Đêm hôm đó, Bạch Thanh Ẩn thật sự say,  say, tâm say.
Hắn  nghĩ  chuyện  thuận lợi như thế, thú  ý trung nhân như nguyện, là nữ tử xinh  ngày nào.
Mỗi  nhớ tới nụ  yên nhiên của  ,   bất giác mỉm .
Chưa bao giờ  xúc động như thế .
Có  nàng, che chở nàng, yêu thương nàng, cho dù dùng cả đời  chiếu cố nàng cũng thấy  đủ.
Hiểu rõ cảm tình ,    thể buông tay,  mới hướng cha  tới nàng cầu .
Biết   kết hôn với nữ nhi thủ phú Tô Châu, cha   vui vẻ đáp ứng.
Thế là, bọn họ trịnh trọng chọn bà mối nổi danh nhất tới đăng môn cầu hôn. Không lâu , bà mối truyền tin  khiến  kích động mất ngủ một đêm.
Không chỉ vợ chồng Trịnh Kỳ Uyên, ngay cả nữ nhi duy nhất của họ cũng gật đầu đáp ứng hôn sự !
Tiếp đó chính là chọn ngày lành tháng ,  thứ  đều tuân theo tập tục Giang Nam, cho dù cảm thấy rắc rối nhưng nghĩ nếu tiến quá mau sẽ khiến  trong lòng ủy khuất, nên  nhẫn nại.
Rồi chờ đợi, chờ ngày tân nương  kiệu tám  khênh đưa qua cửa. Một ngày  một ngày chờ đợi,thời gian  lâu mà  thấy như trải ba thu.
Thật vất vả, thật vất vả, cuối cùng kiệu hoa cũng nâng tân nương tới kinh thành. Hắn mặc y phục tân lang đích  nghênh đón  đại môn.
Bái đường xong, trưởng bối giữ  kính rượu,  chỉ  thể trơ mắt  tân nương  dắt . Tưởng tượng nàng  là thê tử của ,  liền vạn phần kích động, rượu kính đến  mặt  chút nào né tránh, thống khoái hào sảng mà cạn ly!
Đây là ngày hạnh phúc nhất đời , tâm tình sung sướng  khó diễn tả bằng lời. Cả ngày nay  như   mây, hưng phấn tới mức  thật.
Mãi mới tới nửa đêm,  hướng  kính rượu cuối cùng cũng buông tha tân lang. Hắn   cơ hội, lập tức rời , ba phần tỉnh bảy phần say, cước bộ loạng choạng nhưng hưng phấn cùng kích động khó che giấu, từng bước hướng tới tân phòng.
Đình viện, tân phòng   mang phòng cách Tô Châu,  mỉm .
Sợ nàng gả tới kinh thành xa xôi sẽ nhớ nhà,  khi thành   cho gọi  tới xây một biệt uyển theo đúng phong cách Tô Châu để  tân phòng.
Không  nàng  thích ? Hắn  nghĩ   tới cửa phòng, ánh nến trong phòng lay động khiến  càng như si như say.
Say vì  khí tĩnh mịch, say vì tâm tình kích động   nên lời,   ngày nhớ đêm mong đang ở trong phòng, say vì nàng  là vợ .
Hắn tay khẽ run, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng khép kín...
**
Dựa theo mô tả của  khác, nàng  vô   vẽ lên diện mạo phu quân trong đầu.
Họ   tuấn dật phi phàm, tài hoa hơn ,  câu nệ tiểu tiết──
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vong-xuyen/chuong-6.html.]
Họ còn    tham quyền vị,  luyến nữ sắc, thật là một nam tử  hiếm  ──
Họ còn  thiệt nhiều thiệt nhiều, mà khi nàng tận mắt gặp  mới  ,  thực sự  tới mức  bằng lời thôi  đủ.
Khăn đỏ trùm đầu nhẹ nhàng nhấc lên, nàng bất an chậm rãi ngẩng đầu,    mặt, lòng nàng trong nháy mắt  cái gì đó chiếm cứ,  còn một khe hở.
Người , là , là hôn phu của nàng.
Một khắc , nàng hiểu , trái tim tưởng  bao giờ rung động, bắt đầu vì   mắt  mà đập loạn. Nàng yêu ──
Yêu Bạch Thanh Ẩn.
, đúng lúc nàng  tâm ý của ,   nâng tấm khăn voan che mặt  thối lui, vẻ mặt  khó coi.
Nàng hoang mang  , mà  mặt  xanh mét, dáng vẻ như  lừa dối,   một lời xoay  mà .
"Tướng công ──" nàng kinh ngạc  lên gọi , nhưng chỉ  tiếng sập cửa trả lời.
Nàng một  hồng bào ngơ ngác  trong phòng, thật lâu mới  hồn,  rõ rốt cuộc chuyện gì xảy .
Không  qua bao lâu, màn đêm buông xuống dày đặc, ngoài phòng  một tiếng động, nàng bắt đầu nhận  hôn phu của nàng sẽ   . Nàng vô lực ngã  xuống giường, lòng tràn đầy hoang mang, xảy  chuyện gì, rốt cuộc xảy  chuyện gì?
Nàng   gì, chỉ  thể  ngọn nến hồng cháy dở, trong mắt chỉ còn hoang mang và bi thương.
Đêm tân hôn  bỏ  một , đối với bất kỳ tân nương nào cũng là một điều tiếc nuối.
Tiếc nuối một đời.
**
Trịnh Trường Tiếu mang thư đồng Tiểu Lục chạy một mạch từ trường về nhà khiến Tiểu Lục vẫn theo sát y đuổi theo  kịp, nhịn  hô với theo: "Thiếu gia, kính nhờ, đừng chạy nhanh như , Tiểu Lục chân ngắn đuổi  kịp  a!"
"Ai nha, Tiểu Lục, ngươi đừng  chậm chạp như thế!" Trịnh Trường Tiếu dừng , xoay   về phía Tiểu Lục đầu đầy mồ hôi hổn hển thở cách đó  xa "Hôm nay là Sương tỷ về nhà,   mau về gặp tỷ !”
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
" mà, thiếu gia, lão gia  bảo Sương tiểu thư hôm nay  về kịp mà?"
"Ta mặc kệ, tóm    về xem cái . Gần hai tháng  gặp Sương tỷ, thật  trông thấy tỷ  mà!"
Nói xong, Trịnh Trường Tiếu   chạy tiếp.
"Thiếu, thiếu gia ── từ từ, chờ  a ──"
Thấy y  chạy xa, Tiểu Lục bất đắc dĩ nhanh chân chạy theo.
Trở  thành Tô Châu quen thuộc, Trịnh Ngưng Sương   một tia vui mừng, ngược  khuôn mặt tràn ngập u sầu.
Cùng về với nàng còn  hôn phu, Bạch Thanh Ẩn.