Chương 2
 
  trả lời câu hỏi , mà chỉ nghiêm giọng hỏi:
 
“Bây giờ   đang ở ?”
 
“Mọi  còn  thể ở , tất nhiên là ở nhà cũ chứ.”
 
Mẹ điềm nhiên trả lời.
 
Nghe ,    c.h.ế.t lặng.
 
 vốn nghĩ   nỗi khổ khó .
 
 hóa  tất cả những gì bà  đều mang dáng vẻ hiển nhiên,  chút áy náy.
 
 thất vọng lau nước mắt, vội vàng chạy đến nhà mới.
 
Lúc   hơn chín giờ tối.
 
   lầu,  ngôi nhà sáng đèn rực rỡ.
 
Em trai và bạn gái   sofa, ríu rít  đùa, thi thoảng còn đút cho  từng miếng dưa hấu.
 
Ba thì  một bên, nhàn nhã rít thuốc,  thì thỉnh thoảng cúi xuống bóp vai cho ông.
 
Một cảnh tượng ấm áp  bao.
 
 bước nhanh  thang máy, ấn chuông cửa.
 
Cửa  mở ,  liền cáu kỉnh:
 
“Ai đấy? Nửa đêm nửa hôm còn bấm chuông,   giữ ý thức công cộng ?”
 
 khi ngẩng đầu thấy , bà giật nảy , lùi  một bước,  lúng túng hỏi:
 
“Điền Điền, muộn thế   con  báo  mà  đến ?”
 
Mặt  nóng bừng, chất vấn:
 
“Tại  con   thể đến? Đây rõ ràng là căn nhà mà con bỏ tiền  mua mà.”
 
“Không     là   vẫn ở nhà cũ ? Tại  cả nhà  giấu con, lén dọn đến  ?”
 
Nghe  chất vấn,  khựng  giây lát,  đó   sang trách ngược:
 
“Con  gì mà cứ nhặng xị lên thế? Nhà  mặc dù chỉ  hơn 150 mét vuông, nhưng chẳng lẽ  cần dọn dẹp vệ sinh ? Con tưởng chúng  dọn đến  là để hưởng thụ chắc?”
 
“Mẹ chẳng qua là thấy con bận công việc, sợ phiền đến con nên cả nhà tự dọn vệ sinh thôi. Vậy mà con  bước   trách móc ầm ĩ .”
 
Ừ,  lắm. Nói như thể là   hiểu chuyện .
 
 chuyện đó  còn quan trọng nữa.
 
Hôm nay,  nhất định  tận mắt  thấy sổ đỏ.
 
  đôi co nữa, mà sải bước  phòng, lạnh giọng:
 
“Sổ đỏ ? Lấy  cho con xem ngay!”
 
Căn phòng im lìm,  một ai lên tiếng.
 
 lúc , Tô Nhu bỗng hét toáng:
 
“Trời ơi chị,  chị  mang bao giày mà   ? Mọi   mới lau xong sàn nhà đó,  mà   chị  bẩn !”
 
Nói xong, cô  còn   vẻ nữ chủ nhân, lấy từ tủ giày  một đôi bao giày dùng một , với vẻ mặt đầy ghét bỏ mà đưa cho .
 
 liếc  thấy ai nấy trong nhà đều  dép mới tinh.
 
Chỉ  riêng ,  bỏ tiền mua nhà,  chẳng  nổi một đôi.
 
 ngẩng đầu, mắt đỏ hoe chất vấn :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xieng-xich-tinh-than/chuong-2.html.]
 
“Tại    đều  dép mới, chỉ  con thì ? Có  ngay từ đầu, các    định cho con ở đây? Rõ ràng tiền mua nhà đều do con bỏ  mà.”
 
Mẹ  lảng tránh, cúi đầu  .
 
Ngược , Tô Nhu vội vàng bước đến, nắm tay  :
 
“Chị , chỉ là một đôi dép thôi mà,  đến mức chị  khó chịu thế. Mai em sẽ chuẩn  cho chị ngay.”
 
Nói , cô   hớn hở, đưa bản hợp đồng thuê nhà  bàn cho :
 
“Vừa  tối nay chị đến, giờ chị ký hợp đồng  . Ngày mai chị  thể dọn đến luôn.”
 
“Chị yên tâm, dép, bàn chải, kem đánh răng… em sẽ chuẩn  đủ cả cho chị. Chị cần gì thì cứ  với em.”
 
Thật nực .
 
Nghe giọng điệu , cô  xem   coi  là nữ chủ nhân của ngôi nhà  .
 
 nghĩ đến chuyện em trai khó khăn lắm mới  bạn gái,  cũng    căng.
 
 nuốt xuống cơn giận, đè nén những lời  bật , chỉ lạnh giọng hỏi:
 
“Tô Nhu, chuyện trong nhà chúng  từ khi nào  đến lượt cô quyết định? Thêm nữa tại    đưa cho cô ba nghìn tiền thuê mỗi tháng?”
 
Nụ   mặt Tô Nhu cứng .
 
Cô  lập tức tỏ vẻ tủi , lao  lòng em trai   nức nở:
 
“Em  hết lòng vì gia đình ,  mà chị luôn coi em là  ngoài. Nếu chị thực sự  chấp nhận em  em dâu,  thì em dọn  ngay bây giờ.”
 
Thấy Tô Nhu kéo vali định bỏ  thì Hạ Xuyên em trai liền vội vàng giữ ,   sang trách :
 
“Chị, Tô Nhu là vợ tương lai của em, cô  đương nhiên là một phần của gia đình . Sao chị  thể  với cô  như ?”
 
“Em dù học hành chẳng  gì, cũng  giỏi kiếm tiền như chị, thua kém chị nhiều thứ.  em tuyệt đối  cho phép ai bắt nạt vợ em.”
 
… Cái gì cơ?
 
 rõ ràng chẳng  gì cả,   thành   bắt nạt cô  ?
 
Xem  đầu óc của thằng em  của   úng nước .
 
Nhìn đứa em ruột  yêu thương từ nhỏ đến lớn,  bỗng thấy  sự   dành cho nó   đều như đổ xuống sông xuống biển cả .
 
 chẳng buồn tranh cãi nữa, chỉ lạnh lùng nhắc :
 
“Đưa sổ đỏ  đây, con  tận mắt xem rốt cuộc  đó ghi tên ai.”
 
Thấy   vẫn dửng dưng,  đành lao thẳng  phòng em trai, lục tung để tìm.
 
Tô Nhu lập tức túm c.h.ặ.t t.a.y , lớn tiếng ngăn :
 
“Hạ Điền Điền,   sự đồng ý của , chị dựa  gì mà xông  phòng ?”
 
“Sổ đỏ chị đừng tìm nữa,  đó tất nhiên là ghi tên chồng  . Chị c.h.ế.t tâm !”
 
Nói xong, cô  lấy từ ngăn kéo bên trái , ném thẳng sổ đỏ  mặt .
 
Khoảnh khắc  thấy chủ hộ là tên Hạ Xuyên, tất cả ấm ức của   tuôn  cùng dòng nước mắt.
 
  dám tin, ba  và em trai   thể cùng  lừa dối  như .
 
Chuyện trọng nam khinh nữ,  từng thấy nhiều.
 
  cứ nghĩ ba   thì khác.
 
Từ nhỏ, trong nhà cái gì ngon cũng để phần cho  .
 
  sai chuyện gì, họ cũng  nỡ mắng một câu.
 
Lớn lên, chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà, họ đều hỏi ý kiến  .