Có Tuyên Vương đồng hành, chúng   đường vô cùng suôn sẻ.
Người do phụ mẫu phái tới chẳng những  cản trở, mà còn cùng  tiến đến biên cương.
Nói là  thăm đại công tử, thực  là để những   giám sát Tuyên Vương.
Cũng may là Tuyên Vương nổi tiếng  gần nữ sắc, nên phụ mẫu  quá lo lắng.
Nếu là  khác,   sớm  trói về kinh .
Họ   sai lầm, Tuyên Vương gần đây gần nữ sắc! Hắn thường ban ngày tuyên dâm.
Tuyên Vương đắc ý, cưỡi ngựa song hành với xe ngựa của : "Tạ tiểu thư, chiều nay sẽ tới Cát Thành, đại thiếu gia đích   đón."
Ta khinh khỉnh: "Kẻ tiểu nhân đắc chí."
Kiếp  đại ca  là  khi  thành  mới về kinh.
Về kinh việc đầu tiên là lê chân đến Vương phủ gặp .
Vừa gặp  ngáp liên tục, tinh thần uể oải, tức đến mức cùng Tuyên Vương đấu võ cả ngày.
Chiều hôm đó, Tuyên Vương  đánh đến mặt mày bầm dập,  thị vệ khiêng về. Hoàng hậu xót xa  thôi, trách móc   ít.
Tuyên Vương thở hổn hển  là do  tự lượng sức,  đấu võ với đại cữu .
Hoàng hậu thương con, hận  thể ngày ngày ở bên đứa con út của .
Nửa tháng , chuyện  thua đại cữu   đánh gãy chân  lan khắp kinh thành.
Vốn dĩ  để ý đến thể diện, Tuyên Vương hiếm khi giữ thể diện.
Vết thương của  vốn chỉ cần nửa tháng là khỏi,  mà  nhất định ở  Vương phủ ba tháng   ngoài. Khổ nhất là .
Ngày thường  lên triều,  còn  yên tĩnh.
Ba tháng  là ngày đêm  ngừng nghỉ.
Thật  hiểu  lấy sức lực ở  . Ta   càng   tiết chế.
Hắn   nhịn nữ sắc hai mươi năm,  bù . Được , coi như   đại ca tạ tội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vuong-gia-si-tinh-tinh-thong-tra-nghe/chuong-5.html.]
Dù   khi  khỏi, việc đầu tiên là đêm khuya đến cung Hiền phi quấy rầy hoàng thượng, xin hoàng thượng đừng trách tội đại ca.
Hoàng thượng  quấy rầy, kéo  bàn luận cả đêm về cuộc đời.
Hôm ,  mang theo một đống bổ phẩm về phủ, ngày ngày nấu cho  uống.
Phải , uống những bổ phẩm đó, tinh thần  khá hơn nhiều.
Trước khi đại ca  biên cương,  tìm  lý do đấu võ với  nữa.
...
Vừa đến cổng thành, Thanh Liễu liền lớn tiếng chào hỏi: "Tham kiến Đại Thiếu Gia."
Hồng Diệp đội nón che mặt cho ,   Lục La đỡ xuống xe ngựa, hành lễ vấn an đại ca.
Tuyên Vương  sớm trở  xe ngựa đổi sang hoàng tử phục  khi  thành. Lúc   oai phong   lưng ngựa. Con hồ ly ghi thù .
Đại ca dẫn theo một đoàn binh lính hành lễ với Tuyên Vương.
Tuyên Vương nhận lễ xong mới khẽ gật đầu: "Bình , vất vả cho chư vị tướng sĩ, bổn vương xuất thành mang theo lương thảo và áo bông, sẽ sớm đưa đến."
Đại ca và binh lính  Tuyên Vương đầy kính trọng và tín phục.
Ta tin  ma quỷ gì chứ.
Người đột ngột quyết định đến biên cương,    thể chuẩn  lương thảo chứ?
Chắc chắn là vì  tranh giành mà  thư về kinh chuẩn . Dù  kiếp , đại ca đến c.h.ế.t cũng  ưa .
Hắn   chính là chọn đúng thời điểm, tiên hạ thủ vi cường. Trước mặt đại ca để  ấn tượng ,   dẫn   theo cũng đỡ  đánh.
Sau khi hỏi thăm Tuyên Vương xong, đại ca  đồng ý  : "Đại ,  thật lớn gan. Là nữ tử,    võ, thật  hiểu lấy gan  mà chạy đến đây."
Tất nhiên là để cứu . Ta  bẽn lẽn  đáp lời. Đại ca thương  nhất,  vài câu cũng  thật sự đuổi  về kinh.
Tuyên Vương   lưng ngựa ho khan vài tiếng: "Tạ phó tướng, dẫn đường ."
"Vâng, Vương gia."
Đại ca đáp,  tiên đỡ  lên xe ngựa  cưỡi ngựa dẫn đường đến tướng quân phủ. Tuyên Vương theo , xe ngựa của  thì  đường khác đến chỗ ở của đại ca.