Một câu ngây thơ nhưng khiến Cận Ngôn Thâm cứng họng.
Lưng dựa bàn ghế, Cảnh Kiều nhẹ nhàng mở lời: "Bởi vì, cần con!"
Lông mày rậm nhíu , ánh mắt Cận Ngôn Thâm liếc , sâu thẳm, u ám, chập chờn.
"Nhìn như gì? Anh cần An An là sự thật, lúc đầu thái độ cứng rắn, đưa đến bệnh viện phá thai, Cận Tiên Sanh hẳn là nhớ rõ."
Cảnh Kiều cố tình , An An thích , điều khiến cô cảm giác khủng hoảng.
Nuôi An An bốn năm nhưng trong lòng vẫn bất an, khác, chú, mà là bố của An An.
An An vẫn luôn khao khát một bố!
An An giãy giụa chân, xuống, Cận Ngôn Thâm mím chặt môi, đặt con bé xuống đất.
Đi đến bên cạnh Cảnh Kiều, An An bắt chéo chân ngắn, hai tay khoanh ngực, vẻ lớn, hỏi Cảnh Kiều: "Chú thực sự là bố của con ?"
"Phải." Cảnh Kiều còn giấu An An nữa.
"Chú cần con, phá thai, cũng là thật ?"
Cảnh Kiều gật đầu, trao đổi với An An: "Nếu , tại đến Mỹ?"
An An đầu , Cận Ngôn Thâm: "Tại chú con, còn bắt Tiểu Kiều phá thai?"
Cận Ngôn Thâm dùng ngón tay dài xoa bóp thái dương, trán căng .
"Nghe Nhiễm Nhiễm , chú nhiều tiền." Trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của An An lóe lên đôi mắt to: "Người giàu đều thích con trai, chú con là con gái nên , trọng nam khinh nữ!"
"Không , lúc đó bố con là trai gái."
Lần đầu tiên, Cận Ngôn Thâm cảm thấy, một cô bé bốn tuổi cũng dễ đối phó.
"Vậy nghĩa là, dù là trai gái, chú cũng cần con, bây giờ, chú cần con gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-601.html.]
An An tặng một cái gáy: "Con ghét chú, chú , chú cần con, con cũng cần chú!"
Cận Ngôn Thâm im nhúc nhích.
Cảnh Kiều : "An An bảo !"
Nhìn chằm chằm Cảnh Kiều, vuốt ve cốc nước, phụ nữ xảo quyệt, cô cố tình những lời đó với An An, khiến An An ghét , đổi thái độ với .
"Chú ! Chú mau ! Đây là nhà của con và Tiểu Kiều!" An An tức giận, gào lên, trong mắt một tầng nước.
Nhìn những giọt nước đó, tim Cận Ngôn Thâm thắt , đau lòng.
, nếu tiếp tục ở đây, chỉ khiến cảm xúc của An An càng trở nên bùng nổ và tức giận hơn.
Không dừng nữa, Cận Ngôn Thâm nuốt nước bọt, bước khỏi phòng, để An An tức giận nữa.
Thân hình cao lớn của đàn ông bước khỏi phòng, An An òa lên một tiếng , nước mắt như những hạt ngọc đứt dây, ào ào rơi xuống ngừng.
Cảnh Kiều vô cùng đau lòng, ôm An An, lau nước mắt cho con: "An An ngoan, đừng ."
"Tiểu Kiều, những điều đó đều là thật, đúng ?" Đôi mắt đỏ hoe, như mắt thỏ, An An nức nở, nắm lấy góc áo cô.
" , lừa con nữa."
Mê Truyện Dịch
An An thực sự đau lòng, bàn tay nhỏ ngừng lau nước mắt: "Tiểu Kiều, tại chú con? Chú thích con, đúng ? Con thích chú như nhưng chú con!"
Có hèn hạ ?
Cảnh Kiều thấy !
Lúc đầu An An là sự thật, bắt cô phá thai cũng là sự thật!
Cô chỉ sự thật!
An An còn quá nhỏ, những chuyện thực sự cho con bé nhưng nghĩ đến việc Cận Ngôn Thâm cướp An An, cô thể !