"Đột ngột thế?"
"Công ty quyết định đột xuất nên tìm chăm sóc hai , thôi, nữa."
Cảnh Kiều cũng khẽ thở dài, cúi , ôm Bạch Nhiễm: "Giữ gìn sức khỏe, đường thuận lợi, đợi bận xong bên , sẽ đưa An An về thăm cô."
"Được."
Ngày hôm , buổi trưa, Cảnh Kiều đưa An An đến sân bay tiễn Bạch Nhiễm.
An An đến nỗi mở nổi mắt, cứ mãi, Bạch Nhiễm ôm dỗ, nước mắt cũng suýt rơi.
Thái dương đau nhói, Cảnh Kiều bế An An về, cuối cùng cũng cắt đứt cảnh sinh ly tử biệt của hai .
"Cô, con sẽ nhớ cô, côphải nhớ con đấy!" An An đưa tay lau nước mắt, lẩm bẩm: "Gần đây, con nhiều quá, đến nỗi con còn xinh nữa ."
"Con còn !" Cảnh Kiều bực .
"Chú sắp cưới vợ, cô , đều là chuyện buồn, mà , chẳng chuyện gì vui cả, Tiểu Kiều, bố trông thế nào?"
Từ nhỏ đến lớn, An An từng hỏi câu như , hôm nay là đầu tiên hỏi.
Cảnh Kiều vỗ nhẹ lưng cô bé, qua loa: "Sau tìm ảnh, sẽ đưa cho con xem, ?"
"Mẹ qua loa với em thôi, trong nhà lấy một tấm ảnh nào của bố, con là lừa con mà, thấy cọn dễ bắt nạt, cô cũng về Mỹ , tha hồ bắt nạt con, con chẳng còn chỗ dựa nào nữa!"
Cảnh Kiều: "..."
"Mẹ tìm cho con một bố , Tiểu Kiều."
"Sống với , ?"
"Con bố, bố." Ánh mắt An An khao khát, như những vì trời, lấp lánh sáng ngời.
Cảnh Kiều trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-575.html.]
Mê Truyện Dịch
Vì dạo gần đây An An vui nên Cảnh Kiều quyết định đưa cô bé đến trung tâm thương mại, chọn hai bộ quần áo , để cô bé bớt chú ý.
Cô vẫn luôn mua quần áo hiệu cho An An.
Thời tiết dần ấm lên, Cảnh Kiều chọn hai chiếc váy liền, An An ưng ý, còn để ý đến một chiếc mũ, nhất quyết mua.
Cảnh Kiều cho mua, thấy tiêu nhiều tiền .
"Con vui, dỗ con, những bạn nhỏ khác đều thương, bố thương, ông bà thương, con chỉ và cô, cô cũng , thương con thật nhiều!"
An An xong, thấy tủi , nước mắt lưng tròng.
Thấy , hai lời, Cảnh Kiều mua cho cô bé, khỏi trung tâm thương mại, đối diện là màn hình hiển thị ngoài trời, đó đang phát tin tức.
Chỉ chiếu một tấm ảnh cưới của Cận Ngôn Thâm và Lâm An Á.
Được chụp ở Mauritius.
Cảnh , biển cả, bầu trời xanh, sóng xanh lăn tăn, Lâm An Á mặc váy cưới trắng, vui mừng, đôi mắt động lòng , Cận Ngôn Thâm mặc vest, trai và quý phái, nhẹ nhàng hôn lên trán cô .
An An , cứ chằm chằm, chỉ cần , cô bé sẽ .
Có chút nghi hoặc, Cảnh Kiều cũng theo, ánh mắt khựng , quên phản ứng.
Hai giây , cô lấy tinh thần, hờ hững thu hồi ánh mắt, cúi , bế An An lên.
Suốt dọc đường, An An đều vùi đầu nhỏ cổ cô, ngẩng lên, cũng phát một tiếng động nào, đặc biệt yên tĩnh.
Cổ ấm ẩm ướt truyền đến, Cảnh Kiều , chắc chắn con bé .
Đáy lòng khẽ đau nhói, cô giơ tay, nhẹ nhàng vỗ về lưng An An.
Trở về căn hộ, An An ghế sofa, trong lòng ôm con búp bê vải mà cô bé thích nhất, đưa tay lau nước mắt, nức nở.
Cảnh Kiều mấp máy môi, dáng vẻ đau lòng của con bé, cũng nên an ủi thế nào.