Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 40: Chân Dung Hung Thủ

Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:42:03
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thường Đình đến trạm nước gần hiện trường vụ án, Chu Chính Chính đợi sẵn ở đó.

 

Hai cùng bước trạm nước, trình thẻ cảnh sát. Ông chủ quán trông vẻ hoảng hốt.

 

Thường Đình bảo ông tập hợp vài nhân viên để tiến hành hỏi cung từng .

 

Sau một hồi kiểm tra, tất cả đều bằng chứng ngoại phạm trong thời gian xảy vụ án.

 

Thường Đình hỏi ông chủ:

“Cửa hàng mất mát gì ?”

 

Ông chủ lắp bắp đáp:

“Không .”

 

Ánh mắt Thường Đình dừng những chiếc bình rỗng đặt bên ngoài cửa.

“Có mất một chiếc bình rỗng nào ?”

 

“Ôi chao, cái thì khó ,” ông chủ gãi đầu. “ vốn lề mề, chẳng mấy khi đối chiếu sổ sách.”

 

“Tối hôm qua, bên ngoài cửa cũng đặt bình rỗng ?”

 

“Vâng, đặt một đống.”

 

“Tại đặt bình ngoài cửa?”

 

Ông chủ căng thẳng, lắp bắp đáp:

đóng cửa hàng lúc sáu giờ chiều, nhưng đó vẫn giao nước mang bình rỗng về, nên bảo họ cứ để bên ngoài.”

 

“Mỗi tối đều bình rỗng ?”

 

“Cơ bản là tối nào cũng .”

 

“Không sợ mất ?”

 

“Thỉnh thoảng cũng mất, thì chịu thôi. còn về nhà nấu cơm cho vợ con mà.”

 

Thường Đình khẽ nhíu mày, bước khỏi cửa trạm nước. Ánh mắt quét dọc con phố, từ đầu sang đầu , tưởng tượng cảnh hung thủ ngang qua đây và tiện tay trộm một chiếc bình nước.

 

Chu Chính Chính ở hỏi thêm ông chủ vài câu. Khi cô bước , thấy Thường Đình đang xách một chiếc bình rỗng về phía .

 

Cô vội đầu , với ông chủ phía :

“Mượn tạm, mượn tạm một chút thôi, lát nữa sẽ mang trả cho ông!”

 

Cô đuổi theo bước chân của Thường Đình.

“Sư phụ, gì thế?”

 

Thường Đình trả lời, mà hỏi ngược :

“Xăng ?”

 

“Cái gì cơ?”

 

“Nếu hung thủ lấy trộm một chiếc bình rỗng của , xăng từ ?”

 

Chu Chính Chính chân ngắn, chạy theo hổn hển:

“Có lẽ giấu xăng ở đoạn đường ?”

 

“Nếu giấu , tức là vật chứa . Thế thì tại còn trộm bình?”

 

Thường Đình xách chiếc bình rỗng, mô phỏng tốc độ bước của đàn ông mặc đồ đen. Trong từng bước chân nhanh chậm , dường như thể cảm nhận ý định g.i.ế.c lạnh lùng và dứt khoát của hung thủ.

 

Anh thẳng đến giữa con hẻm, nơi vẫn còn một vệt đen loang lổ của dầu mỡ.

 

Rốt cuộc, xăng từ ?

 

Anh , dừng bên ngoài lối hẻm, ánh mắt dán chặt xuống lề đường. Một lúc lâu , chậm rãi thốt một chữ:

 

“Xe.”

 

Anh đầu hỏi Chu Chính Chính, vẫn còn ngơ ngác theo :

“Xe của Từ Tham Đông là xe gì nhỉ?”

 

“Hyundai màu xám bạc, chắc là xe cũ, bẩn cũ.”

 

“Xe điện xe xăng?”

 

“Xe xăng.”

 

“Xe đang ở ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-40-chan-dung-hung-thu.html.]

 

“Kéo về sân cục của chúng …”

 

Trong sân của Cục Công an, Thường Đình xách chiếc bình rỗng, vòng quanh chiếc xe của Từ Tham Đông một vòng, hỏi:

“Hiện trường tìm thấy chìa khóa xe ?”

 

Chu Chính Chính nhớ báo cáo khám nghiệm hiện trường, đáp:

“Có một chiếc chìa khóa xe cháy, rơi gần xác nạn nhân.”

 

Thường Đình gật đầu:

“Hung thủ dùng t.h.u.ố.c mê. Như , khả năng khi gây mê Từ Tham Đông, lấy chìa khóa xe.”

 

Chu Chính Chính cau mày, khó hiểu:

“Hắn gì?”

 

Thường Đình “roạt” một tiếng mở nắp capo xe, cẩn thận quan sát hệ thống ống dẫn phức tạp bên trong. Nhìn theo vết dầu mỡ còn mới, phát hiện một chỗ nối của ống dẫn dấu vết vặn mở gần đây.

 

Anh chỉ đó, :

“Đây là ống dẫn xăng động cơ. Chỉ cần vặn mở ở đây, cắm đầu ống bình rỗng, đó vặn chìa khóa xe vài , là thể hút xăng .”

 

Ánh mắt dừng chiếc bình rỗng trong tay:

“Từ đầu đến cuối, hung thủ chỉ cần một chiếc bình rỗng, cần mang theo xăng ống dẫn.”

 

Chu Chính Chính kinh ngạc kêu lên:

“Hóa xăng dùng để thiêu c.h.ế.t Từ Tham Đông là rút từ chính xe của ! Khoan , thủ đoạn thật, em ghi …”

 

Cô vội vàng rút sổ tay , ghi chép lia lịa.

 

Thường Đình khẽ :

“Đừng ghi nữa, gọi đến giám định dấu vết, xem thể lấy dấu vân tay xe .”

 

Chu Chính Chính chạy tranh thủ ghi nốt mấy chữ cuối.

 

Tuy nhiên, đồng nghiệp khám nghiệm dấu vết dù việc suốt cả ngày, vẫn thể lấy dấu vân tay khả dụng nào chiếc xe.

 

Hung thủ chắc chắn đeo găng tay khi thực hiện hành động .

 

Chu Chính Chính thất vọng:

“Lại phí công .”

 

Thường Đình khẽ liếc cô, :

“Sao phí công? Ít nhất cũng chứng minh hai điều. Thứ nhất, hung thủ vô cùng cẩn thận, tâm tư kín đáo, ý thức chống điều tra cực kỳ mạnh. Thứ hai, thủ đoạn rút xăng tinh vi như ai cũng . Hung thủ chắc chắn từng nghề sửa chữa ô tô, hoặc kinh nghiệm trong lĩnh vực liên quan.”

 

Anh chiếc xe, trầm giọng tiếp:

“Hãy thông báo cho tổ chuyên án, tập trung rà soát những nghề sửa chữa phụ tùng ô tô, hoặc kinh nghiệm tương tự.”

 

“Vâng, sư phụ!” — Chu Chính Chính đáp, nhanh chóng rời .

 

Bên trong và bên ngoài xe đều dấu vân tay, điều đó cũng gì đáng ngạc nhiên.

 

Thường Đình ngả xuống ghế văn phòng, lấy tờ giấy in , mở hình ảnh đàn ông mặc đồ đen lên xem. Càng , càng thấy khớp với bức phác họa hung thủ.

 

Chiều cao vẻ thấp hơn Tống Chu một chút, hình cũng mập hơn một chút. nếu Tống Chu cố ý đổi dáng , mặc đồ rộng thùng thình hơn…

 

Thường Đình khựng nghĩ đến Tống Chu nữa ?

 

Khí chất luôn điềm đạm, nội liễm của Tống Chu, chỉ qua giáo d.ụ.c . Dáng lúc nào cũng đoan trang, khi vai lưng thẳng tắp, bước chân . Chiếc áo blouse trắng khoác giống như áo nho sinh thời cổ đại.

 

Đôi ngón tay thon dài, mềm mại , e rằng còn chẳng cầm tua vít. Còn đến chuyện sửa xe, rút xăng — thật khó mà tưởng tượng nổi.

 

Thường Đình nhớ đến đàn ông mặc đồ đen từng biến mất ở phố Xuân Chi: dáng bất cần, sải chân rộng, cái cách nghiêng đầu liếc sang một bên, cảnh giác sắc bén.

 

Khí chất , là dấu ấn in hằn cơ thể một từng sống lâu năm ở tầng lớp thấp của xã hội — và phù hợp với hình mẫu một thợ sửa chữa ô tô.

 

Từ hiện trường vụ án đến phố Xuân Chi, mất hơn hai mươi phút bộ. Camera chỉ ghi hình ảnh đàn ông mặc đồ đen trong vòng năm phút, nhưng trong suốt thời gian đó, tư thế và khí chất của hề đổi.

 

Một nếu cố ý ngụy trang, thể duy trì vài phút, nhưng để giữ dáng , thần thái và sự tự nhiên suốt hai mươi phút — trừ diễn viên chuyên nghiệp , gần như ai .

 

Mà Tống Chu, là diễn viên.

 

Hơn nữa, cũng thêm bất kỳ bằng chứng nào chứng minh đàn ông mặc đồ đen hiềm nghi. Tất cả những và phương tiện ngang qua hiện trường vụ án vẫn tiếp tục rà soát.

 

Trong những ngày tiếp theo, các đối tượng điều tra lượt tìm thấy, lượt loại trừ. Chỉ riêng đàn ông mặc đồ đen, vẫn thể xác định danh tính.

 

Tổ chuyên án lục tung cả khu phố Xuân Chi, nhưng vẫn thu dù chỉ một dấu vết nhỏ.

 

Người đàn ông mặc đồ đen , như làn khói — tan biến giữa phố Xuân Chi.

 

 

Loading...