Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 25: Kế hoạch của Tần Tú Trúc

Cập nhật lúc: 2025-10-23 10:52:42
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi cô Phong gặp chuyện, gia đình bà chịu đựng sự quấy rối kéo dài.

 

Không chỉ cha của Khâu Nguyệt “đòi bồi thường” gây rối, mà còn nhiều “streamer” tự xưng là đại diện cho chính nghĩa.

 

Họ cầm giá đỡ điện thoại, ngày đêm túc trực cửa nhà bà, phim từng

 

“Các bạn xem , đây là con gái của kẻ g.i.ế.c phóng hỏa, trông giống kẻ sát nhân!”

 

“Kẻ sát nhân cũng con gái, tại nhẫn tâm sát hại con gái khác?”

 

“Đây là chồng của kẻ sát nhân, mà ông đang dắt tay là cháu ngoại của kẻ sát nhân, vẻ như đang mẫu giáo. Chúng hãy theo dõi xem đó là trường mẫu giáo nào.”

 

...Người lớn thể , con cái thể đến trường. Những giống như ruồi ngửi thấy máu, dù chuyển nhà cũng thể thoát khỏi.

 

Một hôm, chị Tần đang đường thì cảm thấy theo dõi .

thể chịu đựng nữa, đột ngột , gào lên trong sự suy sụp:

“Mẹ g.i.ế.c ! Đừng phim nữa!”

 

Thế nhưng cô gái phía cầm thiết phim.

là Trần Hà. cô Phong chắc chắn vô tội.” — cô gái , đưa tay — “Chúng hợp tác nhé?”

 

Trong phòng , Trần Hà :

“Chị Tần, việc chị cần tất. Chuyện phía cần chị nhúng tay nữa. Chị cũng lâu gặp con gái , hãy xin nghỉ với chủ nhà trọ và về đoàn tụ .”

 

Những khác của chị Tần chuyển đến nơi khác. Chính Trần Hà là tìm đến cô, kéo cô cuộc. Bây giờ, nhiệm vụ của cô thành.

 

Chị Tần lắc đầu:

tận mắt thấy Từ Tham Đông trừng phạt mới . Có khách đặt phòng ở tầng hai, dọn dẹp đây.”

 

Nói , cô lên lầu.

 

Trần Hà bất lực. Cô thêm một lúc ở chỗ cũ, tiện tay mở truyện tranh .

 

Chương mới nhất gây làn sóng dư luận, với nhiều ý kiến tranh luận trong phần bình luận và thanh cuộn:

 

[Hình như gặp streamer trong bản cập nhật !]

 

["Nhật ký chống ung thư bạch cầu của Từ Hi Hi", tài khoản vẫn còn đó! Khốn nạn, mau xông tài khoản !]

 

[Ôi trời, còn từng cho tiền!]

 

[Khoan , những gì truyện tranh chắc là thật.]

 

[Là thật đó, chứng! Người ở khu dân cư Hướng Dương của chúng , bắt hôm qua, đứa bé giải cứu!]

 

[Thật hả , tiếp tục theo dõi!]

 

[Nếu chuyện của streamer là thật, phần “linh hồn oán hận đòi mạng” ... khi nào cũng là thật ...]

 

[Đừng dọa !]

 

[Nhìn thì vụ án giáo viên mỹ thuật tự thiêu năm năm , chẳng lẽ còn ẩn tình? Thực sự là Từ Tam g.i.ế.c cô giáo ?]

 

[Vụ án đó quả thực nhiều điểm đáng ngờ, để đào bới thử...]

 

[Streamer còn sống ? Có khi nào hồn ma thiêu c.h.ế.t như trong truyện tranh ...]

 

[Thông báo mới: Hắn còn sống, hôm nay thả về . (Sụp đổ)]

[Tại thả về! Tội ngược đãi trẻ em đủ để tù vài năm ? (Giận dữ)]

[Bạn ở ngây thơ quá.]

[Nếu , hãy để oán linh lấy mạng ch.ó của !]

[Khoan , thấy truyện tranh cập nhật khi bắt ?]

[Run rẩy... rốt cuộc tác giả là ai ...]

 

Trần Hà lướt qua các bình luận với vẻ mặt vô cảm, trả lời bất kỳ bình luận nào.

 

Lúc , vài tin nhắn hiện lên màn hình — là của Tống Chu.

 

Tống Chu: Em yêu, cảnh sát Thường đến nhà chuyện với em chiều nay, em đồng ý ?

 

Đến . Mắt Trần Hà khẽ lóe lên, cô trả lời:

 

Trần Hà: Được.

 

Trần Hà tiếp Thường Đình sân thượng.

 

Thường Đình ghế mây. Tống Chu mặc đồ ở nhà, cạnh Trần Hà ghế sofa ngoài trời, một tay ôm vai cô, trong tư thế bảo vệ.

 

Thường Đình thầm nghĩ: Người bình thường trông hiền lành, nhưng hễ đến gần Trần Hà, ánh mắt giống như ch.ó sói bảo vệ chủ, như thể sẵn sàng nhảy lên c.ắ.n bất cứ lúc nào.

Chó sói lông xoăn.

 

Thường Đình mở chương mới nhất của truyện tranh điện thoại, đưa mặt Trần Hà.

 

“Cảnh sát Thường là độc giả trung thành của ?” — Trần Hà .

 

“Cô định đó là tưởng tượng, hư cấu, chất liệu, câu chuyện, ?”

 

.” — Trần Hà thản nhiên đáp.

 

“Được. Những chiêu thức dùng , chúng cần lặp nữa. hỏi cô, đó là ai?”

 

“Người nào?”

 

“Người tiếp cận Từ Tham Đông, t.h.u.ố.c ngủ và t.h.u.ố.c chống đông m.á.u bằng vitamin, và giúp Trâu Lệ đưa đứa bé — là ai?”

 

Trần Hà giữ vẻ mặt bình tĩnh. Làn da trắng bệch của cô ánh nắng buổi chiều sưởi ấm:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-25-ke-hoach-cua-tan-tu-truc.html.]

 

hiểu đang gì.”

 

, cô bảo vệ khỏi sự trả thù.”

 

Thường Đình giơ một ngón tay lên, như thể chỉ kẻ vô danh nào đó.

 

“Cô yên tâm, ý định truy cứu. Mặc dù hành động của các cảnh sát một bước khiến khó chịu, nhưng vẫn ơn — vì các giúp đứa bé tránh khỏi những tổn thương lớn hơn.”

 

Anh dừng một chút, tiếp:

“Chỉ là, vì cô phát hiện hành vi của Từ Tham Đông từ lâu, tại trực tiếp báo cảnh sát?”

 

Trần Hà mà như :

“Sao từng báo?”

 

Thường Đình thoáng sững . Anh nhớ vụ báo án của một bác sĩ ở thủ đô, chợt hiểu :

“Lần đó là cô...”

 

Trần Hà thừa nhận cũng phủ nhận, chỉ hỏi ngược :

“Có ích gì ?”

 

Thường Đình im lặng.

Vô ích. Anh thể viện dẫn hàng loạt điều luật, lời giáo điều, nhưng sự thật vẫn là .

 

Anh hắng giọng, như đang tìm cách biện minh:

“Cảnh sát cơ sở trong công việc thực tế... nhiều khó khăn...”

 

hiểu.” — Trần Hà , giọng bình thản nhưng sắc lạnh.

 

Thường Đình suy nghĩ một lúc, hỏi:

“Người bạn tiếp cận Từ Tham Đông , còn gì khác ? Không chỉ tội ngược đãi trẻ em, mà cả... chuyện ở khu Tàng Mặc năm năm .”

 

“Không còn gì nữa.”

 

“Cô đừng lo. thể cam kết tiết lộ danh tính của bạn cô, đảm bảo an cho đó.”

 

Trần Hà đáp, giọng thành khẩn:

“Thực sự còn gì. Cô chỉ giúp thu thập chất liệu, chỉ thôi.”

 

Thường Đình gõ nhẹ màn hình điện thoại:

“Vậy cô dựa cái gì mà vẽ Từ Tham Đông thành hung thủ g.i.ế.c cô Phong?”

 

Trần Hà nhướng mày:

vẽ rõ ràng là Từ Tam, liên quan gì đến Từ Tham Đông? Cảnh sát Thường, nhầm lẫn giữa thực tế và hư cấu ? Nếu Từ Tham Đông nghĩ Từ Tam là , cứ kiện . Kiện là tự nhận ! Hỏi xem dám ?”

 

Trần Hà hề che giấu sự châm biếm trong giọng .

 

Sự kiên nhẫn của Thường Đình cạn. Anh gãi mạnh mái tóc cắt cua:

“Trần Hà, cô còn gì nữa, nhất là hết , đừng giấu giếm.”

 

Trần Hà còn kịp trả lời thì Tống Chu lên tiếng cảnh cáo:

“Cảnh sát Thường, nếu cứ giữ thái độ thì cần chuyện nữa.”

 

Thường Đình hít một sâu, mỉm :

“Xin... xin hãy cho , tại trong truyện tranh Từ Tam là hung thủ g.i.ế.c cô Phong? Có bằng chứng gì ? Cảm ơn.”

 

Trần Hà nghiêng đầu suy nghĩ:

“Tiếng khù khụ.”

 

“Tiếng khù khụ?”

 

“Anh hẳn tật đó.”

 

Thường Đình hồi tưởng :

“Ồ, hình như đúng là .”

 

Sự khác biệt về cảm nhận thính giác của con thực sự lớn. Trần Hà thể chịu đựng âm thanh đó, nhưng Thường Đình rõ ràng quá để tâm, thậm chí còn chú ý.

 

Trần Hà :

“Nửa đêm hôm Khâu Nguyệt mất tích, với rằng cô thấy âm thanh .”

 

“Chỉ thôi?”

 

“Chỉ thôi.”

 

“Không thấy , chỉ thấy âm thanh?”

 

.”

 

Thường Đình nhíu mày, rõ ràng cảm thấy thông tin giá trị, nhưng vẫn hỏi:

“Ai thấy?”

 

“Vu Ái Ái.”

 

“Vu Ái Ái?” Thường Đình ngạc nhiên. “Cô gái cuối cùng thấy Khâu Nguyệt?”

 

“Chính cô . tìm cô xác minh, đoán cô cũng sẽ thừa nhận.”

 

Thường Đình cau mày:

“Ngay cả khi thừa nhận, điều cũng thể coi là bằng chứng. Nghe nhầm, hoặc khác cũng thể phát âm thanh , đều thể xảy . Chỉ dựa điểm đó, thể chứng minh Từ Tham Đông khu ký túc xá nữ đêm đó và sát hại Phong Tự Mai.”

 

Trần Hà thờ ơ nhướng mày:

“Đó là lý do , nó vô dụng.”

 

Thường Đình bực bội vuốt mái tóc cắt cua, đột nhiên liếc thấy một bụi hoa đỏ thẫm. Anh chăm chú :

“Đó là... hoa Bỉ Ngạn?”

 

 

Loading...