Vừa nói xong, Phật Tịch bị Bắc Minh Vũ đẩy một cái, thể của nàng nghiêng qua một bên. Trong lúc hoảng loạn nàng túm rèm xe ngựa, thể còn kịp phản ứng, một mũi tên nhọn xuyên qua xe ngựa đ.â.m vào chỗ nàng vừa ngồi.
Con ngươi Bắc Minh Vũ lạnh lẽo nhìn mũi tên đang lắc lư .
Giản Triều cũng cảnh giác, nắm chặt quạt gấp trong tay.
Ngay đó, ngoài xe ngựa vang lên tiếng đánh , xe ngựa cũng bị ép phải dừng lại.
Giọng nói của Linh Tiêu vang lên: "Vương phi cẩn thận, có thích khách."
Giản Triều và Bắc Minh Vũ nhìn , Giản Triều gật đầu đó nhảy khỏi xe ngựa. Sau khi y đáp xuống đất vội vung quạt , đánh vào thích khách đang muốn đến gần xe ngựa.
Nơi quạt ngọc vung qua, những thích khách đều ngã xuống bỏ mình.
Cũng trong lúc đó, xung quanh xuất hiện rất nhiều thích khách. Giản Triều hung ác híp mắt lại, ngưng tụ nội lực trong lòng bàn tay lại rót vào quạt ngọc, đánh về phía những người vô cùng ̀n nhẫn.
Tiếng đ.á.n.h vô cùng vang dội, Phật Tịch ngồi trong xe ngựa lo lắng. Bắc Minh Vũ cũng phát hiện tình huống bên ngoài ổn, nắm chặt trường kiếm ̣nh xuống hỗ trợ. Y nói với Phật Tịch.
"Đại tẩu, tẩu ngồi trong xe ngựa đừng xuống."
"Ừm..."
Phật Tịch vội đáp lời, lúc này Bắc Minh Vũ mới nhảy xuống xe ngựa gia nhập vào trận chiến.
Từng tiếng chém giết vang vào tai Phật Tịch, nàng nhíu mày gãi đầu, hối hận vì lại muốn ngoài.
Đồng thời trong lòng thầm mắng, sủng vật ở những nơi này đáng tin cậy chút nào, ăn nhiều cơm như vậy... Mặc dù cung cấp tình báo chính xác mấy lần, nhưng nhiều người trốn ở đây như vậy mà bọn chúng lại phát hiện ?
Đột nhiên con ngựa bị hoảng sợ, gào lên: "Hí... Trời má, làm sợ gần chết."
Phật Tịch nắm chặt roi bạc, thể nhích ngoài, vén rèm nhìn con ngựa .
"Ngươi đừng sợ, phải ngoan chút, được chạy loạn."
Con ngựa vậy đầu lại: "Hí hí... Tỷ nói dễ lắm, tỷ ngồi trong xe ngựa nhìn thấy cảnh tượng máu me này, nhưng ở ngoài xe ngựa đó!"
Phật Tịch tiếp tục lấy lòng : "Ngựa ngoan, biết ngươi chịu khổ, nhất ̣nh ngươi phải kiên trì, cố lên!"
"Hí hí... Hay là hai chúng đổi vị trí, tỷ ngoài ?"
Phật Tịch đen mặt: "Được đà lấn tới đúng ?"
Con ngựa vậy, bỗng nhiên trở nên sợ hãi: "Hí... Ngựa sẽ cố..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-138-2-roi-xuong-vach-nui.html.]
Vừa nói xong, một chiếc ám khí đ.â.m vào m.ô.n.g ngựa, con ngựa ngửa mặt lên trời gào thét: "Hí hí hí... Ai, ai thất đức như vậy, lại đ.â.m vào m.ô.n.g ?"
"Hí hí... Tịch tỷ, ngựa đau quá!"
Thân thể Phật Tịch bỗng run lên, nhìn thấy ánh kiếm lấp lóe lên ngoài, nàng nghĩ đến đứa bé trong bụng, lại nhanh chóng rụt về.
"Ngươi chịu khổ rồi, nhất ̣nh ngươi phải kiên trì. Chờ trở về, nhất ̣nh sẽ ban thưởng."
Ngựa vậy cố để mình tỉnh ́o lại: "Hí hí... Vậy ̣a vị của phải cao hơn Thiết Trụ..."
"Không thành vấn đề..."
Vừa nói xong, một ám khí lại đ.â.m tới, Phật Tịch thấy thế nhanh chóng vung roi bạc .
"Hí hí... Tịch tỷ, tỷ nhắm roi cho chuẩn vào, đau chết mất."
Phật Tịch thu hồi roi bạc lại, cười ha ha nói: "Xin lỗi, mới bắt đầu dùng roi nên cảm giác lệch."
Phật Tịch vừa nói xong, mấy phi tiêu lại đ.â.m vào m.ô.n.g ngựa.
"Hí hí hí... Các ngươi thất đức quá, có thể đ.â.m vào nơi khác , m.ô.n.g của trêu ai ghẹo ai chứ?"
Trong lúc đó, có vô số mũi tên nhọn đ.â.m vào xe ngựa. Sau khi Phật Tịch tránh thoát muốn nhảy xuống xe ngựa, một mũi tên nhọn lao vụt qua trước mặt nàng.
Ngay đó, biết con ngựa bị kinh động gì, nó chạy về phía trước giống như bị điên.
"Á..."
Phật Tịch rên lên một tiếng, một tay chống lên chỗ tựa lưng của xe ngựa, cố khiến mình ngồi vững. Sau đó, nàng đưa một tay ôm bụng, mấy giây mới thở dài một , cũng may bụng có phản ứng gì.
Bắc Minh Vũ bảo vệ xung quanh xe ngựa, thấy tiếng rên của Phật Tịch thì trong lòng hoảng sợ. Y hung hăng đá ngã người trước mắt, chạy nhanh lên trước muốn kéo xe ngựa đang chạy loạn lại.
Những thích khách thấy thế cùng xông lên, vây Bắc Minh Vũ ở giữa, ánh mắt nhìn chòng chọc vào y.
Bắc Minh Vũ nhìn chằm chằm xe ngựa, sự lo lắng bất an dâng trào. Y xoay tròn, chém đứt cổ thích khách gần mình nhất.
Y do dự cất bước chạy về phía trước, trường kiếm liên tục vung lên trong trung, hết tên thích khách này đến tên khác ngã xuống đất.
Cho dù như vậy, Bắc Minh Vũ vẫn thể đến gần xe ngựa.
Thích khách càng lúc càng nhiều, bọn chúng ngăn trước mặt Bắc Minh Vũ, cản đường của y. Bọn chúng đã mai phục lâu như thế, vất vả lắm mới tìm được cơ hội ám sát Thần Vương phi, bỏ lỡ như vậy được.
Xe ngựa chạy qua trước mặt Bắc Minh Vũ, phía trước có vô số ngã rẽ, nếu tránh kịp sẽ ngã xuống sườn núi bỏ mình.