Hiệu trưởng gật đầu.
Lúc An An mới yên tâm, bình tĩnh ăn táo, tâm trạng đột nhiên .
"Muốn ăn gì, chú mua cho..." Cận Ngôn Thâm lấy chìa khóa từ túi quần tây , trò chuyện với An An, thấy dáng vẻ vui vẻ của cô bé, tâm trạng , tặng cho cô bé tất cả thứ!
An An khoanh tay ngực, khẽ hừ một tiếng, lên tiếng : "Con cần, chú cần quan tâm đến con, con sẽ tiêu tiền của chú , tùy tiện tiêu tiền của lạ, con thể tự chơi."
Cái gì gọi là qua cầu rút ván?
Mê Truyện Dịch
Chính là thế !
Yết hầu Cận Ngôn Thâm chuyển động lên xuống, giờ thì cuối cùng cũng tính tình nhỏ nhen của An An là di truyền từ ai !
Bây giờ, lấy lòng An An.
nên bắt đầu từ !
Chưa từng tiếp xúc với trẻ con bao giờ, cứng nhắc, gượng gạo.
Nghĩ ngợi, thấy thể gọi Diệp Luật đến nhưng nghĩ đến chiều hôm ở công ty, An An và Diệp Luật chơi vui vẻ, còn tỏ thích Diệp Luật.
Điều khiến ghét nhất là, Diệp Luật còn ý đồ với An An!
Nếu gọi Diệp Luật đến, chắc chắn An An sẽ càng để ý đến .
Vì , Cận Ngôn Thâm từ bỏ ý định , đặt An An lên ghế phụ, thắt dây an .
Cuối cùng, đóng cửa xe, xe, lấy điện thoại , dựa xe, gọi cho Diệp Luật, giả vờ vô tình : "Bé gái bốn tuổi, bình thường thích gì?"
"Kết quả giám định của An An ?" Diệp Luật thấy câu hỏi của bất thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-588.html.]
Yết hầu chuyển động, Cận Ngôn Thâm nheo mắt , thốt một chữ: "Không!"
"Ha ha..." Diệp Luật lạnh hai tiếng: "Anh cứ lừa , hai mươi bốn giờ kết quả, chắc chắn đáp án nhưng cần hỏi, cũng , An An chắc chắn là con gái , qua cầu rút ván, ai bảo giám định quan hệ cha con? Quên nhanh thế ?"
Nghe , Cận Ngôn Thâm cũng lạnh hai tiếng, khó : "Ai bảo ý đồ với con gái ?"
"Ôi trời, con gái !" Diệp Luật đầy bụng lửa: "Con gái còn là do giành về cho đấy."
"Nói ?" Cận Ngôn Thâm mất kiên nhẫn, giọng trầm xuống.
Diệp Luật đáp: "Không !"
"Sau tránh xa con gái ..." Không đợi hết, Cận Ngôn Thâm cúp máy, ngón tay thon dài mở điện thoại, lên mạng, gõ một câu trang web, bé gái bốn tuổi thích gì?
Bên hiện nhiều câu trả lời, lộn xộn cả lên.
điều bất thường là, kiên nhẫn lạ thường, ngón tay thon dài nhẹ nhàng lướt, từng trang từng trang lật xuống xem.
An An lắc lư hai chân ngắn, tay bám cửa sổ, mặt áp cửa sổ xe, ngoài, cảm giác trốn học thật thoải mái!
Xem gần xong, Cận Ngôn Thâm mở cửa xe, , nổ máy.
An An còn quá nhỏ, dây an dài, cứ trượt lên, lúc thì kẹp vai, lúc thì che mất mặt, cô bé ngừng kéo: "Con cần thắt dây an !"
Cận Ngôn Thâm liếc hai , đầu xe, lái đến trung tâm thương mại lớn gần nhất, để An An bộ, bế thẳng lên, thẳng đến tầng dành cho trẻ em.
"Con , tiêu tiền của chú, con còn quá nhỏ, trả nổi !" An An ngẩng đầu lên, nhàn nhã xung quanh, trái .
"Sẽ bắt con trả..." Giữa đôi mày Cận Ngôn Thâm là nụ nhẹ nhàng ấm áp, như gió xuân phả mặt, chỉ một dãy ghế trẻ em, hỏi An An: "Con thích cái nào?"