30.
Trời sáng .
Sau khi g.i.ế.c An Hoài Cẩn,   nhảy xuống sông.
Việc bơi  bờ,   dùng hết  bộ sức lực của .
Từ khi  Ngụy Đông Hà chết,   ăn một chút gì nữa. Lúc  bụng đói cồn cào, đói đến mức khủng khiếp.
Ta trông như một kẻ lưu vong sa cơ, thậm chí  cần cải trang, mặt dính đầy bùn, quần áo bết dính  , tóc tai rối bời, dơ bẩn vô cùng.
Ta  trở  Kinh Đô.
Trung Dung Hầu Tưởng Văn Lộc,   chết.
Ta quá đói, cần ăn gì đó, khi  thành ở ngoại ô Kinh Đô,   vồ lấy một cái bánh bao   lò ở một quầy bán bánh.
Người bán hàng giận tím mặt, đuổi theo đòi đánh .
Ta chạy nhanh, thở hổn hển, trốn  một góc khuất, cắn một miếng, nóng đến mức nước mắt chảy .
Ngoại ô Kinh Đô bỗng nhiên đông  một cách lạ thường, cổng thành   nhiều lính gác.
Không lâu ,  đại quân tiến  thành, đội ngũ hùng hậu.
Người dân vây xem , là quân đội đến từ Khai Châu.
Khai Châu, nơi giao thương bốn tỉnh, thổ phỉ hoành hành, tàn bạo vô cùng, xưa nay g.i.ế.c   chớp mắt. Chúng chiếm giữ lợi thế địa hình, cực kỳ xảo quyệt, ngay cả quan dịch của triều đình cũng dám chặn giết.
 hai năm gần đây, bọn thủ lĩnh thổ phỉ  im ắng.
Thiên tử  đổi, thủ lĩnh thổ phỉ cũng  đổi.
Người đó tên là Triệu Gia Nam,   gọi là Triệu Tam gia.
Sau khi  vững gót chân,   thống lĩnh  bộ thổ phỉ Hắc Lĩnh,   một chuyện động trời - quy thuận triều đình.
Hoàng thượng   chuyện , mừng rỡ  lên, khen ngợi hết lời,  còn  đến kinh thành, thánh chỉ  phong cho  một chức Triệu Đô úy.
Bốn năm ,  đầu tiên  và Triệu Gia Nam gặp ,  cưỡi  lưng ngựa cao, cờ xí tung bay, mặt mày kiên nghị,  lưng là đại quân.
Còn  thì cuộn   chân tường thành, miếng bánh bao nóng hổi vẫn còn trong miệng, quên cả nuốt.
Hắn  trở nên phong trần hơn .
Khuôn mặt luôn lười biếng trong ký ức, giờ đây mày mắt quả thật  cương nghị,  cặp lông mày rậm rạp, sống mũi cao thẳng, môi mím chặt, đôi mắt như  lạnh... Nhìn qua dường như    đổi lớn, nhưng  lộ rõ vẻ phong sương.
Cũng ,  vốn  hơn  tám tuổi,  con đường c.h.é.m g.i.ế.c mà , trải qua hết thăng trầm, đến tuổi  chẳng   thành một đại thúc  ?
Thật kỳ lạ,  khi  đến,  như một  sắp c.h.ế.t đuối, một chân  bước  Địa ngục,  còn gì để mất, cuống họng như sắp  siết chặt. Thế nhưng khoảnh khắc ,  nghẹn ngào  dậy, dốc hết sức   chạy về phía .
Triệu Gia Nam,  bây giờ ngươi mới đến?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuan-den-som-mai/chap-18.html.]
Ngươi đến muộn , Ngụy Đông Hà  chết!
Nếu ngươi ở đó, nhất định sẽ  cách cứu , đúng ?
Trạm Én Đêm
Khi ngươi ở trấn Thanh Thạch, ngay cả Huyện lão gia cũng  nể mặt ngươi.
Ta , ngươi luôn  lợi hại.
Ta sẽ  sai, cha  cũng sẽ  sai, Tôn Đại Quý luôn  ngươi,  tình  nghĩa.
...
Hắn   thấy , cũng   thấy tiếng gọi của .
Khi  sắp chạy xuyên qua đám đông, bất ngờ    đánh ngất.
Khi tỉnh ,  ở trong phủ Ngự sử.
Nhị công tử Trương Vân Hoài lẳng lặng  , mỉm : "Tiểu Xuân, nếu  ngoan ngoãn nữa,  thật sự sẽ tức giận đấy."
Hắn  giam giữ ,   chọn ngày lành tháng , nạp   .
31.
Triệu Gia Nam gần đây nhất định  bận.
Bận bịu phong quan, mở phủ, thiệp mời tứ phía,  dứt.
Quan trường Kinh Đô là như  đấy.
Giờ đây  là tân quý của triều đình, Triệu Đô úy, một bề   Thiên tử yêu quý. Ta  gặp , lúc nào cũng  cơ hội.
Một tháng ,   nhận lời đến dự tiệc tại phủ Trương Ngự sử.
Dì : "Thật lạ, thiệp mời gửi cho  nhiều vô  kể,   cứ đến phủ Ngự sử  tiên."
Ta    ngoài  dạo một chút, dì  cho phép, chỉ để  phơi nắng trong sân một lát,   nhốt   trong phòng.
Sau khi Ngụy Đông Hà chết, bà dường như càng căng thẳng hơn,   lời Trương Vân Hoài, quản thúc   nghiêm ngặt.
Bà , chỉ một tháng nữa,  sẽ trở thành  của Nhị công tử.
Bà còn lau nước mắt : "Nếu  còn cách nào, dì vạn    con   cho  . Chúng  xuất  lương tịch, dựa  cái gì mà    cho  khác? Dù là Nhị công tử, dì cũng cảm thấy trong lòng tủi ."
"May mà Nhị công tử đối với con là thật lòng, dù là nạp , tất cả lễ nghi đều   đầy đủ, hỷ phục của con là do tiệm Cẩm Tú may đo, là tiệm tơ lụa  nhất Kinh Đô đấy."
Ta  bà thả   ngoài,  tiếc  với bà: "Con  gặp Triệu Gia Nam, chính là Triệu Đô úy do Hoàng thượng đích  phong, dì    là ai ? Hắn là tỷ phu của con."
"Lại  năng bậy bạ, con  thể thành thật một chút ?"
"Thật mà, dì tin con ,   thể che chở cho con hơn cả Trương Vân Hoài."
"... Con cứ ngoan ngoãn ở yên đó, lát nữa dì sẽ đến đưa cơm cho con."