Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 281

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:30:25
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình thường đóng phim, đôi khi sẽ dùng đến một chút võ thuật, Cận Thủy Mặc học một , bây giờ vặn thể dùng đến. Cảnh Kiều vẫn giữ chặt, cô thở hổn hển, nhân lúc đàn ông khống chế cô chú ý, cô đá mạnh hạ bộ của .

Nơi yếu ớt nhất của đàn ông tấn công, lập tức đau đớn kêu gào, hai tay ôm lấy hạ bộ.

Thở hổn hển gấp gáp, Cảnh Kiều hai tay ôm vai, xổm mặt đất, cánh tay run rẩy nhặt quần áo đất, mặc bừa bãi.

Mắt lên, cô thấy Bạch Băng vẫn ngây ghế sofa, kiên nhẫn hét lên với cô : "Còn !"

Bạch Băng sợ Cảnh Kiều nghi ngờ nên giả vờ run rẩy bước khỏi phòng riêng nhưng , mà trốn ở góc, quan sát.

Cận Thủy Mặc và đám đàn ông quấn lấy , dù chút võ thuật nhưng cũng chiếm chút lợi nào, mặt và mu bàn tay đều thương.

Ánh mắt đảo qua xung quanh, Cảnh Kiều dùng hết sức nâng ghế da lên, ném mạnh về phía đó.

Vài tránh kịp, đập trúng, ôm chỗ đập đau đớn rên rỉ.

Chui qua khe hở, Cảnh Kiều kéo lấy cánh tay Cận Thủy Mặc, lôi ngoài: "Nhanh !"

Mê Truyện Dịch

"Chết tiệt! Mày chờ đấy, tao g.i.ế.c c.h.ế.t bọn chúng, dám bắt nạt mày như !"

Cận Thủy Mặc còn trẻ, đang ở độ tuổi bồng bột, m.á.u nóng lên đầu, ai ngăn cản .

"Đi!" Cảnh Kiều hét to, giọng gần như khản đặc, Cận Thủy Mặc cứ tiếp tục như , chiếm chút lợi nào.

Dù trong lòng cam lòng nhưng khi thấy Cảnh Kiều tóc tai bù xù, quần áo lộn xộn, Cận Thủy Mặc hít thở, hít thở thật sâu, kìm nén ngọn lửa bốc đồng của tuổi trẻ, theo cô.

Lạc Chính Vũ từ nhỏ nâng niu trong lòng bàn tay, vô pháp vô thiên, từng chịu ấm ức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-281.html.]

Lúc thể nuốt trôi cục tức , tức giận gào lên: "Còn lên, ngây đó gì, đợi taolên ?"

Đám ngày ngày theo Lạc Chính Vũ ăn chơi, ăn của , dùng của , bây giờ dám lời?

Năm sáu đàn ông quấn lấy Cận Thủy Mặc, đó, Lạc Chính Vũ kéo mạnh Cảnh Kiều, đè cô tường một nữa, khinh thường khạc một tiếng.

"Biết thiếu gia đây là ai ? Dám ngang ngược với ? Hôm nay cô ngay mặt nó, mở to mắt chó của mày , cho rõ!"

Nói xong, Lạc Chính Vũ xé quần áo mà Cảnh Kiều mặc .

Cận Thủy Mặc năm đè chặt, thể nhúc nhích, lửa giận bùng lên, đá chiếc ghế bên cạnh: "Chết tiệt! Mày dám động , thử xem!"

"Dọa ai ? Ở A thị, ông đây thể g.i.ế.c c.h.ế.t mày trong vòng một phút!"

"Có bản lĩnh thì nhắm tao mà , đối xử với một phụ nữ như ?"

Lạc Chính Vũ ăn lời : "Tao thích đối xử với phụ nữ thì nào?"

Nói xong, tay cũng rảnh rỗi, động tay, chậm rãi cởi đồ lót của Cảnh Kiều.

Trong phòng, một đám đàn ông chằm chằm, chỉ chờ đồ lót tuột xuống.

Lần , tay và chân của Cảnh Kiều đều trói bằng dây thừng, trói chặt, làn da trắng nõn hằn lên những vết hằn. Cô thể cử động, chỉ thể mặc cho hành hạ, hốc mắt đỏ hoe, như lá rụng trôi nổi mặt hồ nhưng vẫn cố chấp, mãi rơi một giọt nước mắt.

Khi dây áo n.g.ự.c tuột khỏi vai——

Loading...