Vong Xuyên - Chương 23

Cập nhật lúc: 2025-04-03 08:58:43
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lầm.

Gặp sai lầm, yêu càng sai, luân hồi sai, đổ Mạnh bà thang sai thêm.

đến ngày hôm nay, tâm như tro tàn.

Sau đêm đó, Bạch Thanh Ẩn sợ y bỏ trốn, bèn cột y giường, khóa ở trong phòng, đêm đêm đến ôm y ngủ.

Trừ đó , Bạch Thanh Ẩn cưng y như bảo vật tay, ân cần săn sóc.

Trường Tiếu hề chìm đắm ôn nhu của , đối với vẫn lãnh đạm như , mặc kệ lấy lòng, .

Bạch Thanh Ẩn bỏ cuộc. Hắn tin rằng một ngày nào đó thể y rung động, khiến y thằng .

Một ngày nọ, Bạch Thanh Ẩn thành mua hàng, vô tình thấy một con chim hoàng yến, nó nhảy tới nhảy lui đáng yêu khỏi nhớ đến bộ dáng Trường Tiếu đầu gặp mặt, Khi , Trường Tiếu cũng giòn tan như chú chim .

Nghĩ Trường Tiếu thể sẽ thích con chim , Bạch Thanh Ẩn còn lòng chính sự, mặc kệ hạ nhân hô gọi đằng , cứ thế giục ngựa thẳng về phủ .

Hắn về, Ngôn lão tổng quản ngăn , khuyên bảo ngừng

"Gia, ngài về?"

"Muốn về thì về."

"Ngài thương thảo hợp tác ăn với Diệp gia ?”

"Để ."

" giờ còn sớm. Diệp gia bên chờ ngài từ lâu, nếu đến ngay, e chậm đại sự.”

"Không thể hợp tác thì quên ." Bạch Thanh Ẩn cầm cái lồng chim, yên lòng trả lời.

"Gia!"

Tổng quản khiếp sợ, chủ tử xưa nay công tư rõ ràng, giờ đối với công việc ngần ngại một câu như , khiến ông sợ hãi?

"Diệp gia là đại thương hộ nhất nhì trong kinh thành, cùng họ hợp tác là tâm nguyện nhiều năm nay của ngài, giờ ngài . . . . . ."

"Trước khác nay khác."

Bạch Thanh Ẩn cho là đúng.

"Cùng lắm thì buôn bán nữa."

"Gia? !"

"Được , lão Ngôn. Ta còn việc, ngươi đừng phiền , chủ ý định, cứ như ."

Dứt lời, Bạch Thanh Ẩn cầm lồng chim bước nhanh về Sướng Tâm viên.

"Gia ──"

Tổng quản thể tin ảnh rời . Thời gian phát sinh đủ loại sự tình. Kể từ khi thiếu niên tên Trường Tiếu tới Bạch phủ, Bạch Thanh Ẩn liền đổi. Ánh mắt tổng quản trở nên thâm trầm.

Hiện giờ Sướng Tâm viên, ngoài nha tới quét tước, ai bước . Ngoại trừ thiếu niên ở bên trong, ông gì nữa cả. Nghĩ đến từ nay về chẳng rõ còn xảy chuyện gì, tổng quản chăm lo Bạch Thanh Ẩn nhiều năm như thế, thể an tâm.

Suy nghĩ một lát, tổng quản gọi một hạ nhân tới, thấp giọng sai bảo mấy câu để gã cứ chiếu theo lời ông mà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vong-xuyen/chuong-23.html.]

Bạch Thanh Ẩn rời lâu đột nhiên trở về, thần bí đồ vật nọ cho y bồng y trói hai tay hai chân đình.

Giữa đình một cái lồng chim tinh xảo. Trong lồng là một con hoàng yến ngừng nhảy tới lui.

"Thích ?"

Bạch Thanh Ẩn xuống ghế đá , cho y lên đùi . Thấy Trường Tiếu trong lồng chim, mỉm , nhẹ nhàng nới lỏng dây thừng trói tay y.

Trường Tiếu đang trong lòng , chạy cũng thoát.

Tay thả , Trường Tiếu thoáng lướt chuyển mắt lên lồng chim.

"Thích ?"

Xem y chuyên chú như thế, Bạch Thanh Ẩn khỏi nhẹ giọng hỏi, thấy y đáp, mới tiếp tục : "Ta thấy liền lập tức mua về. Người xem, thực đáng yêu ? Làm nhớ đến hồi mới gặp ngươi, cũng hồn nhiên như thế.”

"Giống ?"

Đã gần nửa tháng Trường Tiếu cuối cùng mở miệng chuyện, thanh âm mất tiếng thật nhỏ cũng cho Bạch Thanh Ẩn kích động hồi lâu.

“Ừ." Hắn gật mạnh đầu.

Trường Tiếu chăm chú con chim nhỏ lông vàng mượt, thong thả vuốt lồng chim. Bạch Thanh Ẩn nghĩ đến y nghĩ xem kỹ một chút, ngờ y đột nhiên mở cửa lồng, tóm lấy con hoàng yến, thả nó bay .

"Trường Tiếu?"

Bạch Thanh Ẩn sững sờ kinh ngạc, cúi đầu , chỉ thấy Trường Tiếu hé gương mặt đạm bạc.

"Nó ở bên ngoài tự do tự tại mới . Cớ nhốt nó trong lồng?” Trường Tiếu lồng chim trống , nhẹ giọng .

Nghe , lòng Bạch Thanh Ẩn nhói lên.

Hắn ôm chặt tiêm gầy, vùi mặt vai y, bi thương : "Bởi vì yêu nên tâm mới đau, bởi vì nếu để nó bay sẽ chịu nổi, cho nên chỉ thể giữ , chờ ngày nào đó nó vì mà rung động.”

🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳

Trường Tiếu , yên lặng cụp mi.

Cho tới bây giờ, y cũng trách ai. Có nhân ắt quả, chính y tạo nghiệt nào thể chỉ trích khác?

Chính là hiện tại y cũng rõ tương lai sẽ . Tâm tế y bây giờ tựa như bầu trời mây đen bao phủ, tìm thấy đường , sẽ phát triển , còn thể xuất hiện chuyện gì đây?

Y đoán , cũng dám nghĩ, sợ bản càng rơi đau khổ tuyệt vọng hơn.

***

Chương 19

             Hai mươi ngày , một đêm nọ, một chiếc xe ngựa treo đèn lồng vội vàng tìm đến cổng lớn Bạch phủ. Giât lát, xe ngựa dừng , xa phu nhảy từ xe xuống, đến đại môn, đập cửa liên tục.

Qua một lúc, cổng lớn mới mở , một hạ nhân thò đầu hỏi tới là ai, xa phu lập tức trả lời.

Hạ nhân , thấy bóng nha dìu từ xe xuống, nhất thời mở to mắt, vội giữ cửa mở , lập tức thông báo cho tổng quản.

Bởi vì Tổng quản dặn nếu trở về báo với ông ngay.

Chỉ chốc lát , tiền viện Bạch phủ đèn đuốc sáng trưng, Ngôn tổng quản khoác vội tấm áo, vội vàng nghênh đón ngoài cửa.

"Phu nhân, về !"

Ngôn tổng quản thấy ảnh lâu gặp, kích động đón.

Loading...