Chương 4
 
Chưa kịp phản ứng, cánh tay    ai đó khoá chặt   lưng,  nhúc nhích nổi.
 
 trợn mắt  em trai, chất vấn:
 
“Các  định  gì? Muốn cấm đoán tự do của  ?”
 
Hạ Xuyên  trả lời, chỉ  sang  , đợi mệnh lệnh.
 
Mẹ tiến tới  mặt , túm lấy cổ áo, mỉa mai:
 
“Có học một chút là  lật trời  ? Cứ suốt ngày lải nhải chuyện pháp luật, nhưng tao  cho mày , quan thanh liêm đến mấy cũng khó phân xử việc nhà, trời  cao đất  dày cũng vô dụng với tao thôi.”
 
“Mày thích  chuyện chứng cứ lắm  ? Được, hôm nay  sẽ cho mày  ký cái thỏa thuận trao tặng tự nguyện , để chứng minh hai trăm vạn là do mày tự nguyện tặng cho bọn tạo.”
 
“Đừng tưởng tao   gì, tao  cả vạn cách để dạy mày đấy con gái .”
 
Nói xong,  lôi  giấy bút bắt  ký.
 
Nhìn những gương mặt  thuộc  đây bây giờ trông như bọn cướp đang ép ,   khỏi bật  khẩy một tiếng tự mỉa mai.
 
Mấy năm trời  dốc lòng vì gia đình , hóa  chỉ là một trò đùa.
 
Tiếng  của  lập tức   nổi điên.
 
Bà như phát cuồng túm chặt tóc , mắng chửi:
 
“Đồ con đĩ vô giá trị, thứ bất hiếu với cha ! Nếu   mày sẽ biến thành đồ m.á.u lạnh thế  thì tao   nên cho mày  học Đại học , tao đúng  nên đem màu bán cho thằng què nhà bên để nó đập c.h.ế.t cho !”
 
“Tao  trong lòng mày coi thường bọn tao, nghĩ bọn tao vô học, dùng trò bẩn để ép mày, nhưng nhà nhà từ xưa tới giờ chẳng  đều lo cho con trai  ?”
 
“Mày là chị thì sinh  là để  túi m.á.u cho em trai là đúng ! Nếu mày  giúp đỡ em trai, thì nuôi mày  ích gì chứ? Mày sinh  vốn  là đồ vô dụng,  nên   chịu đựng  phận lo cho em trai mày!”
 
  thẳng  bà, cảm thấy lạnh toát tận đáy lòng.
 
Hóa  những điều   ba  dành cho  cũng chỉ là diễn cho  coi khi  còn  giá trị, đến khi  chống đối thì vứt bỏ ngay.
 
Thấy  im lặng,  giữ c.h.ặ.t t.a.y , dọa nạt:
 
“Ký , còn chần chừ gì nữa, đừng bắt tao  động tay!”
 
“Nếu hôm nay mày  ký, ngày mai tao sẽ đến cơ quan mày  để quậy.”
 
“Tao cũng  xem  công ty nào  nhận một đứa con gái bất hiếu như mày !”
 
Mẹ giơ tay chuẩn  tát tiếp.
 
  nếu   theo,  thể sẽ  đánh đến c.h.ế.t thật.
 
Vội vàng  hét to:
 
“ ký,  ký!”
 
Mẹ thở phào, nét ghê tởm  mặt lặng , bà  dịu :
 
“Thế mới là con ngoan của , sớm ký  cho xong.”
 
Nói , bà đưa giấy bút cho .
 
Ký xong giấy,  kéo tay   xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xieng-xich-tinh-than/chuong-4.html.]
 
Lại như hồi nhỏ.
 
Bà khẽ xoa mu bàn tay , giọng dịu :
 
“Điền Điền , con đừng trách   . Mẹ chỉ  mỗi một đứa con trai, lương nó  vài nghìn một tháng, nếu chỉ trông  nó thì   đến bao giờ mới mua  nhà.”
 
“Mẹ cũng  còn cách nào khác, đành  để con chịu thiệt một chút. Con yên tâm,    sẽ bù đắp cho con gấp đôi.”
 
“Con  hiểu,  vẫn yêu con mà. Lúc nãy  bực quá nên mới  mấy lời tổn thương con, là   , con tha  cho   ?”
 
Nói xong bà  bộ ôm   lòng.
 
Nhìn bộ mặt giả tạo , bụng  như  ai đó khuấy đảo.
 
Lúc nãy còn đánh chửi,  nãy còn hạch sách để tranh nhà cho con trai, giờ   về  dáng vẻ yêu thương như   gì xảy .
 
    còn là cô con gái ngoan ngoãn dễ  điều khiển nữa.
 
Ý nghĩ trả thù  bắt đầu nảy mầm trong lòng.
 
 rút tay  chậm rãi, nghẹn ngào :
 
“Mẹ, con   vẫn yêu con. Con hiểu việc nuôi nấng cả hai đứa con là  dễ, con  oán trách .”
 
“Con   cũng  suy nghĩ  . Quả thật con cũng  chỗ  đúng. Căn nhà  vốn  là để ba  dưỡng già, thế mà chỉ vì chuyển sang cho em trai mà con  ghen tức.”
 
“Nếu   sự ủng hộ của ba  thì  chẳng  con ngày hôm nay. Căn nhà chẳng qua cũng chỉ là vật ngoài . Cho dù đưa cho em trai cũng   gì to tát. Huống hồ con cũng còn trẻ, vẫn còn nhiều cơ hội kiếm tiền. Hai trăm vạn, kiếm  cũng  khó.”
 
Thấy  bỗng dưng “thông suốt”,  mặt  liền hiện lên nụ  mãn nguyện.
 
Bà vội gọi Tô Nhu :
 
“Tiểu Nhu , thấy , chị dâu con rộng lượng  bao. Hai trăm vạn mua nhà mà  cho là cho luôn. Sau  con gả  nhà chúng , nhất định sẽ  hưởng phúc.”
 
“Mau đem hợp đồng thuê nhà qua đây. Ba nghìn một tháng với con gái của  chẳng là gì, năm nghìn cũng  đáng kể.”
 
Nghe , Tô Nhu lập tức hớn hở, nịnh nọt :
 
“Chị thật sự là  rộng rãi. Hôm nay coi như hiểu lầm thôi. Sau  chúng  vẫn là một gia đình yêu thương .”
 
 lúc  cầm bút chuẩn  ký tên, bỗng dừng , ngẩng đầu hỏi:
 
“Ba nghìn  đủ cho   tiêu ? Hay là một tháng con đưa luôn năm nghìn nhé?”
 
“Công ty con gần đây  đầu tư  một dự án nước ngoài, lợi nhuận năm lên tới 200%. Con mới đầu tư 20 vạn,  đến một tháng  lời  5 vạn tồi. Tính sơ qua một năm lời tầm 80 vạn…”
 
Chưa  dứt câu,   ngắt lời, kích động:
 
“Một năm 80 vạn lợi nhuận? Số tiền đó   đủ mua cho em trai con một chiếc Mercedes !”
 
“Khoan … con   lợi nhuận năm là 200% ?”
 
Vài giây , bà trừng mắt  , hốt hoảng hỏi .
 
 gật đầu, bình thản:
 
“Mẹ cũng  công ty con chuyên đầu tư dự án. Lần  triển vọng  . Sếp thấy con  việc tận tâm nên mới chia cho chút lợi nhuận.”
 
“Được , con   nhiều . Việc công ty vẫn  giữ bí mật. Đợi một năm nữa tiền về  tính tiếp nên xài thế nào.”