Hơn nữa, nếu khác giải là bất ngờ thì cô thực sự là kinh hoàng!
Không một chút chuẩn nào, mơ mơ hồ hồ, hiểu nhận giải, trao giải là Cận Ngôn Thâm, những điều còn đủ kinh hoàng ?
"Được , chúng cảm ơn cô Cảnh Kiều, cũng một bạn ghi VCR cho cô , chúng cùng xem nào."
Người trao giải dứt lời, màn hình lớn phía sáng lên, Cận Thủy Mặc lâu gặp đột nhiên xuất hiện trong đó.
Anh đội mũ, vẫn là đôi mắt đào hoa quen thuộc, dáng vẻ ngả ngớn : "Đồ ngốc, cô giải , tệ, mới đóng phim đầu tay giải , tương lai vô lượng, nhớ đóng phim cho , cố gắng phát triển, ngày nào cũng mời ăn, , đừng lo, hôn gió!"
Trong lời , nhún vai, nhẹ chớp mắt phóng điện, cuối cùng còn hôn gió.
Các khán giả nữ bên gần như hét khản cổ họng, đồng thanh gọi: "Cận Thủy Mặc! Cận Thủy Mặc! Mau trở về! Mau trở về! Chúng nhớ !"
Đột nhiên, hốc mắt Cảnh Kiều ngấn lệ, cô nhanh chóng cúi đầu, dám xuống khán đài, cũng dám màn hình nữa, sợ nước mắt trào .
Cận Ngôn Thâm lạnh mặt, nhận lấy bó hoa từ cô lễ nghi một nữa, đưa tới.
Cảnh Kiều đưa tay đón, ngay khi ngón tay sắp chạm bó hoa, đàn ông cố tình buông tay, kết quả là bó hoa rơi thẳng mu bàn chân cô.
Thấy , thái dương Cảnh Kiều đập thình thịch, ngẩng đầu trừng mắt , cố ý!
Cười lạnh, Cận Ngôn Thâm khoanh tay ngực, cô, ý định cúi xuống nhặt bó hoa và rõ ràng là cố ý, thế nào?
Anh mới phát hiện , cô khả năng trêu chọc đàn ông hề nhỏ!
Mê Truyện Dịch
Không tiếp tục giằng co, âm thầm nghiến răng, Cảnh Kiều đành cúi , khó khăn nhặt bó hoa lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-376.html.]
"Một nữa xin chúc mừng cô Cảnh Kiều của chúng , cũng cảm ơn tổng giám đốc Cận của chúng , tổng giám đốc Cận là thần tượng của , ở đây thể riêng tư một chút, để tổng giám đốc Cận ký tặng ?"
Người trao giải là một nữ nghệ sĩ trẻ, lúc mặt đỏ, ánh mắt vẫn luôn chằm chằm Cận Ngôn Thâm.
"Tất nhiên." Cận Ngôn Thâm mím môi, thốt hai chữ, nhận lấy bút và giấy, rồng bay phượng múa ký tên.
Khán giả khán đài sôi sục!
Ngay cả khu vực diễn viên cũng ngừng reo hò vỗ tay, tiếng vỗ tay như sấm, ghen tị hét lên, cũng ký tên!
Cùng lúc đó, tiếng chuông điện thoại vang lên từ túi quần tây của Cận Ngôn Thâm nhưng âm thanh nhỏ, tiếng vỗ tay và tiếng reo hò nhấn chìm.
Màn hình sáng lên, âm thanh phát liên tục, tên hiển thị là—— Lâm!
Màn hình sáng trong một thời gian dài, tiếng chuông cũng vang lên liên tục nhưng cuối cùng đều bầu khí sôi nổi và âm thanh ồn ào che lấp.
Cận Ngôn Thâm thấy.
Tiếp theo còn một giải thưởng cần trao, đều là giải thưởng quan trọng.
Cầm cúp tay, Cảnh Kiều về chỗ của , cảm giác vẫn như đang lơ lửng trung, thực.
Hàn Lăng Phong ở hàng ghế , mỉm quyến rũ: "Chúc mừng."
"Cảm ơn." Cảnh Kiều đáp bằng một nụ , mặc dù ngạc nhiên nhưng trong lòng vẫn dâng lên từng đợt vui mừng, dù đây cũng là giải thưởng đầu tiên cô đạt , kích động mới là lạ!