Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 39: Lời Thú Tội Bị Ép Buộc

Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:42:02
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người thợ sửa chữa ném luôn điện thoại của Từ Tham Đông đống lửa, lùi một cách an .

 

Trong khoảnh khắc giơ tay lên, thứ gì đó khẽ lắc lư giữa cổ tay áo và găng tay việc. Dưới ánh lửa chập chờn, hình như đó là một chiếc vòng tay đính hạt, nhanh chóng ẩn trong tay áo.

 

Người thợ sửa chữa dường như còn để thưởng thức thêm cảnh tượng . Tuy nhiên, lẽ vì lo ngại cư dân gần đó sẽ sớm báo cảnh sát, đành tiếc nuối kéo khẩu trang lên che kín mặt, ngoái đầu ba , rời khỏi con hẻm.

 

Ra đến đầu hẻm, lắp ống dẫn xăng động cơ, “cạch” một tiếng đóng nắp capo, bước con đường tối đen.

 

Anh hề nhận rằng, ở bên lối hẻm, Tống Chu đang ẩn trong bộ đồ đen.

 

Đợi đến khi bóng thợ sửa chữa khuất dạng, Tống Chu mới bước khỏi chỗ nấp, trở con hẻm, tiến gần về phía ngọn lửa.

 

Từ Tham Đông trong ngọn lửa còn cử động.

 

Anh chằm chằm t.h.i t.h.ể đang bốc cháy, ánh lửa phản chiếu trong đôi mắt u tối.

 

Lên kế hoạch lâu như , cuối cùng khác tay .

 

Hành động của “thợ sửa chữa” trùng khớp với một chi tiết trong kế hoạch của . Nếu từng kế hoạch thành văn bản tiết lộ cho bất kỳ ai, lẽ nghi ngờ “thợ sửa chữa” chép ý tưởng của .

 

Trong kế hoạch, vốn định ép Từ Tham Đông một vài chuyện.

 

thôi, bây giờ thứ đổ bể.

 

Tất cả là do cái tên “thợ sửa chữa” . Ánh mắt u ám hướng về lối con hẻm.

 

Vừa dám đến quá gần nên rõ khuôn mặt, nhưng một cảm giác quen thuộc mơ hồ.

 

Từ xa vang lên tiếng còi xe cứu hỏa. Anh chỉ đành ôm lấy chút tiếc nuối mà rời .

 

Bước chân nhanh chậm, con đường cũ. Khi ngang qua trạm nước, đặt chiếc bình rỗng về chỗ cũ.

 

Đi bộ trở phố Xuân Chi, trèo qua tường rào để bệnh viện. Trong lùm cây nhỏ, cởi bỏ bộ đồ đen — chỉ là một bộ đồ thể thao nhẹ, mỏng. Anh cuộn gọn nó cùng với mũ, khẩu trang và găng tay.

 

Sau đó, đeo kính, khoác chiếc áo blouse trắng, vuốt mái tóc xoăn ép xẹp cho trở nên bồng bềnh hơn. Cầm cuộn quần áo trong tay, từ cửa hông vòng về phía bắc tầng một của tòa nhà nội trú, hướng đến nhà xác ở cuối hành lang.

 

Bên ngoài cửa nhà xác đặt một thùng rác thải y tế màu vàng, bên trong sẵn vài bộ quần áo của những bệnh nhân qua đời. Anh tùy tiện ném cuộn quần áo đó, lên cầu thang trở tầng bảy.

 

Lúc hai giờ sáng, đúng như dự đoán. Ở quầy y tá, cô y tá vẫn tỉnh, ngủ say.

 

Từ nhà vệ sinh công cộng vọng tiếng động — là tiếng khung tập kéo lê nền gạch.

 

Ông cụ giường 29 trốn trong đó hút t.h.u.ố.c .

 

Ông cụ nhập viện để phục hồi chức năng di chứng huyết khối não, giấc ngủ kém, gần như phân biệt ngày đêm. Lại thói quen cố chấp: mỗi đêm đều lén rời khỏi phòng bệnh, tìm chỗ hút một điếu thuốc.

 

Ông cụ đeo đồng hồ, chiếc điện thoại cũ thường quên sạc nên tắt nguồn, chẳng bao giờ chính xác dậy hút t.h.u.ố.c lúc mấy giờ. đồng hồ sinh học của con quả thật chuẩn. Tống Chu quan sát, và nhận thấy, lúc nào cũng hai giờ sáng.

 

Tống Chu bước về phía nhà vệ sinh. Vừa , chỉnh đồng hồ đeo tay, cố ý lùi kim giờ một tiếng, bắt gặp ông cụ ngay bên trong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-39-loi-thu-toi-bi-ep-buoc.html.]

 

“Ông ơi, một giờ sáng , ông còn ở đây hút t.h.u.ố.c ?” Anh giơ cổ tay lên, chỉ mặt đồng hồ cho ông cụ xem.

 

Ông cụ mang đủ thứ bệnh, nhưng đôi mắt thì vẫn tinh tường.

 

Ông trừng mắt :

“Cậu quản ?”

 

“Được , . Mới một giờ sáng thôi, còn lâu mới sáng mà. Con xin ông về ngủ .”

 

Tống Chu cố ý lặp lời để khắc sâu ấn tượng, đôi mắt cặp kính khẽ cong, ánh lên nụ chân thành.

 

 

Mọi bước của đều tính toán kỹ lưỡng từ . Nếu một ngày nào đó cảnh sát điều tra đến , họ cũng sẽ thể tìm bằng chứng cho thấy từng rời khỏi bệnh viện.

 

Không ngờ rằng xuất hiện một “thợ sửa chữa” từ đến, tay g.i.ế.c c.h.ế.t Từ Tham Đông. Càng trớ trêu hơn, cũng mặt tại hiện trường. Nếu sơ sẩy một chút, chẳng sẽ gán tội cho “thợ sửa chữa” ?

 

May mắn là chuẩn thứ chu đáo từ .

 

Chỉ điều, Thường Đình tìm đến trong thời gian ngắn như — tốc độ nhanh đến mức vượt ngoài dự đoán của Tống Chu.

 

Anh nghiêng đầu chiếc tủ đựng đồ bên cạnh. Mỗi bác sĩ đều một ngăn tủ riêng để cất đồ cá nhân, cửa tủ thể khóa . Trong ngăn tủ của , lúc đang lặng lẽ một đôi giày thể thao màu đen, cỡ 44.

 

Vừa , Thường Đình cố ý kiểm tra cỡ giày của — điều đó cho thấy, tại hiện trường phát hiện dấu giày.

 

Anh khẽ nhắm mắt, hồi tưởng tình hình đêm xảy vụ án.

 

Người “thợ sửa chữa” cẩn thận, hẳn là để dấu chân rõ ràng. Ngược , chính khi “thợ sửa chữa” rời , bước con hẻm để xem xét — vô ý giẫm một vũng xăng cháy hết… nhất định để dấu chân .

 

Quần áo đen ném thùng rác thải y tế ở tầng một, nhưng đôi giày thì tiện vứt dọc đường, đành mang về.

 

Nếu Thường Đình cứng rắn hơn một chút, cố chấp hơn một chút, xông lục soát, hẳn sẽ phát hiện đôi giày — từ đó dấu vết xăng còn dính đế.

 

Khi , thật sự sẽ gánh tội cho “thợ sửa chữa”.

 

Nếu là việc do chính thì , nhưng thực tế , thế nên mới càng thấy tức giận. Quả là một sai sót nguy hiểm.

 

Tống Chu khẽ thở dài. Đối thủ mang tên Thường Đình , quả thật khó đối phó hơn tưởng nhiều. Sau , cẩn trọng hơn nữa mới .

 

May mắn là sớm đề phòng — đôi giày thể thao mua lớn hơn cỡ thường ngày một .

 

vẫn còn một vấn đề. Dù đoạn đường Lâm Hoài hỏng camera, thì với khả năng của Thường Đình, chắc chắn sẽ truy hình ảnh “ đàn ông mặc đồ đen” và nảy sinh nghi ngờ.

 

hình ảnh đó khớp với “Tống Chu”.

 

Tất cả những gì thuộc về “Tống Chu” chỉ là một chiếc mặt nạ. Người đàn ông ngoài với ý định chuyện mới là con thật của — kẻ tự tay bóc trần lớp ngụy trang của chính .

 

Con thật , c.h.ế.t từ lâu. Cảnh sát thể tìm thấy, trừ khi họ đào đất xuống tận suối vàng.

 

 

Loading...