Mỗi ngày chúng  lén lút, đợi Tuyên Vương và đại ca xuất phát  mới  ngoài,  khi họ về   .
Ngày thứ ba,  cuối cùng cũng gặp nữ quân y.
A, còn khá quen thuộc.
Đây chẳng  là  của đại ca  ở kiếp  ?
Kiếp  Thanh Tùng  nhiễm trùng mà chết, nàng  còn thương tâm hơn Thanh Liễu, luôn tự trách y thuật  giỏi, hại c.h.ế.t Thanh Tùng.
Sau khi chữa chân đại ca  tật, nàng  áy náy vô cùng, nguyện cả đời chăm sóc đại ca,  rời  bỏ.
Đại ca ngốc nghếch cảm động  thôi,    là  phế,   nàng  theo  chịu khổ, quyết  chạm  nàng .
Nàng  che miệng đại ca,  cả đời  đổi , nếu đại ca  chuyện gì, nàng sẽ lập tức tự vẫn theo.
Tự vẫn cái quỷ.
Đại ca chết, nàng  là  đầu tiên chạy trốn,  khi chạy còn buồn bã  sẽ báo thù cho đại ca.
Báo thù cái nỗi gì.
Năm , vương gia Tây Lương quốc đến triều cống, mang theo trắc phi mới, chính là  cũ của đại ca .
Nữ nhân  mưu mô sâu xa,  thể  đề phòng.
Chỉ một ánh mắt, nàng    và Thanh Liễu là nữ nhân.
Trước mặt nam nhân giả vờ ngây thơ, nàng bắt đầu châm chọc  và Thanh Liễu.
Ta  để ý, coi nàng  như  khí.
  nàng  coi thường.
Ta  gây sự với nàng , nàng   gây sự với .
Ngã  chân Tuyên Vương, nước mắt như mưa  dược đồng mới đến xem thường nàng .
Ta và Thanh Liễu  dám ngẩng đầu, sợ  phát hiện.
Tuyên Vương “a” một tiếng, nhảy ba bước xa, :
“Nàng  còn  xem trọng bổn vương,   xem trọng ngươi?
“Ngươi nghĩ ngươi là cái gì? Ngươi  thể so với bổn vương? Nàng   xem trọng ngươi là  bình thường.”
Lộ .
Xong ,  sẽ bắt đầu mở miệng  liên hồi.
Nữ y tròn mắt ngạc nhiên,  tin  mắt .
Tuyên Vương nhếch mép, môi khẽ mở:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vuong-gia-si-tinh-tinh-thong-tra-nghe/chuong-9.html.]
“Bổn vương  ngươi một cái, ngươi  truyền rằng  và ngươi  quan hệ? Thật là sỉ nhục mắt bổn vương! Ngươi trông thế ,  hàng ngàn hàng vạn bổn vương cũng  thèm!
“Còn   gương xem   xứng ?”
Nữ y tức giận đến n.g.ự.c phập phồng,  dám  một lời.
“Đi , đừng để bổn vương  thấy ngươi.”
Hắn phất tay, các binh sĩ theo  liền áp giải nữ y .
Khi    xa,  miệng hếch lên trời.
“Vân Nhã, nàng ghen tị đúng ? Là ghen tị đúng ?”
Ta tức giận đạp chân,  đầu chạy.
Ta thật ngốc, dễ dàng  mắc bẫy như .
Tuyên Vương phía  đuổi theo:
“Vân Nhã, Vân Nhã, đừng chạy quá nhanh, đường ở đây  bằng phẳng.”
 là miệng quạ đen,    xong,   vấp ngã, đầu đập  đá.
Ngã đau đến mức   thấy những vì ,  ngất xỉu.
Cú ngã  thật nghiêm trọng,  khiến  nhớ  tất cả sự việc trong kiếp .
Đại ca là  thị  của  từ từ đầu độc mà chết
Ta  biểu  trong gia tộc hạ độc chết.
Biết rõ cốc  đó  độc,  vẫn uống.
Chất độc đến  nhanh,   kịp đau đớn nhiều giờ  kết thúc .
Tại    uống?
Có thể là do tìm  sự thật về cái c.h.ế.t của đại ca nhưng  thể báo thù, trong lòng uất ức.
Hoặc  thể là từ biểu   Tuyên Vương  một bạch nguyệt quang, mà bạch nguyệt quang đó là   gặp ở chùa.
Hoặc là phụ mẫu đầu bạc tiễn  đầu xanh, một đêm trắng tóc, mẫu  suy sụp  gượng dậy nổi, phụ   còn tâm trí  quan.
Chân tướng thật sự quá đau lòng.
Sau khi  sống  liền quên hết.
Chỉ nhớ  tránh xa Tuyên Vương, cứu đại ca.
Cú ngã   khiến tất cả ký ức trở .
Ta bất ngờ phun  một ngụm máu.