VÒNG LẶP VÔ HẠN CỦA CHỒNG TÔI - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-01 13:21:25
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 3

 

“Xem tìm ?” - Giọng phấn khích vang lên từ cửa.

 

theo phản xạ và thấy chồng đang ở đó, tay cầm tấm thẻ công việc.

 

xúc động đến mức nhào lòng , nhón chân lên, khẽ hôn lên khóe môi:

 

“Anh ơi! Cuối cùng cũng về !”

 

Cơ thể lập tức cứng đờ.

 

Ngay đó, như điện giật, hất .

 

lùi , đôi mắt ướt át, c.ắ.n môi:

 

“Anh… đẩy em?”

 

Chính lúc , mới nhận đang mặc một chiếc áo hoodie.

 

Trông quen quen.

 

thấy ở nhỉ…

 

Người đàn ông da ngăm qua chúng , lên tấm ảnh cưới tường, miệng buột một câu c.h.ử.i thề:

 

“Khốn kiếp… đừng là phó bản thông quan giả chồng của cô đấy nhé?!”

 

 

“Đừng nữa!” — Anh quát .

 

dám cãi, chỉ thể hít hít mũi, nuốt hết tủi lòng.

 

Làm vợ là như đấy, ai mà chẳng ấm ức đôi chút chứ?

 

Chẳng bao lâu, lúng túng bước đến, c.ắ.n răng nhỏ:

 

“Anh cố ý quát em , chỉ là… quen lắm thôi.”

 

Hử?.

 

Anh đang… xin ?

 

chớp mắt, nỗi buồn cũng tan biến ngay:

 

“Không .”

 

Chắc do lâu về nhà, quen cũng là chuyện bình thường, chỉ cần cho thời gian là .

 

mỉm , đuôi mắt cong cong:

 

“Anh ơi, về phòng ngủ nhé?”

 

Anh khựng :

 

“Ngủ gì cơ?”

 

Khoảnh khắc kế tiếp, ánh mắt dừng trong trung, cả phòng khách vang lên tiếng kêu t.h.ả.m thiết đầy tuyệt vọng của :

 

“Không chứ… cái cũng là nhiệm vụ ?!”

 

 

Anh hai đàn ông còn đeo kính gọng vàng và da ngăm với vẻ mặt sụp đổ .

 

Họ bắt đầu thì thầm to nhỏ, khiến hoa cả mắt.

 

Bởi cảm giác như chồng đang liên tục đổi hình dạng ngay mặt.

 

Anh mặc áo hoodie:

 

“Không , nhiệm vụ nổi . kinh nghiệm!”

 

Tấm thẻ công việc bay lên, vẽ một đường cong tuyệt trong khí.

 

Ngay đó, da ngăm biến thành :

 

“Cậu nổi thì cũng chịu! vẫn còn… trai tân đấy!”

 

Thẻ bay lên một vòng nữa.

 

Người đeo kính gọng vàng biến thành :

 

“Chẳng lẽ thì khác chắc?”

 

Hai ánh mắt sắc bén đồng loạt về phía .

 

“Cậu cũng ? Đùa ?”

 

Người đeo kính đẩy gọng lên, mặt chút biểu cảm, chỉ tay về phía trai mặc hoodie:

 

“Cô hôn , là vợ .”

 

Thẻ công việc bay lên nữa.

 

Chàng trai mặc hoodie gần như phát điên:

 

Thẻ vẫn tiếp tục bay vòng quanh.

 

Người đàn ông da ngăm nhún vai:

 

“Vợ các thích mùi t.h.u.ố.c . Nếu để , chắc nửa đêm c.h.é.m thành thịt vụn mất.”

 

Sau đó, cả ba bắt đầu oẳn tù tì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vong-lap-vo-han-cua-chong-toi/chuong-3.html.]

 

một lúc, càng xem càng bối rối.

 

Tại chồng chơi trò oẳn tù tì với hai đó ?

 

run run hỏi nhỏ:

 

“Anh ơi… khi nào về phòng ngủ? Còn hai … chẳng nên về ?”

 

Trò oẳn tù tì cũng kết thúc.

 

Chồng lúc vẫn là trai mặc hoodie bước đến, vẻ mặt u sầu:

 

“Hai đều là bạn . Tối nay họ cũng sẽ ở nhà .”

 

Hóa … họ quen thật ?

 

lập tức yên tâm, mỉm tươi tắn chào hỏi.

 

Cả ba đều đáp , vẻ mặt nhẹ nhõm chút sung sướng kỳ lạ, như thể thoát c.h.ế.t xong mà vẫn còn hả hê.

 

tự nhiên nắm lấy tay chồng, mỉm :

 

“Anh mặc bộ vẫn là nhất.”

 

Ngẩng đầu lên, ngắm kỹ chồng lâu mới gặp

 

Anh mặc áo hoodie, cổ đeo tai trắng, gương mặt trắng trẻo, sạch sẽ, tóc đen lòa xòa trán, đuôi mắt một nốt ruồi nhỏ.

 

nhón chân, hôn nhẹ lên nốt ruồi :

 

“Em thích nhất đó.”

 

Mặt lập tức đỏ bừng.

 

Phía vang lên hai tiếng khẽ khẽ trêu chọc, ghen tị.

 

Chồng ngủ chăn, vẫn còn nguyên quần áo.

 

Còn thì cuộn trong chăn, ngẩng đầu hỏi:

 

“Anh ơi, lạnh ?”

 

Răng va lập cập:

 

“…Không lạnh!”

 

tò mò hỏi tiếp:

 

“Anh qua chuyện quỷ bắt chân ?”

 

Anh ngơ ngác:

 

“Cái thứ quỷ đó bệnh ? Nửa đêm gãi bàn chân ?”

 

nghiêng đầu, nhẹ:

 

“Không chỉ thế , khi còn gãi đầu m.ó.c t.i.m nữa.”

 

Anh rùng một cái.

 

chớp mắt, nhỏ:

 

“Trong chăn kết giới đấy. Chui trong là chúng dám gần .”

 

Anh tin thật.

 

Anh chui chăn.

 

lừa đấy.

 

Làm vợ là thế mà, đôi khi dỗ cho chồng chịu lời.

 

Sáng hôm , trai mặc hoodie cũng chính là “chồng ” tối qua xông thẳng khỏi phòng, vẻ mặt như sắp sụp đổ:

 

“Quần áo của … từ khi nào cởi thế ?!”

 

bình thản theo , chút trách móc:

 

“Vừa chui chăn một lát thôi. Ai ngủ mà còn mặc đồ ngoài chứ, bẩn c.h.ế.t .”

 

Anh tròn mắt , tin nổi:

 

“Tối qua em… ?”

 

gật đầu.

 

Anh như c.h.ế.t lặng:

 

“Anh… đối xử với em như , đúng là con .”

 

vội giữ lấy bàn tay đang định tự tát , giọng đầy thương xót:

 

“Tối qua với em nhiều lắm mà.”

 

Anh bảo quá mệt mỏi với cái trò chơi quỷ quái .

 

Đã một năm trôi qua, vẫn thể thoát .

 

Anh còn kể, nhà chẳng ấm êm gì, ba thì ham cờ bạc, thì bỏ , bỏ học giữa chừng, bà ngoại mất ngay khi trò chơi, cho nên dù vượt qua phó bản ,

cũng chẳng .

 

Anh ngây :

 

“Anh… với em hết mấy chuyện đó thật ?”

 

 

Loading...