Làn da trắng như ngọc n.g.ự.c Cảnh Kiều choáng váng đôi mắt của đám đàn ông đó nhưng cũng cho mắt Cận Thủy Mặc đỏ ngầu!
Ngực phập phồng dữ dội, như phát điên, bùng phát một sức mạnh thể tưởng tượng nổi.
Cận Thủy Mặc cũng sợ đau, đập đầu thật mạnh n.g.ự.c những đàn ông đang khống chế .
—— Sức va chạm cực lớn thực sự hất văng những đàn ông đó !
Thậm chí nghĩ ngợi, trực tiếp cầm lấy chai bia bàn, đập mạnh gáy Lạc Chính Vũ!
Hoàng Mao trừng mắt, đuổi theo thì rõ ràng là kịp, lo lắng hét lớn: "Đại ca! Tránh !"
Lạc Chính Vũ rõ Hoàng Mao gì nên những tránh mà còn .
Lúc , chai bia trong tay Cận Thủy Mặc cũng rơi xuống, kết quả là lệch nghiêng, đập trúng thái dương của Lạc Chính Vũ!
Chỉ thấy tiếng "Bốp" giòn tan vang lên, thái dương của mảnh thủy tinh cứa rách, một mảnh cắm sâu , một khác cắm mặt và mắt, vô cùng kinh hoàng.
Ngay đó, m.á.u tươi như nước vỡ bờ, chảy dài khuôn mặt.
Cơ thể Lạc Chính Vũ cứng đờ, môi mấp máy, đồng tử giãn , cơ thể ngã thẳng , bất động.
Ngay lập tức, căn phòng riêng vốn ồn ào náo nhiệt bỗng chốc im lặng.
Thật sự yên tĩnh, trong phòng đến bảy tám nhưng ngay cả tiếng kim rơi xuống đất cũng thể rõ mồn một.
Cận Thủy Mặc ngẩn tay , Lạc Chính Vũ đầy m.á.u thể cử động, ngây đó, nghĩ rằng, g.i.ế.c ?
Cảnh Kiều vẫn trói, thể cử động.
Một lúc , cô là đầu tiên hồn cú sốc, giãy giụa hai thoát , nhanh chóng hét lớn: "Cận Thủy Mặc, gọi điện thoại , gọi 120! Nhanh lên!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-282.html.]
Hoàng Mao tiến lên, xổm xuống, từ từ đưa tay đến mũi Lạc Chính Vũ.
Ngay đó, ngón tay co rúm , dậy, lao khỏi phòng riêng, hành lang hét lớn: "Giết , g.i.ế.c , g.i.ế.c !"
Những tên đàn em khác trong phòng riêng thấy, ai lên tiếng nữa, chân như bôi dầu, chạy nhanh hơn .
Ngay lập tức, trong phòng chỉ còn Cảnh Kiều và Cận Thủy Mặc.
Cảnh Kiều thấy Hoàng Mao hét lớn hành lang rằng g.i.ế.c , tim cô đập thình thịch, môi khô khốc, chân cũng vững.
cô , lúc thể ngã!
"Mặc, cởi trói giúp ." Giọng cô run rẩy, run mạnh.
Mê Truyện Dịch
Cận Thủy Mặc vẫn luôn mơ màng hồn, tới, cởi trói cho Cảnh Kiều.
Tay cũng run, thậm chí vài còn nắm dây thừng.
Cảnh Kiều năm nay mới hai mươi tuổi, còn Cận Thủy Mặc hai mươi ba tuổi, chỉ hơn cô ba tuổi. Cả hai đều còn quá trẻ, một cô gái, một ấm nhà giàu, từ nhỏ nâng niu sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan.
Tất cả đều từng trải qua sóng gió, càng tiếp xúc nhiều với xã hội.
bây giờ, g.i.ế.c !
Ngồi xổm mặt đất, Cảnh Kiều mất nhiều sức mới mặc quần áo, cô chiếc điện thoại rơi vỡ của , đó mượn điện thoại của Cận Thủy Mặc.
120, ba con đơn giản, cô ấn mãi mấy chục giây mới gọi : "Alo, đây là Kim Đế, thương nặng."
Cảnh Kiều chỉ mong Lạc Chính Vũ chết, trong lòng cầu nguyện Hoàng Mao dối!
Mãi đến lúc , Cận Thủy Mặc mới từ từ hồn, khom xuống, đến gần mũi Lạc Chính Vũ một nữa, một chút thở nào.