Vong Xuyên - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-04-03 08:52:32
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vợ chồng Trịnh Kỳ Uyên sức giữ Bạch Thanh Ẩn ở Trịnh phủ, thể thoái thác. Dù , trong mắt ngoài, và Trịnh Ngưng Sương cũng là phu thê, đương nhiên ở chung một phòng.
Đêm đến, trong khuê phòng của Trịnh Ngưng Sương, Bạch Thanh Ẩn và Trịnh Ngưng Sương một gian ngoài suy nghĩ, một ở gian trong khẩn trương bước ngừng.
Trịnh Ngưng Sương nghĩ bọn họ cuối cùng cũng thể ở chung một phòng, toan nghĩ đêm nay thể thực sự trở thành vợ chồng, hai má bắt đầu nóng lên –
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Đêm khuya vắng vẻ, phòng khách vẫn hề động tĩnh, Trịnh Ngưng Sương ở phòng trong, tới lui, cuối cùng hạ quyết tâm thỉnh hôn phu Bạch Thanh Ẩn nghỉ ngơi.
lúc nàng bước , phòng ngoài bỗng tiếng cửa mở. Khi nàng chạy tới, Bạch Thanh Ẩn vốn bên bàn thấy bóng dáng, chỉ còn cửa phòng vẫn mở toang.
Thấy cảnh, Trịnh Ngưng Sương vô lực, tới chỗ Bạch Thanh Ẩn từng , bất chấp gió lạnh lùa , bi thương xuống.
Bạch Thanh Ẩn rời khỏi phòng, thả bước dạo, ngờ đình viện kiến trúc phức tạp, vài vòng phát hiện lạc đường liền vận khí thi triển khinh công nhảy lên nóc nhà.
Hằn nhảy lên nóc nhà, đang định bỗng thấy cách đó xa một ảnh.
Phát hiện về phía , Trịnh Trường Tiếu ngẩng đầu , thấy đó, y mỉm .
"Đêm khuya mà tỷ phu ngủ ? »
Vừa , y thả chiếc đèn Khổng Minh cho nó chậm rãi bay lên trung.
Bạch Thanh Ẩn trả lời. Trịnh Trường Tiếu đèn từ từ bay lên cao, còn , gương mặt y mờ ảo ánh đèn yếu ớt.
"Ngươi đang ở đây cầu phúc ?"
Hắn nhẹ nhàng, nhẹ nhàng hỏi. Chỉ sợ thở mạnh một chút sẽ phá tan sự yên lặng an tường .
"Ừ." Trường Tiếu đáp cũng nhẹ nhàng như thế.
Ngày thường y bướng bỉnh, nghịch ngợm, ánh trăng đêm nay, quanh y tỏa một tầng khí tức bình thản khiến nhất thời quên mất y bao nhiêu tuổi. Dáng vẻ tựa hồ trải qua thiên niên tuế nguyệt, chứng kiến vô chuyện thế tục nhân gian, mờ ảo như thật.
Bạch Thanh Ẩn chút ngoài ý , y ngẩn ngơ dời, mãi đến khi chú ý.
« Chuyện gì ?"
Cúi đầu , thấy gì đúng, mới ngẩng đầu buồn bực hỏi.
"Không gì." Bạch Thanh Ẩn lắc đầu, giải thích, "Chỉ là ngờ ngươi là nam nhi. . . . . ."
Nhớ chuyện hôm đó, Trường Tiếu khỏi thoải mái lớn: "Hôm , cha mắng là nam nam nữ nữ, còn phạt quỳ gối Phật đường suốt một ngày một đêm!"
"Ta thấy thế." Hôm , nữ tử ngã nhào lòng thanh tú động lòng tim từ đó trao trọn cho nàng.
"Rất , thật đó." Hắn chân tình .
"Đa khen, bất quá một nam hài tử ăn mặc như thực cũng . Hơn nữa cha thích mặc như , sẽ mặc nữa. »
Đèn Khổng Minh bay lên cao, sắp biến thành một ngôi giữa trời. Khoảnh khắc đó, mặt Trường Tiếu hiện lên một nỗi bi ai nhưng lập tức biến mất, nhanh tới mức kịp xác định ──
"Ngươi. . . . . ."
Nhìn sắc mặt y bình tĩnh, Bạch Thanh Ẩn gì đó thôi.
"Ngươi xem. . . . . ." Trường Tiếu đầu bên cạnh, "ngọn đèn bay đến thiên đình ?"
"Thiên đình?" Bạch Thanh Ẩn khỏi chuyển mắt ngọn đèn chỉ còn là một điểm sáng bé xíu, trầm tư hồi lâu mới đáp, "Người nếu thành tâm thành ý thả đèn, thần sẽ nhận lấy, thực hiện ước nguyện của ngươi."
"Phải ?" Trường Tiếu bầu trời, lẽ là xem đèn, cũng thể là nhớ tới ai đó, ôn nhu nở nụ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vong-xuyen/chuong-9.html.]
Bạch Thanh Ẩn đến ngây , thật lâu, thật lâu mới lấy tinh thần, tinh tế nhỏ: "Ước nguyện của ngươi là gì?"
Có thể khiến y chờ mong đến thế, lộ vẻ mặt ôn nhu đến thế.
"Cùng . . . . . ."
Y như thì thào tự , giống đang với ai đó.
"Gì cơ?" Hắn rõ lắm.
Chăm chú bầu trời đen thẳm, y im lặng, một nữa nhẹ nhàng thốt :
"Hy vọng cùng … . . . . vĩnh viễn bên . . . . . ."
"Cùng ai?" Hắn hỏi .
Y đáp, chỉ lặng yên, lặng yêu nnhìn thiên .
Hắn y, cũng chỉ thể lặng yên.
**
Sáng sớm hôm , Trịnh Ngưng Sương một đêm đầy tâm sự, trở tỉnh giấc, khỏi phòng, toan gọi nha chuẩn nước rửa mặt, ngoài ý thấy Bạch Thanh Ẩn dựa ghế ngủ say.
Chàng về khi nào? Làm mà ?
Nàng kỳ quái xung quanh, thấy cửa sổ mở, nhất thời hiểu rõ.
Nhẹ bước tới mặt , Trịnh Ngưng Sương chăm chú khuôn mặt tuấn dật, về phòng lấy tấm áo choàng, khẽ khàng đắp lên .
nàng vốn ngủ say choàng tỉnh.
Hắn mở to mắt lên nàng lúc nàng dừng động tác, tâm tình phức tạp nghĩ thầm,liệu cự tuyệt nàng lạnh lùng từ chối.
Hắn còn đang chăm chú nàng gì, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.
"Tiểu thư, cô gia, hai dậy ?"
Nàng kịp phản ứng, hất áo choàng lên mở cửa.
"Cô gia sớm an." Nha ngoài cửa thấy , vội vấn an.
"Sớm an." Bạch Thanh Ẩn nho nhã đáp lời.
"Cô gia, tiểu thư ?" Vấn an xong, nha hỏi.
Bạch Thanh Ẩn nghiêng cho nha thấy đang trong phòng, : "Nàng dậy . Có chuyện gì ?”
"Hồi cô gia, là lão gia và phu nhân kêu nô tỳ đến mời hai , đại sảnh dọn cơm, thỉnh nhị vị mau qua, tránh đồ ăn nguội mất ngon.”
"Ngươi cho cha , cùng cô gia lập tức tới ngay. , ngươi gọi Tiểu Diễm tới, giúp và cô gia sơ tẩy."
Trịnh Ngưng Sương đến mặt nha , ôn nhu phân phó.
"Dạ, tiểu thư. Nô tỳ ngay."
"Ừ, ."
Nha khuất, Trịnh Ngưng Sương mới đầu vẻ mặt bình tĩnh của , : "Cũng may về kịp, nếu để bọn nha phát hiện ở trong phòng, nhất định sẽ hoài nghi."
Bạch Thanh Ẩn gì, nàng một cái phòng.
Trịnh Ngưng Sương ảnh rời , cắn môi đến bật máu, yên lặng theo, chờ bọn nha màng đồ sơ tẩy tới.