
Tim Cảnh Kiều đập thình thịch, cơ thể lùi về phía mấy bước.
"Tính tình khá cứng rắn nhưng mà, đám em thích loại phụ nữ như , cũng thích."
Lạc Chính Vũ nghiêng đầu, đám đàn ông ghế sofa: "Ai lên ?"
"Cùng lên đại ca, lâu chúng chơi phụ nữ như thế ." Đám đàn ông đểu.