thèm để ý đến Lão Cung.
Hắn lẩm bẩm một hồi   định rời khỏi vai .
Mục tiêu của   rõ ràng: một cô gái ăn mặc mỏng manh, eo thon, chân dài.
 giơ tay, túm lấy đầu Lão Cung, ấn chặt xuống đầu gối.
"Ái chà... gia gia... ngài ăn chay thì kệ ngài, đừng ngăn  hưởng thụ! Không... đừng ngăn  cứu , cô gái   bệnh đấy!" Lão Cung giãy giụa.
"Tiên sinh  thường  'mệnh trời  định' ? Trên đời  bệnh nhiều vô kể, Ngụy Hữu Minh còn chẳng quản hết, huống chi là ngươi?"  lắc đầu, : "Mạnh ai nấy lo, chớ xen chuyện thiên hạ."
"Chết tiệt thật...  ngài  trở nên lạnh lùng vô tình thế ?" Lão Cung mặt mày uất ức.
"Họ Hoa c.h.ế.t , chúng   gây thù với sư phụ  tử họ Kỷ, rốt cuộc là do ngươi  tay 'cứu '  tàu cao tốc, mà đối phương cũng chẳng  ơn. Đừng gây thêm rắc rối." Giọng  kiên quyết.
Những  chờ tàu xung quanh   với ánh mắt kỳ lạ, thỉnh thoảng  liếc qua.
Ga tàu cao tốc đông đúc, khó tránh khỏi ánh mắt tò mò. Trong mắt họ,  chỉ là kẻ kỳ quặc, tay đặt lơ lửng  đầu gối, tự  chuyện với  khí.
"Mẹ ơi! Nhìn kìa,  đầu gối chú   cái đầu ông lão!" Một bé gái  đối diện chỉ tay về phía Lão Cung.
"Im , đừng  bậy!" Người phụ nữ vội bịt mắt con gái, hoảng hốt  dậy bỏ .
Mắt trẻ con trong sáng, thường thấy  những thứ  nên thấy. Đó cũng là lời đồn trong dân gian,     căn cứ.
"Ôi trời... bất công quá..." Lão Cung buông xuôi, mặt mày thất thần.
Dĩ nhiên,   đây là biểu hiện Lão Cung đang  lời. Bằng , với thực lực hiện tại,   vượt xa .   thể áp chế một Chân Nhân cấp độ như .
Hơn nữa,  khi vật phụ thể  hủy, hồn phách Lão Cung trở nên hư ảo,  như  đây   thể dùng bô tiểu để khống chế  lúc nguy cấp.
Đây cũng là một mối nguy.
Không  vì   khống chế Lão Cung, mà vì hồn phách của  dễ  tiêu diệt.
Có lẽ, cấp độ cao khiến  nghĩ  bất khả chiến bại.
 cẩn tắc vô ưu,  cần tìm một âm vật thích hợp để  phụ thể.
Khoảng hơn 10 giờ,  lên tàu cao tốc. Lão Cung ủ rũ, chỉ khi  phụ nữ  qua,  mới hào hứng  theo, miệng lẩm bẩm: "Ta xuất gia , ngài cũng bắt  xuất gia, giờ   cứu mấy hòa thượng, nhạt nhẽo quá!"
Lão Cung  ngừng lải nhải, như một con ruồi vo ve.
"Người sống ngươi  động ,  chết,  sẽ kiếm cho ngươi một đứa."   khẽ, gần như chỉ là cử động môi.
"Thật đấy !" Cái đầu Lão Cung bỗng bật dậy, gương mặt tràn đầy phấn khích.
 gật đầu nhẹ.
Lão Cung rơi nước mắt, : "Vẫn là gia gia , còn nhớ đến . Lão Cung    kẻ bạc tình,   ở huyện Đạt,  định nuôi nàng tiểu thư , ai ngờ Tân Ba bắt  , xé da  đủ, còn hủy luôn vật phụ thể của nàng, khiến hồn phách tan biến. Lão Cung cô đơn quá, nên mới   tìm  trò chuyện."
"Gia gia   quỷ,  một  sẽ hiểu, cái gì cũng bất tiện."
Thấy Lão Cung  bắt đầu  nhảm,   thèm đáp, chỉ  yên, nhắm mắt, hai tay đặt lên đầu gối.
Không cần  kiết già,  vẫn  thể nhập định, dưỡng tinh thần.
________________________________________
Sáng hôm , 6 giờ,  đến thành phố Thông Cừ.  gọi  điện thoại Thái Chi đưa,  tên Trương Ất  đợi sẵn ở ngoài ga.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuat-duong-than/chuong-1060-nui-tuong-quan.html.]
Ra ngoài gặp Trương Ất,   40 tuổi, tinh nhanh, nhưng toát lên khí âm u, đầu  to hơn  thường, đặc điểm  rõ.
Lên xe Trương Ất,  lái  trung tâm thành phố, cung kính thông báo  chuẩn  sẵn  theo yêu cầu của Phó Khám chủ Thái Chi, chỉ chờ  chọn lựa là  thể lên đường đến núi Tướng Quân.
 thầm nhắc  tên "núi Tướng Quân".
Quỷ Khám phán đoán  trực tiếp, chín phần mười Kim Luân và những  khác đang ở trong đó.
 lấy điện thoại, tìm  Ngô Kim Loan.
Vân Vũ
Lúc , Thần Tiêu hẳn là  lo lắng nhất cho Kim Luân và võ tăng.
Liên quan đến phong thủy địa, dù Lão Cung bên cạnh, nhưng  là quỷ,  hạn chế bởi ngày đêm, cần   hỗ trợ mới yên tâm.
Đăng Tiên đạo trường và Tân Lôi Bình đạo quán nương tựa , môi hở răng lạnh.
Ngô Kim Loan chắc chắn sẵn lòng  tay.
Tuy nhiên, phong thủy địa   phá, ắt nguy hiểm trùng trùng. Tiên sinh cấp độ thấp dễ mất mạng, nếu để Ngô Kim Loan , cũng đồng nghĩa đưa một trưởng đạo trường  chỗ hiểm, lỡ xảy  chuyện thì càng rắc rối.
Vì ,  gạt bỏ ý định nhờ  hỗ trợ.
Thông Cừ là vùng núi non trùng điệp. Trên đường ,   nhận  điều , đặc biệt trong thành phố, núi đồi xen kẽ, sông ngòi uốn khúc.
Cứ điểm của Quỷ Khám   chân một ngọn núi trong thành, bề ngoài là viện dưỡng lão, nhưng thực chất   lòng đất.
Những  Trương Ất chuẩn  đều mang khí âm nặng nề, dung mạo kỳ dị.
Không chỉ là nhân lực đơn thuần, họ còn mang theo ba lô nặng trĩu, đầy đủ đồ dùng cần thiết cho hành trình  núi.
Có một  toát  khí chất  quen thuộc. Những  khác thuần âm khí, riêng   chút phong cách, như thể cao cấp hơn.
Trương Ất vẫy tay gọi: "Ngụy Thanh,  đây, nhanh lên!"
Ngụy Thanh thong thả bước tới, chắp tay hành lễ.
Cuối cùng  cũng hiểu vì  cảm thấy quen.
Phạm Kiệt!
Phạm Kiệt dưỡng thi,  khí chất của  cùng âm khí của Quỷ Khám.
Ngụy Thanh  cũng y hệt, thậm chí âm khí còn nặng hơn!
"Ngươi còn là phong thủy ?"  nheo mắt hỏi.
"Đại nhân quả là mắt tinh!" Trương Ất trầm trồ.
Ngụy Thanh mặt  đổi sắc, đáp: "Bẩm đại nhân, tiểu nhân chỉ  chút ít,  tinh thông."
"Nuôi quỷ thì hẳn là  tinh ."   thêm.
Ánh mắt Ngụy Thanh trở nên thận trọng.
Điều   dễ hiểu. Phạm Kiệt dưỡng thi, mỗi  xuất hành đều lái xe chở theo bọn hung thi.
Khí chất Ngụy Thanh càng mờ ảo, âm khí nặng, thi khí nhạt, chứng tỏ  tu phong thủy và nuôi quỷ.
 là buồn ngủ gặp chiếu manh.   nghĩ  dùng  của Đăng Tiên đạo trường, thì Quỷ Khám   sẵn một phong thủy !
"Tốt, chỉ cần những  . Ngay bây giờ, chúng   thể lên đường."  gật đầu, tỏ vẻ hài lòng.