Tiểu thư Đỗ Nguyệt Nga là học sinh giỏi môn trạch đấu chuyên nghiệp, tương lai là sẽ  cử  cung, thăng cấp phát triển đến đường đua cung đấu.
Những tình huống kinh điển trong trạch đấu cung đấu như ngầm ngáng chân, ngươi hại c.h.ế.t con   hại c.h.ế.t con ngươi, hạ độc mùi xạ hương, ăn độc dược, nàng      chứ?
Nghĩ đến điều , ai còn dám giao tính mệnh của  cho một nữ nhân rõ ràng là địch  thể là bạn, võ công cao cường,  một vạn loại phương pháp gian lận để hại nàng trong lúc tiêu độc?
Không cần  Uyên ca ca!” Đỗ Nguyệt Nga lắc đầu giống như cái trống bỏi, “Giải dược  thử ,   còn cần  phiền đến  đắc lực…”
Mấy chữ cuối cùng là nàng rít qua kẽ răng, nàng hận .
“Nguyệt Nga, đừng  lời trẻ con như thế,” Triệu Uyên dỗ dành Nguyệt Nga, đôi mắt  âm trầm mà liếc  một cái, “Thập Thất  việc  chắc chắn,  nay đều  xảy  sai lầm gì, tất cả các tử sĩ   đều  một loại cổ tự nguyện, vô cùng trung thành với bổn vương, bổn vương bảo nàng  tâm  ý tiêu độc cho , nhất định nàng sẽ   lực mà , điểm  nàng vẫn nên yên tâm.”
Vẫn là ngươi độc, họ Triệu !
Uy h.i.ế.p  đúng ?
Thấy thần sắc của Đỗ Nguyệt Nga bắt đầu buông lỏng, miệng  nhếch lên, lộ  một nụ  lấy lòng: “ , tiểu thư Nguyệt Nga, cái gì     thể học, nhất định  thể rút sạch sẽ độc của ngài! Nếu  tin  ngài chẳng lẽ  tin  Vương gia ? Nếu trong lúc  tiêu độc cho ngài  chút dị tâm nào, lưu  bất cứ tai họa ngầm nào cho ngài, Vương gia nhất định thúc giục cổ trùng, khiến cho   sâu ăn mất não,  c.h.ế.t tử tế !”
Trên mặt Triệu Uyên là nụ  nắm chắc thắng lợi, dần dần trở nên cổ quái.
Lời  của  tất là  theo như lúc đầu  , nhưng  khi  , ý tứ  vẻ như   cảm thấy  chỗ nào  đúng lắm.
“Thập Thất!” Hắn lạnh lùng hỏi , “Ý của ngươi là, ngươi căn bản    lệnh, chỉ là vì sợ  cổ trùng xuyên não mà chết, mới miễn cưỡng  theo ý chỉ của bổn vương  ?”
Trách  , mấy hôm  Vương gia ngài ném bỏ bức vẽ hoa sen tinh xảo trong thư phòng.
Ngài căn bản là  cần hoa sen !
Nếu   vì sự đáng sợ của cổ trùng,  thì vì   thể bán mạng cho ngươi? Chẳng lẽ là bởi vì tình yêu  ?
Giờ phút , mặt  vô cùng khiếp sợ, vô thố,  tin nổi. Sau một lúc lâu,  mới gian nan mà hỏi ngược : “Vương gia là đang hoài nghi Thập Thất  tâm  phản  ?”
Triệu Uyên híp mắt   lời nào, đây là   tự chứng minh.
Ánh mắt  của  giống như  , ngươi rõ ràng ăn hai bát mì, nhưng  chỉ trả tiền một bát.
Ta  thể   bây giờ? Mổ bụng  ư?
“Vương gia nghi ngờ Thập Thất, Thập Thất    tự chứng minh thế nào, chỉ  c.h.ế.t mới  thể chứng minh  lòng trung thành của Thập Thất!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuan-tinh-yem/chuong-4-chang-le-la-boi-vi-tinh-yeu-sao.html.]
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Vừa dứt lời,  lấy  một thanh d.a.o găm, đ.â.m  bụng nhỏ.
Triệu Uyên đúng như  đoán, cản  .
Vô nghĩa,   thể để cho  c.h.ế.t  ?
Trong mắt ,  là tử sĩ của , thuộc về tài sản tư hữu của ,   là con . Tài sản thì    thể tự quyết định bản  chứ? Tài sản    thể tự tổn hại, gây tổn thất cho chủ nhân chứ?
Nếu   g.i.ế.c  cũng là do  quyết định khi nào hạ đao,  gì đến lượt  quyết định!
Huống chi, võ công của  lấy một địch trăm,   một khuôn mặt xinh , một dáng  eo n.g.ự.c m.ô.n.g chân cái gì  cái đấy, chính xác là một tài sản quý giá trong kho của ,     thể mặc kệ cho  c.h.ế.t .
Hai chúng  ở đây còn đang giành giật d.a.o găm giống như là nhét bao lì xì ăn tết  túi trẻ con nhà  thích, thì ở bên  tiểu thư Nguyệt Nga cuối cùng cũng   nổi nữa, kêu to một tiếng “Đủ ”,  đó bưng lên giải dược   sắc sẵn ở  bàn, ngẩng cổ lên uống một ngụm.
Nháy mắt  đó, nàng nhẹ buông tay, chén sứ dừng   bàn, xoay tròn nửa ngày, còn  thì ngã lên giường, tay ôm bụng thật chặt, vẻ mặt đau đớn  chết.
Có năng lực đó,  hổ là nữ phụ ác độc  đến cuối cùng mới  trùm phản diện đập một cây búa cho chết, tiểu thư Nguyệt Nga của chúng  đúng là một kẻ tàn nhẫn.
Thấy Đỗ Nguyệt Nga đau khổ mà ngã xuống, Triệu Uyên nháy mắt  trở nên luống cuống, buông lỏng tay của  , phi  tới bên giường, bế Đỗ Nguyệt Nga lên,  đó ôm chặt nàng trong lòng ngực, dịu dàng an ủi,  nàng nắm chặt lấy vạt áo của    gì mà rơi lệ, bỗng nhiên nhắn cầm chén thuốc lên  ném về phía : “Ngươi   lòng ?”
Trong nháy mắt ,   Đỗ Nguyệt Nga, trong lòng sinh  một cảm giác áy náy  hiểu ,  khuôn mặt trắng trẻo nhỏ xinh …
Ngay  đó  mới phản ứng .
Ta  lòng cái con khỉ !
Bạn gái của ngài trúng độc, vốn dĩ  tự  uống giải dược, vốn dĩ  tự  chịu đựng sự đau khổ của việc giải độc, kết quả   may   đội cái nồi   lời, chỉ là yêu cầu nàng tự  phụ trách bản  thôi, vì   giống như   hại nàng thế?
Xin hỏi, hai vị là hoa kiến (5) đầu thai, cả thế giới đều thiếu nợ mấy  ?
Nhìn thấy Đỗ Nguyệt Nga đang   giường, kỹ thuật diễn vô cùng cao siêu, rốt cuộc  vẫn  thể nhịn , đầu gối lết tiến lên quan tâm : “Vương gia, mau  gọi thái y tới kiểm tra cho tiểu thư Nguyệt Nga ! Vừa  lúc thuộc hạ cho tử tù  uống thuốc,  khi  uống xong giải dược thì một lát  mới bắt đầu đau bụng, nhưng tiểu thư Nguyệt Nga  mới xuống   đau như  ,  là uống nhầm thuốc?”
Đỗ Nguyệt Nga đang   giường ôm bụng kêu la, hiện tại cứng đờ cả .
Làm trò sớm quá  ?
____
(5) Mã Nghĩ Hoa, hoa kiến, 蚂蚁花: là một loại cây thuốc của Trung Quốc, tên khoa học là Osbeckianepalensis Hook.f.,  tra  ở Việt Nam  một cái tên khác là Mua tép, cũng  dùng  thuốc,  tác dụng thanh nhiệt, giảm sưng tấy. Đoạn   hiểu ý tác giả là gì,nhưng  đoán cây  là một loại cây thuốc phổ biến ở TQ.