Xuân Phong Bất Giải Quân - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-10-28 14:15:03
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

16

Ta uất ức .

Ta tỉnh giấc, nhưng thà đừng tỉnh.

Bởi hóa thành một con vẹt lông xanh, treo ngay cửa sổ của Tạ Trì.

Trước khi ngủ, là đích nữ của phủ tướng quân, còn là tiểu hầu gia kẻ thù đội trời chung của .

Còn giờ đây? Hừ, là chủ nhân của .

“Hôm nay tiểu hầu gia đến thanh lâu .”

Hai nha đang rỉ tai ngoài hành lang.

Ta vỗ cánh, lớn tiếng kêu: “Đồ nam nhân dơ bẩn! Đồ nam nhân dơ bẩn!”

Trong cửa sổ “loảng xoảng” một tiếng, hình như thứ gì ném vỡ.

Khoảnh khắc tiếp theo, ngón tay thon dài của Tạ Trì khẽ nhéo mỏ chim của , đôi mắt híp :

“Ngươi ngược học cả bản lĩnh mắng chửi?”

Ta: “……”

Ta giận dữ trừng mắt .

“Dạy lâu như học tiếng , hôm nay chịu mở miệng .”

“Kêu một tiếng Chủ nhân xem.”

Vẻ mặt châm chọc.

Nhìn thấy trong mắt bốc hỏa, ngươi cũng xứng?

Ta ngẩng đầu chim lên: “Chủ… Đồ Heo Khổng Tước! Đồ Heo Khổng Tước!”

Đôi mắt phượng của nheo , thất thần cô đơn.

Ngay đó, tiểu tử lưng vội vàng ôm lồng chim.

“Hầu gia, để nô tài mang nó hầm!”

Hầm?!

Ta đập cánh loạn xạ, vô cùng lo lắng.

Kẻ thức thời mới là kiệt trong loài chim!

“Chủ nhân! Chủ nhân!”

Tạ Trì phe phẩy quạt xếp: “Không cần, ngươi lui xuống .”

- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.

Sợ c.h.ế.t khiếp, còn tưởng hôm nay sẽ thành món ăn thêm trong phủ .

17

Gió nổi lên, đêm se lạnh.

Bị treo cửa sổ, rùng một cái.

Ách! Lạnh c.h.ế.t chim !

Đột nhiên, một bàn tay ấm áp nắm chặt trong lòng bàn tay.

“Đừng để con tiểu súc sinh miệng thối lạnh c.h.ế.t.”

Miệng thối?

Ta c.ắ.n mạnh tay Tạ Trì, nhưng tại vẫn chịu buông tay?

Ta cắn, cắn, c.ắ.n cắn c.ắ.n cắn cắn!

Hắn khẩy một tiếng: “Ha, ngươi ngược thật là mật.”

Ta: ?

Chim nhỏ câm nín.

“Không bây giờ nàng đang gì?”

Ai?

Ta nghiêng cái đầu chim, chằm chằm Tạ Trì.

Hắn xa, ánh mắt và khóe môi như yêu nghiệt.

Ta ngây .

“Một tên xí miệng thối giống như ngươi.”

Hắn ?

Đêm khuya. Tạ Trì ngoài.

Ta một trong lồng chim, hạ quyết tâm, nơi nên ở lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuan-phong-bat-giai-quan/chuong-6.html.]

Đã nửa tháng kể từ khi biến thành chim, cơ thể bây giờ thế nào ?

Làm mới thể hoán đổi trở ?

Tiểu Ngọc và mẫu phát hiện đó

Ngày mai, nhất định ngoài tìm hiểu tình hình!

18

Ánh mặt trời buổi trưa chiếu rọi bệ cửa sổ.

Ta uể oải dang rộng đôi cánh, vươn vai.

“Biểu ca nuôi một con vẹt béo thế !”

Giọng , là của Thái tử A Cửu!

Ta mở mắt, một bàn tay lớn phủ đến.

Cơ hội !

Ta: “Tạm biệt nhé…”

Ta dang cánh bay lên cao, thoát khỏi bàn tay và lồng, bay khỏi Hầu phủ.

Bay lượn bầu trời, thì cảm giác chim kỳ diệu đến .

Ta bay về phủ Tướng quân, trong phủ thứ vẻ như bình thường.

thực là một mớ hỗn độn.

Mẫu và Tiểu Ngọc đều vô cùng lo lắng, bởi vì “ tiếng nữa.

Tiểu Ngọc: “Tướng quân, thế ?”

Mẫu cau mày: “Ngọc quan đưa cho nó, nó đưa cho ai? Mau tìm đó lấy !”

“Ngoài , mời Tạ tiểu hầu gia của phủ Lâm An Hầu đến đây bàn chuyện.”

“Ừm… Vâng! Tướng quân”

Tiểu Ngọc chần chừ một chút, nhanh chóng rời khỏi phủ.

Ngọc quan?

Chẳng lẽ việc và con vẹt hoán đổi xác liên quan đến ngọc quan!

Tại còn mời Tạ Trì đến?

19

Ta đậu mái hiên lén, giờ là buổi trưa, buồn ngủ.

Không lâu , tiếng bước chân vang lên.

Khổng Tước Hoa đến !

“Vãn bối bái kiến Thẩm tướng quân.”

Tạ Trì lễ phép chắp tay vái chào, phong thái khác hẳn với lời và hành động cuồng ngạo thường ngày của .

Mẫu dẫn Tạ Trì phòng ngủ của .

Cái “ đang xổm giường, dang rộng hai tay dường như đang chào đón .

Mẫu và Tạ Trì nhỏ, rõ lắm.

Lúc Tạ Trì rời , mẫu nắm lấy tay , mắt rưng rưng lệ nóng.

“Tiểu hầu gia, chuyện nhờ cậy ngươi !”

“Sẽ phụ sự ủy thác của Thẩm tướng quân.”

Nói xong, Tạ Trì liền rời khỏi phủ Tướng quân.

Tình huống ?

Lẽ nào mấu chốt của việc hoán đổi xác là ở Tạ Trì?

Ta vẫn nên nhanh chóng về Hầu phủ, tìm hiểu cho rõ!

Ai ngờ, bay khỏi phủ Tướng quân, một mùi hương thơm lừng xộc thẳng mũi.

Ta ma xui quỷ khiến bay theo nguồn hương, đến một con hẻm nghèo nàn, một con đường vắng vẻ như , mùi hương lạ dễ chịu đến thế.

Vừa mới đáp xuống đất, mắt tối sầm .

Tiêu !

Trong lúc ý thức mơ hồ, bên tai vài câu.

“Lần chắc chắn bán giá cao!”

đây là giống gì, lông vũ rực rỡ đến !”

“……”

Loading...