Vương Phi Ly Kỳ Truyện - Chương 191

Cập nhật lúc: 2024-09-29 01:34:07
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lam Tranh lấy cớ thể bệnh, thường xuyên lên triều, nhưng đối với chuyện chính sự thì nắm chắc, lơi lỏng chút nào, lúc nào cũng vẻ cúc cung tận tụy, dù c.h.ế.t cũng lo việc chính sự.

Tuy việc sắc phong Huệ vương lên ngôi Thái tử, bề ngoài thì vẻ như Hoàng hậu cùng với thế lực ngoại thích Vương thị giành thắng lợi, nhưng tất cả đều tự hiểu rõ, thể Huệ vương bệnh, khả năng sẽ c.h.ế.t trẻ giống ca ca . Ngôi vị Thái tử sớm muộn gì cũng để trống.

Đối với thái độ , Lam Tranh chỉ lạnh: Hừ, cứ chờ , chờ các c.h.ế.t hết , bản Thái tử vẫn còn sống .

Nắng cuối thu gắt, Vũ Lâu chỉ ngoài vài bước mệt chết, cả ướt đẫm mồ hôi. Vào trong đại điện, nàng ôm lấy khối băng một lúc mới mát mẻ hơn chút, Lam Tranh bước , bàn : “Hôm nay tấu chương gì đưa tới ?”

“Ngươi tự xem , ở bàn hết đấy, từ trái sang , sắp xếp theo trình tự thời gian .”

Lam Tranh : “Có nàng ở bên cạnh giúp , đỡ bao nhiêu việc.”

Vũ Lâu trong điện còn những khác, nên hạ thấp giọng nhỏ: “Kỳ quái thật đấy, Hoàng thượng còn chẳng gặp ngươi, lập ngươi Thái tử đẩy cho ngươi nhiều việc thế .”

“Đại khái là mệt c.h.ế.t .” Lam Tranh .

Hắn đến bên bàn , lật xem tấu chương, Vũ Lâu bên cạnh mài mực. Đột nhiên, Lam Tranh chằm chằm một quyển tấu chương, sắc mặt càng lúc càng nghiêm trọng. Vũ Lâu thấy khác thường, nhưng nữ tử thể tham dự chuyện triều chính, nàng cũng tiện hỏi, chỉ thầm nghĩ nên bổn phận của thôi.

“Ôi, cái đám thổ phỉ , lúc nào thì mới chịu về Vua núi thế .” Lam Tranh cảm thán, ném tấu chương sang một bên, : “Thằng nhãi Vương Kỳ , bắt nạt nàng, bỏ qua xử lý, giờ còn hối cải, phạm án nữa.”

Vũ Lâu cực kỳ oán hận tên ác bá , : “Hắn cưỡng đoạt tiểu thư nhà ai?”

Lam Tranh đưa tay lên ôm trán: “Ôi, còn thấy hổ……” Một lúc lâu mới tiếp : “Mấy hôm , Vương Kỳ cướp kiệu hoa tiểu của Phò mã, khi đem về phủ, mới phát hiện cô gái mang thai, dọa sợ quá, nên sảy thai, mất đứa nhỏ . Đến đêm, Phò mã dẫn tìm tới tận cửa, đánh cho. Giờ Hoàng thượng xử lý việc .”

Vũ Lâu hừ giọng: “Vương Kỳ cũng to gan thật, chân thiên tử mà còn dám kiêu ngạo như ! Lần chỉ e bại danh liệt thôi!”

Lam Tranh đau đầu, hít sâu một : “Trong ≪Hoàng Minh Tổ Huấn≫ quy định, nếu công chúa thành , trong năm năm vẫn thể sinh con, thì Phò mã mới thể nạp .”

Vũ Lâu : “Vậy Phò mã thành với công chúa bao lâu ?” Thấy Lam Tranh trả lời, Vũ Lâu cũng cảm thấy : “…… Liệu là công chúa Hâm Nghi ?”

Công chúa Hâm Nghi mới đại hôn hồi tháng mười năm ngoái, tính đến bây giờ còn đủ một năm.

“Vậy đứa bé ?”

Lam Tranh : “Nghe , lúc sảy thai ở phủ Vương Kỳ, bà mụ thai nhi thành hình, bốn tháng.”

Vũ Lâu kinh hãi hô lên: “Tên Vương Kỳ đúng là cầm thú‼!”

Vương Kỳ thật sự cũng chạm , là tự cô sợ hãi nên sảy thai thôi.”

cũng là vì .”

Lam Tranh lắc đầu: “Thế mới là, ai cũng vấn đề. Phò mã nên cưới khác, mà Vương Kỳ cũng nên cướp cô dâu. Phò mã nên tư thông cùng khác trong thời gian tân hôn với Công chúa, tính , trong việc chẳng ai đúng cả. Hoàng thượng ném củ khoai nóng bỏng tay , rõ ràng là gây sức ép với .”

“Ngươi định bây giờ?”

“Làm bây giờ?” Lam Tranh dậy: “Trước hết cứ bắt Vương Kỳ giao đàn bà đây . Sau đó đánh một trận đuổi về Vân Nam, còn về phía Phò mã, đày biên quan, tách khỏi Công chúa một thời gian tính .”

“Ta thấy ngươi cũng chủ ý , còn kêu khó?”

Lam Tranh nhéo mũi nàng, : “Ngốc nghếch, nghĩ là một chuyện, là chuyện khác, nàng xem , một đống tấu chương buộc tội Vương Kỳ, một chồng khác là buộc tội Phò mã, còn đều là cầu xin cho cả hai bên.”

“Vậy ngươi định thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vuong-phi-ly-ky-truyen/chuong-191.html.]

Lam Tranh ghé Vũ Lâu, ho khan hai tiếng: “Ta là sắp c.h.ế.t , quản nhiều việc như .”

“Nặng quá, đừng đè lên .”

Lam Tranh : “Đè…… Chà, chữ . Đêm nay sẽ đè nàng.”

Hai ầm ĩ một hồi, Lam Tranh mới cho truyền dụ lệnh của Đông cung, yêu cầu Vương Kỳ lập tức thả nữ tử , nếu sẽ dễ dãi với nữa.

“Nàng chờ mà xem, lát nữa thế nào Vũ Dương hầu cũng để cầu xin .” Lam Tranh than thở: “Hắn cũng thật quá với tên ca ca phá gia chi tử .”

Lam Tranh tính sai, chỉ khi dụ lệnh truyền xuống vài canh giờ, thái giám báo , Vũ Dương hầu cầu kiến. Vũ Lâu cũng tự giác lui ngoài để Vũ Dương hầu chuyện với Lam Tranh.

Chuyện nàng hàng ngày là bất cứ lúc nào, thời tiết nào, cảnh nào cũng hầu hạ bên cạnh Lam Tranh. Ban ngày thì sửa sang, sắp xếp công văn cho , buổi tối thì phụ trách ấm giường.

Vừa nghĩ tới quan hệ của nàng với Lam Tranh, nàng thấy đau khổ.

Nàng yêu nàng, nhưng kiểu yêu như khiến nàng thở nổi.

Khó lúc cần ở cạnh Lam Tranh, nàng hưởng thụ gian yên tĩnh một thật thoải mái.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Vũ Lâu tỷ tỷ.”

Nàng ngẩng đầu, thấy Vân Triệt đang nàng. Vũ Lâu mừng rỡ: “Vân Triệt, ở đây?”

“Ta cùng Vũ Dương hầu phiên cầu xin cho Vương Tướng quân, nhưng Vũ Dương hầu , Thái tử sẽ gặp .” Vân Triệt khẽ: “Vũ Lâu tỷ tỷ, tỷ đừng gặp chằm chằm mặt thế …?”

Vũ Lâu nhận quá phận, vội cúi đầu: “Xin thế tử đừng trách tội.”

“Ta trách tỷ.” Vân Triệt mỉm : “ , ở chỗ mộ của , nhặt một cái nhẫn, tỷ xem, của ca ca tỷ ? Ta sợ bỏ quên ở nên lúc nào cũng mang theo .” Hắn lấy chiếc nhẫn nhặt hôm , đưa cho Vũ Lâu: “Cái , chế tác khá tinh xảo, hình như là đồ của hoàng thất.”

Vũ Lâu nghi ngờ nhận chiếc nhẫn hồng ngọc : “Đây là đồ của ca ca ……”

“Lạ thật, nhặt ở đúng ngôi mộ mà, thì là của ai nhỉ? Liệu là do dời huyệt đánh rơi ?”

Vũ Lâu cầm chiếc nhẫn, nhíu mày suy nghĩ… nàng từng thấy Tô Tiêu đeo vật ……

“Tần Vũ Lâu!”

Vũ Lâu đầu cũng là ai.

“Thái tử điện hạ.” Vân Triệt hành lễ với Lam Tranh thở dài.

Đang lúc Lam Tranh chuyện cùng Vũ Dương hầu, Vũ Dương hầu một câu khiến Lam Tranh hoảng hốt: “Ca ca thật sự nhục cô gái , tin thì ngài hỏi Thế tử . Thế tử đang ngay ngoài điện.”

Vân Triệt ở ngoài điện, như thể sẽ chạm mặt Vũ Lâu.

Quả nhiên, đuổi theo ngoài, thấy Vân Triệt đưa cho Vũ Lâu một chiếc nhẫn.

Đây là… tặng tín vật ? Hay là thế nào?

nghĩ nếu mà nổi cơn ghen, nhất định sẽ khiến Vũ Lâu vui, liền tức tối nuốt hũ dấm chua xuống, cố gắng bình thản : “Thế tử đưa cho nàng cái gì ?”

Không chờ hai gì, đưa tay đoạt lấy chiếc nhẫn, liếc một cái trố cả mắt.

_________________

Loading...