Bầu khí, trong chốc lát mất kiểm soát.
Sắc mặt Cận Ngôn Thâm khó coi, như thể mây đen che đỉnh đầu, cánh tay ôm An An siết chặt hơn.
Người phụ nữ sang trọng cũng quan tâm đến hình tượng, bám chặt lấy đùi Cận Ngôn Thâm, ý định buông tay.
Cảnh Kiều cũng một đám phụ vây quanh, kéo tay áo, quần áo, xô đẩy mạnh.
"Oa…" An An cảnh tượng mắt cho sợ , nước mắt cứ thế tuôn rơi nhưng vẫn quên, dùng hai cái chân ngắn mạnh mẽ đá phụ nữ sang trọng.
Ánh mắt quét qua Cảnh Kiều thể động đậy và con gái đang nức nở trong lòng, sự kiên nhẫn của Cận Ngôn Thâm cạn kiệt, lạnh lùng chằm chằm phụ nữ sang trọng, từng chữ từng câu : "Nói cuối cùng, buông tay!"
Trên thương trường nổi nổi chìm chìm mấy chục năm, khí thế tỏa đương nhiên tầm thường, sức uy hiếp.
Không tự chủ , phụ nữ sang trọng sợ đến nỗi thể co rúm nhưng vẫn nghiến chặt răng, cãi cọ: "Dọa ? Anh tưởng sẽ sợ ? Trước , quyền thế, dám đắc tội, bây giờ chỉ là một tên sát nhân mà thôi!"
Cận Ngôn Thâm vốn thói quen dây dưa với phụ nữ, nhất là loại đàn bà bát phụ như , cảnh cáo: "Buông tay!"
Người phụ nữ sang trọng thẳng lưng, mặt là vẻ khiêu khích, , còn lớn tiếng với Cảnh Kiều.
"Này, , mắt của cô tệ đến mức cực điểm , yêu của một tên sát nhân, là mắt mù , là tâm lý biến thái? đoán cũng là tâm lý biến thái, nếu biến thái, thể sinh loại con gái hoang dã ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-892.html.]
"Phịch——"
Lời còn dứt, phụ nữ sang trọng Cận Ngôn Thâm đá ngã xuống đất, lực của đàn ông mạnh, bà hất văng một đoạn khá xa mới dừng , đầu đập tường.
Ngay lập tức, tiếng thét chói tai vang khắp văn phòng, phụ nữ sang trọng dậy từ mặt đất, kích động: "Các thấy , thấy , đánh !"
Lười để ý đến bà , Cận Ngôn Thâm bước nhanh tới, nắm lấy cổ tay Cảnh Kiều, khi thấy những vết xước đỏ mu bàn tay cô, ánh mắt lạnh lẽo sắc bén hiện rõ.
Thấy , những phụ nữ run nhẹ , ai dám tiến lên nữa.
Bị một bé gái bốn tuổi đánh và đá, đủ khiến phụ nữ sang trọng tức giận, ngay đó Cận Ngôn Thâm đá mạnh một cú, mặt nhiều như mất hết thể diện, càng tức giận, khó chịu hơn.
"Hiệu trưởng, hiệu trưởng, mau gọi bảo vệ đến đây , bây giờ Cận Ngôn Thâm là hung thủ g.i.ế.c , ông thả , chính là cố ý thả tội phạm, ông dám để rời , từ nay về , sự tài trợ của cho trường học, sẽ chấm dứt!"
Mê Truyện Dịch
Bà sức đe dọa.
Nghe , hiệu trưởng khó xử, khó xử.
Bên trái là Cận Ngôn Thâm, bên là Trương Ái Lan, đều khó xử, Trương Ái Lan quả thật tài trợ cho trường mẫu giáo.
, ông nghĩ, bây giờ khác xưa , thế lực của Cận Ngôn Thâm mất , giống như Trương Ái Lan , chỉ là một tên sát nhân mà thôi, còn năng lực gì nữa?