Vong Xuyên - Chương 25

Cập nhật lúc: 2025-04-03 08:59:09
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trở trong phòng, Trường Tiếu đờ đẫn lên giường, ngơ ngác như mất hồn.

Bạch Thanh Ẩn đau lòng, cũng nề hà, nếu như lúc thể từ bỏ cái đoạt cả thể xác lẫn tâm hồn thì giờ đây sự tình phát triển thành như . Việc đến nước , chỉ thể bước nào tính bước nấy thôi.

Bạch Thanh Ẩn bên giường, nhẹ nhàng ôm thắt lưng Trường Tiếu, để y dựa n.g.ự.c .

"Không . Trường Tiếu, mặc kệ phát sinh chuyện gì, cũng sẽ bảo hộ ngươi."

Nâng khuôn mặt tái nhợt của Trường Tiếu lên, Bạch Thanh Ẩn im lặng một lúc, nhịn ôn nhu trấn an y.

Trường Tiếu , nhỏm dậy từ n.g.ự.c , bi thiết lắc đầu: "Không , mà là Sương tỷ! Trời ơi, gì, tổn thương một thiện lương đến thế ── đều là sai lầm của , đều là sai lầm của !"

Y tự trách bản , lắc đầu nguầy nguậy khiến Bạch Thanh Ẩn đau lòng ôm lấy y: "Không, tại ngươi, Trường Tiếu, ngươi cần tự trách. . . . . . tất là đều là tại . . . . . ."

"Không, là sai, đều là do tạo nghiệt!" Trường Tiếu mắt rưng rưng, lớn tiếng , "Tất cả là do yêu nên yêu nên mới trừng phạt!"

"Trường Tiếu. . . . . ." Bạch Thanh Ẩn đau xót y, nên gì.

"Ngươi cho , Sương tỷ hiện nay ?"

"Nàng tỉnh, ngươi cần lo lắng."

Trường Tiếu cụp mi, nước mắt rớt xuống hai má, vì hai tay trói, y chỉ thể dùng bả vai lau nước mắt.

Bạch Thanh Ẩn vốn định giúp y nhưng y ngăn .

"Cho gặp Sương tỷ." Trường Tiếu mắt đầy lệ , hạ quyết định thẳng Bạch Thanh Ẩn.

"Không ." Bạch Thanh Ẩn chút suy nghĩ cự tuyệt .

"Ta sẽ trốn, chỉ rõ với tỷ " Thấy cự tuyệt, ánh mắt Trường Tiếu trở nên bi thương.

"Ta hết với nàng. Hiện giờ, để hai gặp , khó đoán sẽ phát sinh chuyện gì. . . . . ." Thực , Bạch Thanh Ẩn cự tuyệt còn vì một nguyên nhân khác.

Hắn nhận Ngưng Sương trong cơn hỗn loạn khó thể đảm bảo việc cực đoan.

"Những gì với tỷ như … . ." Trường Tiếu cắn răng, cố nhịn nước mắt tràn mi "Coi như cầu xin ngươi, cho gặp tỷ ."

Y khổ sở như thế, Bạch Thanh Ẩn cũng chịu nổi, nhưng giờ phút thực sự lúc để tỷ bọn họ gặp .

"Không ." Bạch Thanh Ẩn kiên định lắc đầu, "Ta sẽ xử lý chuyện. Ngươi cứ hảo hảo ở trong , cần suy nghĩ gì cả."

"Không. . . . . . Ta nhất định gặp tỷ , cùng tỷ rõ!"

Trường Tiếu hai cánh tay trói n.g.ự.c túm lấy áo Bạch Thanh Ẩn, nước mắt lã chã, dáng vẻ kiên quyết.

Bạch Thanh Ẩn bi thương y, cuối cùng vẫn lắc đầu: "Không ."

Thấy thủy chung chịu đáp ứng, Trường Tiếu bất lực co quắp giường. Không lâu , y cắn môi, hạ quyết tâm, mở miệng : "Nếu ngươi đáp ứng, sẽ cắn lưỡi tự sát ngay mặt ngươi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vong-xuyen/chuong-25.html.]

"Trường Tiếu? !" Bạch Thanh Ẩn ngẩn , vội vàng nắm lấy vai y, xác nhận một lượt y tự hủy hoại bản .

"Ta thật đó" Trường Tiếu nén , quyết lùi bước .

"Trường Tiếu. . . . . ." Bạch Thanh Ẩn bắt lấy hai tay y đang run đẩu.

"Ngươi thể bịt miệng cho cắn lưỡi ….nhưng ngươi thể như cả đời . . . . ." mắt y chút do dự, chăng chính là quyết tâm .

Bạch Thanh Ẩn nhắm hai mắt, ôm Trường Tiếu thật chặt, một lúc lâu cũng gì.

🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳

Cuối cùng, buông lỏng tay .

**

Bạch Thanh Ẩn đưa Trường Tiếu tháo dây trói tới phòng Ngưng Sương, giữ cửa cho y, định cùng , nhưng Trường Tiếu : "Có thể để và Sương tỷ một ?"

Bạch Thanh Ẩn chần chờ một lát, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Trường Tiếu, đành lui ngoài.

"Có chuyện gì, nhất định kêu đó. »

Khi Trường Tiếu tiến phòng, Bạch Thanh Ẩn bất an bảo y.

Trường Tiếu địnhh đóng cửa, động tác dừng , liếc một cái thật sâu "Không việc gì ."

Cửa đóng , Bạch Thanh Ẩn chỉ thể lo âu chờ đợi ngoài phòng.

Trường Tiếu nhanh chóng tìm tới giường Ngưng Sương. Nàng lưng về phía y. Trường Tiếu dừng bước một chút tiếp tục tới bên cạnh giường.

Y lặng yên một lúc lâu, mở miệng: "Sương tỷ, tỷ ngủ ?"

Người đang nghiêng giường vẫn nhúc nhích, dường như ngủ .

Trường Tiếu cắn môi, tuy đáp , nhưng y giường vẫn thức, chỉ là nàng thèm để ý đến y.

Đây là đầu tiên, y Ngưng Sương luôn luôn yêu thương lờ . Y nàng thương tâm nhưng loại cảm giác yêu nhất đối đãi lạnh lẽo  thực sự dễ chịu.

Trường Tiếu bỗng dưng quỳ lết đến cạnh giường, nước mắt rơi lã chã xuống mặt đất.

"Sương tỷ, Trường Tiếu xin . Tỷ thể đầu Trường Tiếu một cái ? Sương tỷ, Trường Tiếu chuyện cho tỷ. Chuyện , Trường Tiếu chôn giấu trong lòng hơn ngàn năm ."

Không câu nào đả động Ngưng Sương, vẫn bất động giường đờ một chút.

Trường Tiếu gạt nước mắt, nức nở mấy tiếng tiếp : "Sương tỷ, tỷ nhớ chuyện khi Trường Tiếu bảy tuổi ? Hồi đó Trường Tiếu nháo , cha tưởng Trường Tiếu bệnh liền thỉnh nhiều danh y tới chữa nhưng đều hiệu quả. Mãi đến một ngày một vị vu y dạo chơi tứ hải đăng môn thể trị bệnh cho Trường Tiếu. Phương thuốc của vu y chính là cho Trường Tiếu mỗi ngày ba lượt uống m.á.u phụ . . . . . ."

Nhắc đến , Trường Tiếu thành tiếng, nén nhịn hồi lâu, y mới thể tiếp tục chuyện.

"Trường Tiếu đương nhiên chịu uống, Trường Tiếu thể uống m.á.u trong lòng!"

Ngưng Sương thế, tựa dựa dậy, đôi mắt mê mang Trường Tiếu đang quỳ đất

"Sương tỷ, Trường Tiếu kể từ đầu cho tỷ . »

Trường Tiếu lau nước mắt mi, ngẩng đầu Ngưng Sương, đem hết thảy chuyện kể .

Loading...