Vớt Thi Nhân - 463

Cập nhật lúc: 2025-03-23 15:22:42
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cô xem, thế bà 'ha ha ha', còn y chang, bà bảo .

Được , hiểu , con nhà tớ dù thiết đến cũng bằng truyền thừa."

"Có bản lĩnh, cô cũng cho bà xem trong vài ngày cảm ngộ của hai quyển cao hơn một tầng xem?"

"Hừ, bản lĩnh, càng thời gian rảnh, lấy gì so với , là truyền nhân, lẽ còn là truyền nhân chính.

Ngày xưa, nhà quy củ nghiêm ngặt, phận như , và A Lực gặp còn cúi đầu hành lễ xưng tiểu gia."

"Gì mà truyền nhân chính chính, còn sớm, nhắc cũng đợi thêm vài năm nữa."

Cô Lưu cố ý dựa Liễu Ngọc Mai, nhẹ nhàng cọ cọ bà, xoa cánh tay bà cụ:

"Nghe , giờ chuyện mềm mỏng thế.

Hồi đó bà coi thường , rước rồng qua sông rể, sợ sẽ khiến cơ nghiệp Tần Liễu hai nhà đổi họ.

Giờ rể, cơ nghiệp Tần Liễu hai nhà, chẳng vẫn là của ?"

"Được , đừng mà láu. Ngày mai A Lực về, đưa quyển cho , dù học , nhưng xem thêm một tầng cảm ngộ, mặt cũng sẽ nâng cao."

"Vẫn là A Lực của chúng rõ, một năm ở nhà Lý Thúc, dò hỏi Tiểu Viễn, ngại nếu con cái đổi họ."

Liễu Ngọc Mai vểnh tai .

Cô Lưu cố ý dừng lời, dọn dẹp bàn , tự :

"Được , dám láu nữa, thật sự sợ bà cụ nổi giận dùng gia pháp dạy ."

"Đánh đấy!"

Lý Truy Viễn và A Ly lên sân thượng, mỗi một chiếc ghế mây.

Thiếu niên ban đầu còn kể chuyện đêm qua, , ánh nắng ban mai phủ lên , cùng cảm giác an tâm đặc biệt mỗi khi ở bên cô bé, ngủ .

Chủ yếu là mấy đêm liên tiếp xảy chuyện, thiếu ngủ cộng thêm tiêu hao tinh lực, cơ thể vốn mệt mỏi.

A Ly nghiêng bên cạnh, tay chống cằm, chăm chú thiếu niên đang ngủ say.

Cô bé , trong lòng thiếu niên rõ ràng cảm xúc, nhưng luôn thể hiện mặt cô vô cùng phong phú.

Vì cô nhát gan, dám bước ngoài, nên mang cả thế giới phòng cô.

Giữa chừng, cô Lưu tay cầm đồ uống lạnh, lên sân thượng.

Như phát hiện thiếu niên đang ngủ, bước chân cô lập tức trở nên khẽ khàng, nhưng như bay như lướt đến bên ghế mây.

Cô Lưu chỉ thiếu niên, chỉ xuống .

A Ly gật đầu.

Cô Lưu cúi , giơ tay bế thiếu niên lên.

Lý Truy Viễn nhận , mở mắt, thấy là cô Lưu, nhắm mắt , quá mệt, đang ngủ ngon, gián đoạn.

Cô Lưu bế thiếu niên xuống lầu, định đặt phòng khách tiếp tục ngủ.

A Ly mở cửa phòng , cô.

Cô Lưu do dự một chút, cuối cùng vẫn cưỡng , đặt thiếu niên lên giường A Ly.

Trước khi rời , cô còn đốt một nén hương giúp ngủ ngon.

A Ly lấy chăn mỏng của , gấp gọn gàng theo thói quen của thiếu niên, đắp lên bụng .

Sau đó, cô bé xuống bàn, đặt một xấp giấy bùa vàng mặt, nhấc bút lông chấm chu sa.

Phiêu Vũ Miên Miên

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vot-thi-nhan/463.html.]

Nét bút hạ xuống, một mạch thành.

Mỗi vẽ xong một lá bùa, cô bé vung tay, lá bùa đó tự bay lên tường dán .

Cô bé vẽ liên tục một bức tường bùa.

Đặt bút xuống, chống lên mép nghiên, chiếc bút còn chịu nổi sức nặng, nứt vỡ.

Cô bé để ý, ngẩng đầu ba loại bùa tường.

Trước tiên vẫy tay, một hàng bùa rơi xuống, xếp chồng lên lòng bàn tay.

Lại vẫy tay, hàng thứ hai rơi xuống, đó là hàng thứ ba.

Mỗi chồng, cô bé đều dùng dây buộc , cho ba chồng bùa ba lô của thiếu niên.

Vẽ nhiều bùa một lúc, cô bé cũng cảm thấy mệt mỏi.

Cô xoay ghế bên bàn hướng về phía giường, xuống, hai chân đặt lên giường, hai tay đặt lên đầu gối.

Mọi thứ, như trở về đây.

Giống như trong phòng đông nhà Lý Tam Giang, cô trong phòng, ghế nhỏ, hai chân đặt lên ngưỡng cửa, chỉ là giờ đây, ngưỡng cửa thêm một thiếu niên đang ngủ say cùng cô phơi nắng.

Trước đây, cô ghét nhất là ngủ, vì mỗi nhắm mắt, những thứ lập tức ùa đến mặt, chế nhạo, dọa nạt và nguyền rủa cô.

Mỗi thứ, đều kể mối thù tổ tiên nào đó trấn áp, thề sẽ bắt con cháu trả giá.

phía cô, những bài vị tổ tiên từng trấn áp những tử thi tà khí , từng cái nứt vỡ, im lặng, chỉ mặc kệ cô một đối mặt với từng đám, từng đám.

Hồi nhỏ, cô thấy bà thích chuyện với bài vị.

Cô cũng từng học, trong giấc mơ, cô cầu xin những bài vị đó, nhưng đáp chỉ là sự im lặng.

Sau , cô , thực bà cũng hiểu, những lời bà , bài vị căn bản thấy.

Giờ đây, cô mệt , cô mỏi mệt , cô ngủ, cô tự nhiên ngủ .

Cô trở về căn phòng cổ kính, bên ngoài đang mưa, trong màn mưa, từng bóng hình kinh khủng đang hiện .

Cô đến , chúng cũng cô đến .

Cô bé dậy, ghế trong phòng, mà ngưỡng cửa, nửa lộ ngoài, dựa khung cửa, về phía bên ngưỡng cửa.

Trong lòng, tưởng tượng đang dựa bên .

Liễu Ngọc Mai từng nhiều nhắc nhở Lý Truy Viễn, âm quá nhiều dễ mất kiểm soát gặp vấn đề, sẽ phân biệt mơ và thực.

Mỗi đều đặc tính riêng, nhưng kinh nghiệm của lớn cũng lý.

Trên giường, Lý Truy Viễn đang ngủ say, như cảm nhận điều gì, mí mắt run nhẹ.

Rồi, trong giấc mơ của A Ly, bé thực sự xuất hiện, dựa ngưỡng cửa, tiếp tục ngủ say.

Bên ngoài, quỷ sói tru.

Cô bé cũng nhắm mắt .

Lần đầu tiên, cô bé ghế, khi ngủ, khóe miệng xuất hiện hai lúm đồng tiền.

", , lông mày của , lông mi của ?"

Lâm Thư Hữu khuôn mặt trọc lốc trong gương, cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Lông mày, lông mi những thứ , quan trọng, nhưng khi thực sự mất chúng, cả khuôn mặt sẽ trở nên kỳ quái.

Bên cạnh, Đàm Văn Bânvừa ngủ bù xong, ngáp một cái, vươn vai.

"A Hữu, tỉnh ?"

Loading...