Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 18: Lửa Dữ (Phần 3)

Cập nhật lúc: 2025-10-22 15:22:06
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bóng dáng phụ nữ kỳ dị xuất hiện trong gương nhà vệ sinh — nhưng bên ngoài gương, phía Từ Tam trống rỗng.

 

Nửa của truyện tranh đột ngột chuyển hướng, mang đậm sắc thái tâm linh rợn .

 

Từ Tam đầu để xác nhận xem phía thật sự , nhưng cổ như gỉ sét, cứng đờ thể xoay. Người phụ nữ trong gương bỗng nhiên bốc cháy , da thịt cháy xém, khét lẹt.

 

Đôi bàn tay đen sạm, bốc khói của bà chộp lấy gáy . Hắn bỏ chạy, nhưng tê cứng. Đôi mắt mở to, hoảng loạn hai bàn tay như than hồng rực lửa đang từ bóp chặt cổ . Da thịt bỏng kêu xèo xèo, ngọn lửa lan khắp .

 

Toàn Từ Tam ngọn lửa nuốt chửng. Hắn gào thét t.h.ả.m thiết, làn da đen sạm, nứt nẻ; các ngón tay cháy rụi như củi khô, đôi môi cháy sém để lộ hàm răng trắng nhợt...

 

Từ Tam hét lớn, bật dậy khỏi giường. Hắn xuống đôi tay — mồ hôi lạnh tuôn như mưa.

Hóa , chỉ là một cơn ác mộng.

 

“Mẹ kiếp!”

 

Từ Tam, với đôi mắt sưng húp vì rượu, bực bội ngậm một điếu thuốc, gạt văng chai bia tủ đầu giường, lục tìm chiếc bật lửa bạc khắc hình đầu hổ.

 

“Tại cái tin tức c.h.ế.t tiệt đó, hại bố mày gặp ác mộng!”

 

Hắn lầm bầm, giọng khàn đặc.

“Phát hiện t.h.i t.h.ể thì ? Năm năm , cái gì nên cháy thành tro cũng cháy thành tro ! Bố mày tin cảnh sát thể moi cái gì!”

 

Bật lửa tóe lên một ngọn lửa nhỏ. Hắn đưa gần điếu thuốc.

 

“Hù...”

 

Một luồng gió lạnh, âm u như khói đen, thổi từ gáy đến. Ngọn lửa lập tức tắt ngúm.

 

Bật tắt.

 

Lần thứ ba, Từ Tam chợt cảm thấy gì đó .

 

Đôi mắt chậm rãi liếc về phía . Hình như... một bóng đang lơ lửng ở đó. Tóc ngắn. Đeo kính gọng đen.

 

Hắn phắt — ngã từ mép giường xuống sàn, nơi đầy rẫy chai bia vỡ.

 

Phía ... chẳng gì cả.

 

“Mẹ kiếp, tự hù dọa ...”

 

Từ Tam lầm bầm, bò dậy, khoác vội chiếc áo ngoài, vẻ mặt bồn chồn.

 

Một bàn tay nhỏ bất ngờ nắm lấy ống quần . Từ Tam hoảng hốt hét lên, phản xạ đạp mạnh một cú.

 

“Bố ơi...”

 

Thì là Hi Hi. Đứa bé đá văng, ngã nhào xuống sàn, đau đớn rạp, dám .

 

“Làm gì mà đột nhiên xuất hiện hả!” Từ Tam quát, giọng đầy bực bội vì giật .

 

“Hi Hi... đói...”

 

“Trong bếp bánh quy ? Tự mà ăn!”

 

Hi Hi yếu ớt bò về phía nhà bếp, dáng vẻ như một con ch.ó nhỏ bệnh.

 

Từ Tam lảo đảo bước , rượu nồng nặc, buồn đầu . Hắn khỏi cửa, xuống lầu. Bên ngoài là màn đêm đặc quánh, thấy nổi ánh đèn.

 

Từ Tam bước một con hẻm tối:

“Kiếm tiền thì tìm chút thú vui... đ.á.n.h vài ván nữa, tối nay nhất định gỡ vốn...”

 

Bước chân đột ngột khựng , ngẩng đầu lên.

 

Con hẻm mặt như biến thành một đường hầm điểm cuối. Trong lớp bóng tối sâu thẳm, thấp thoáng hiện bóng dáng một phụ nữ đeo kính gọng đen, lặng lẽ đó.

 

“Phong... Phong bà già...” Mắt Từ Tam trợn tròn, gần như lồi khỏi hốc, hai hàm răng va lập cập. “Không đúng... bà c.h.ế.t !”

 

Chát!

 

Hắn tát mạnh mặt một cái. “Tao nhất định đang gặp ác mộng !”

 

Vết bàn tay hằn đỏ má, thở dốc, phía nữa — sững sờ.

 

“Đây là ...?”

 

Con hẻm biến mất. Trước mặt giờ là một hành lang dài.

 

Tường sơn trắng, ngang lưng là lớp sơn bong tróc lốm đốm. Hai bên xếp hàng những cánh cửa gỗ giống hệt , im lìm như đang .

 

Từ Tam ngơ ngác, giọng run run: “Đây là... hành lang tầng ba của trung tâm... Sao về đây?”

 

Trong bóng tối, cơ thể cô Phong bắt đầu bốc cháy. Ngọn lửa l.i.ế.m qua làn da, kèm theo tiếng nổ lách tách. Đột nhiên, cô phát một tiếng hú ghê rợn dịch chuyển tức khắc đến ngay mặt . Quần áo tàn tạ bốc lên những ngọn lửa lập lòe, đôi mắt cô như hai hố dung nham sôi sục, chằm chằm ở một cách gần đến nghẹt thở.

 

Từ Tam sợ đến cứng đờ. Hai hàm răng va lập cập, nhãn cầu run rẩy như sắp rơi khỏi hốc mắt.

 

Khói đen và tia lửa phụt từ đôi môi cháy xém của cô Phong, giọng khàn đặc vang lên từng chữ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-18-lua-du-phan-3.html.]

“Là... mày... ...”

 

“Không !” Từ Tam gào lên, bỏ chạy.

 

phía là một cánh cổng sắt chắn ngang. Trên đó dán tấm biển mờ cháy xém, dòng chữ vẫn còn rõ ràng:

“Khu vực ký túc xá nữ.”

 

“Cứu mạng!” — điên cuồng lắc mạnh song sắt, tiếng va đập loảng xoảng vang vọng khắp hành lang. Ổ khóa to tướng chỉ rung nhẹ, hề suy chuyển.

 

“Là... mày... ...”

 

Giọng vang lên, gần hơn, nặng nề hơn. Cô Phong bước từng bước, để dấu chân tro đen và than cháy sàn.

 

Từ Tam trượt ngã, dựa lưng cánh cổng sắt, run rẩy ôm đầu:

“Cô Phong, tha mạng! sai !”

 

Ngón tay đen cháy của cô Phong vươn , chỉ thẳng , giọng khàn rít:

“Mày... sai... ở... ?”

 

Từ Tam run rẩy nhắm chặt mắt, giọng nghẹn vì sợ hãi:

 

“Tối hôm đó... đ.á.n.h ngất bà, nhét bà kho đựng đồ linh tinh trong nhà vệ sinh nữ...”

 

Giọng cô Phong vang lên, khàn khàn, lạnh buốt như gió lùa qua ống sắt:

“Rồi nữa...”

 

“Ngày hôm , cảnh sát đến... ... đổ đầy xăng lên bà, châm một điếu thuốc, nhét kẽ tay bà...”

 

Giọng run bần bật.

... bà còn sức để dập tắt điếu thuốc... nó sẽ rơi xuống... sẽ châm lửa xăng...”

 

“Sau đó xách thùng xăng rải khắp hành lang... cuối cùng khóa cánh cổng sắt , chạy xuống lầu... với cảnh sát... là bà đang tạt xăng phóng hỏa trong tòa nhà...”

 

Kèm theo lời thú tội của , từng khung truyện trong truyện tranh tái hiện bộ quá trình — nét vẽ lạnh lẽo, màu sắc ám khói và ánh lửa đỏ lừ.

 

Những chi tiết khắc họa rõ ràng:

 

— Chiếc bật lửa bạc hình đầu hổ mà Từ Tam dùng để châm điếu thuốc.

 

— Cảnh cô Phong trong kho, một bên đầu lõm sâu, m.á.u loang nửa khuôn mặt, chảy xuống thấm ướt bờ vai và sàn nhà lạnh lẽo.

 

Mắt cô Phong hé mở, ánh lờ đờ, hướng xuống điếu t.h.u.ố.c đang cháy giữa kẽ ngón tay. Hơi thở của cô nặng nhọc, m.á.u sùi bọt mép, tràn nơi khóe miệng. Cô dường như điều gì đó, nhưng cổ họng chỉ bật những tiếng khò khè vô vọng.

 

gồng , dồn chút sức tàn điều khiển ngón tay, cố gắng dập tắt điếu thuốc.

 

bàn tay run rẩy, yếu ớt thể giữ nổi — đầu t.h.u.ố.c đỏ rực rơi xuống lớp xăng loang lòng bàn tay.

 

Phừng!

 

Ngọn lửa bùng lên dữ dội, bao trùm khung hình. Hồi ức kết thúc trong ánh lửa rực và khói đen cuộn trào.

 

sai ! sai , cô Phong!” — Từ Tam ôm đầu, giọng vỡ , cầu xin trong tuyệt vọng.

 

“Tại ...”

 

Bàn tay cháy sém, co rút của cô Phong nắm chặt tóc , kéo ngẩng đầu lên. Khuôn mặt cháy nám, biến dạng cúi sát xuống, đôi mắt đỏ lửa thẳng .

 

Từ Tam gào thét trong cơn sụp đổ:

“Cái gì mà tại ?! Bà tưởng g.i.ế.c bà ?! Ai bảo bà xen chuyện liên quan! Khâu Nguyệt dính dáng gì đến bà?! Bà cứ thích lo chuyện bao đồng — tự tìm đường c.h.ế.t thì đừng trách !”

 

Cơn thịnh nộ dần lấn át nỗi sợ, gào lên khản giọng:

“Đồ bà già c.h.ế.t tiệt! Chính bà hại ! Chính bà khiến thành kẻ g.i.ế.c ! Bà mất cơ hội thi đại học, cái trường cao đẳng hèn mọn ! Bà hủy hoại tiền đồ của , hủy hoại cuộc đời ! Bà...”

 

Hắn đột nhiên cảm thấy gì đó lạ, giơ tay lên: “Cái gì thế ?” — bàn tay ướt đẫm.

 

Ngay chỗ bệt xuống, mặt đất loang một vũng chất lỏng lớn.

 

“Là xăng!” — sắc mặt lập tức đổi. Hắn nắm chặt song sắt, điên cuồng lắc: “Cứu mạng!”

 

Cô Phong buông tóc , đưa tay lên. Không từ lúc nào, giữa những ngón tay đen cháy của cô kẹp một điếu t.h.u.ố.c đang cháy đỏ, đưa về phía Từ Tam.

 

Từ Tam hoảng sợ né tránh: “Không…”

 

Giọng cô Phong khàn khàn, vang lên như một lời nguyền rủa: “Xuống địa ngục .” Cô buông ngón tay.

 

Điếu t.h.u.ố.c rơi xuống vũng xăng — ngọn lửa bùng lên, nuốt trọn cả hai . Khói dày đặc cuộn trào như tràn khỏi khung hình. Bóng dáng đen sạm của Từ Tam giãy giụa, gào thét trong biển lửa. Cô Phong bất động giữa ngọn lửa, xuống, khuôn mặt đen sạm nở một nụ — nụ của kẻ báo xong mối thù, tìm thấy sự giải thoát.

 

Ngọn lửa và khói dần tan. Thi thể Từ Tam than hóa, cuộn tròn dựa tường. Trong làn khói lượn lờ, cô Phong lặng lẽ bước xa. Bóng dáng cô mờ ảo, nhưng làn da và mái tóc vẫn nguyên vẹn — ẩn ý rằng đại thù báo, cô giải thoát.

 

Ống kính kéo xa, chỉ còn một t.h.i t.h.ể cháy đen, co quắp trong đống tro tàn.

 

Khung cảnh mờ giữa làn khói, ảo ảnh hành lang trung tâm Tàng Mặc tan biến, trở con hẻm cũ đó.

 

Tập sáu “Lửa Dữ” khép , dòng chữ cuối hiện lên: “Còn tiếp…”

 

Thường Đình vẫn hồn cốt truyện quái dị thì bất ngờ vỗ nhẹ vai từ phía . Anh giật bật dậy khỏi ghế.

 

 

Loading...