Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 23: Cái Bẫy Ngu Ngốc

Cập nhật lúc: 2025-10-22 16:26:11
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần Hà dép lê, khoác khăn choàng, bước đến khu vực công cộng ở sảnh tầng một. Cô pha một ấm chanh bạc hà, rót hai cốc gọi chị lao công đang lau sàn gần đó.

 

"Chị Tần, đây uống , nghỉ ngơi một lát ."

 

Chị Tần đặt cây lau nhà xuống, xuống đối diện bàn, kéo khẩu trang xuống, vuốt mái tóc ngắn ngang tai, để lộ khuôn mặt mộc mạc.

 

Da cô thô ráp, mới ngoài ba mươi mà nếp nhăn nơi đuôi mắt, khóe miệng hằn rõ những dấu lo âu.

 

Chị Tần dùng hai tay ôm cốc , uống một ngụm, ngước mắt Trần Hà. Ánh mắt hai chạm , toát lên một sự ngầm hiểu.

 

Chị Tần là mật báo của Trần Hà.

 

Từ nửa năm , lâu khi Từ Tham Đông bắt đầu livestream, cô theo dõi và nhận thấy điều bất thường.

 

Trong các buổi livestream, môi trường sống của Từ Tham Đông quá bẩn thỉu và lộn xộn. Bệnh nhân bạch cầu khả năng miễn dịch yếu, dễ nhiễm khuẩn hoặc virus — sống trong điều kiện như quá nguy hiểm cho đứa trẻ.

 

Hơn nữa, đứa trẻ còn đeo ống thở oxy, biểu hiện rõ triệu chứng khó thở, thể nhiễm trùng phổi. Tình trạng như lẽ nhập viện điều trị, vẫn ở nhà?

 

Trong phần bình luận cũng thắc mắc, nhưng những nghi ngờ đó nhanh chóng biến mất — dường như chặn.

 

Những tiếng hoài nghi ngày càng ít .

 

Video ngắn tưởng như ai cũng thể xem, nhưng thực nền tảng cơ chế đề xuất tinh vi. Thêm đó, streamer còn chủ động chặn những đặt câu hỏi, dần dần sàng lọc một nhóm dùng đồng cảm và tin tưởng , tạo thành một “hồ lưu lượng” tưởng chừng mở nhưng thực chất khép kín.

 

Giống như một cái ao tù mọc đầy rêu xanh, những con cá trong đó lầm tưởng đây là đại dương.

 

Nhìn những món quà ảo như “Hạc Giấy Tình Yêu” thỉnh thoảng nhấp nháy màn hình, Trần Hà thử dùng tài khoản phụ nhắn tin riêng cho Từ Tham Đông, hỏi cần quyên góp .

 

Tài khoản nhanh chóng gửi đến — nhận là Từ Tham Đông, kèm theo một câu: Cảm ơn bụng, sẽ bình an suốt đời.

 

Trần Hà quyên góp, nhưng sự nghi ngờ trong cô càng sâu thêm.

 

Lúc đó, cô vẫn nghĩ đến khả năng đứa trẻ bệnh, chỉ nghi ngờ Từ Tham Đông lợi dụng bệnh tình của con để kiếm tiền.

 

Con thể tàn nhẫn đến mức đó ?

 

Để xác minh, cô cử dì Tần .

 

Cô bảo chị Tần cải trang một chút — đội tóc giả xoăn, thuê căn nhà đối diện nhà Từ Tham Đông, dựng nên hình ảnh một phụ nữ trung niên, ly hôn và sống một .

 

Từ Tham Đông ban ngày hiếm khi ngoài, thường chỉ gọi đồ ăn giao tận nơi. thỉnh thoảng vẫn thể tình cờ gặp.

 

Chị Tần vốn là hướng nội, ít , nhưng để tạo mối quan hệ, cô học theo mấy chị trong khu phố thích buôn chuyện, tìm cớ bắt chuyện với , hỏi về nhà, về vợ .

 

Từ Tham Đông hờ hững, nhiều về chuyện gia đình.

 

Chị Tần nản lòng. Mỗi gói bánh bao bánh dầu, cô đều thêm một phần cho nhà đối diện. Nếu đối diện mở cửa, cô sẽ treo phần bánh lên tay nắm cửa.

 

Lặp vài như , Từ Tham Đông cũng chịu lời cảm ơn. vẫn cảnh giác — chị Tần vẫn một bước nhà .

 

Mãi đến hơn hai tháng , cô bưng một nồi gà hầm đến gõ cửa. Từ Tham Đông đưa tay định nhận thì cô vội :

 

“Nóng lắm, đừng nhận, bưng cho!”

 

Chị Tần cứ thế bước thẳng nhà , đặt nồi xuống khách khí phịch xuống ghế sofa.

 

Từ Tham Đông rõ ràng đuổi bà , nhưng mang gà hầm tới, cũng tiện tỏ quá lạnh nhạt.

 

Chị Tần đảo mắt quanh. Trên bàn chất đầy hộp đồ ăn ngoài, sàn vứt la liệt chai bia. Cả căn phòng bẩn thỉu, ngột ngạt, ghế sofa dính đầy vết dầu mỡ, khí nặng mùi hôi ẩm khó chịu.

 

hỏi:

“Vợ nhà ?”

 

“Ly hôn .” Từ Tham Đông đáp qua loa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-23-cai-bay-ngu-ngoc.html.]

 

“Anh sống một ? Chẳng trách nhà cửa bừa bộn thế !”

 

Giọng chị Tần đầy thông cảm, tự nhiên cúi xuống bắt đầu nhặt rác, dọn dẹp sơ qua.

 

Từ Tham Đông một bên, cau mày:

chút việc, là chị về ...”

 

lúc đó, cửa phòng ngủ “két” một tiếng, khẽ mở một khe hở. Một bé gái đầu trọc rụt rè ló , khuôn mặt lem luốc, đôi mắt ngập ngừng họ.

 

Chị Tần kinh ngạc kêu lên:

 

“Ôi trời, đây là con gái ?”

 

, con bé sức khỏe .” Từ Tham Đông đáp, khẽ đẩy cửa phòng ngủ . Khuôn mặt bé gái lập tức biến mất cánh cửa.

 

“Con bé ?” Chị Tần hỏi, giọng đầy quan tâm.

 

“Bệnh bạch cầu.” Từ Tham Đông đáp, ánh mắt dò xét phản ứng của cô .

 

“Ôi trời, thật đáng thương...” Chị Tần thở dài, giọng chứa đầy thương cảm.

 

tiện tay dọn mấy hộp t.h.u.ố.c lá và một chiếc bật lửa bạc hình đầu hổ vứt bừa bàn sang một bên.

 

“Anh cũng chú ý sức khỏe, bớt hút t.h.u.ố.c .” — dọn dẹp, cô lầm bầm. Vô tình, tay cô đổ một lọ t.h.u.ố.c nhỏ. Chị Tần cúi xuống nhặt lên, tò mò nhãn thuốc.

 

Vẻ mặt Từ Tham Đông lập tức căng thẳng.

 

học nhiều, chữ lắm. Thuốc chữa bệnh gì ?”

 

“Là t.h.u.ố.c đau dày của .”

 

Chị Tần đặt lọ t.h.u.ố.c lên bàn, tiếp tục lải nhải:

"Đàn ông các đúng là chẳng tự chăm sóc . Bình thường ăn đồ ngoài, dày cũng ăn hỏng cả , chịu nổi? Sau nấu cơm sẽ nhiều hơn một chút, đừng chê nhé."

 

"Vậy... phiền chị Tần ."

 

Khi về, nhà Từ Tham Đông dọn dẹp sạch sẽ, gọn gàng. Chị Tần mang theo ba túi rác lớn, quần áo bẩn của Hi Hi cũng đem về giặt.

 

Từ Tham Đông tiễn đến cửa, mặt nở nụ khinh miệt, đắc ý, xen chút tính toán.

 

Hắn cho rằng thấu ý đồ của chị Tần — chắc chắn cô để ý đến , nên mới sức lấy lòng như .

 

Hắn đương nhiên chẳng mắt chị Tần. Cô lớn hơn sáu tuổi, ngoại hình kém, trông già.

 

Tóc uốn xoăn mà bóng mượt, rối bù, trông rẻ tiền.

 

Công việc cũng tầm thường — lao công ở đó, bẩn, chẳng chút thể thống nào.

Trên mặt lúc nào cũng nở nụ ngây ngô lấy lòng, chữ, đầu óc rõ ràng cũng ngu ngốc.

 

đàn bà ngu ngốc cái lợi của đàn bà ngu ngốc.

 

Dễ lừa.

 

ở nhà nửa ngày, chỉ tỏ thông cảm với cách sống của và Hi Hi, mảy may nghi ngờ điều gì.

 

Không kiếm lợi thì trời tru đất diệt — trong lòng Từ Tham Đông bắt đầu tính toán: cứ treo cô đó, coi như thêm một bảo mẫu miễn phí.

 

Điều ngờ là, khi khỏi nhà , chị Tần lái xe máy điện đến một nơi vắng , tháo tóc giả, đeo khẩu trang — lập tức biến thành một con khác, ở nhà nghỉ.

 

Trần Hà cứ cách vài hôm đến sảnh tầng một uống , gặp chị Tần, cô kể những gì thấy và ở nhà Từ Tham Đông.

 

Nhiều chi tiết dần liên kết, Trần Hà xác định: giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời — Từ Tham Đông còn tàn độc hơn cô từng dự đoán.

 

Sự đồng cảm cuối cùng cũng tan biến.

Loading...