Xuất Dương Thần - Chương 593: Chuẩn bị xuống nước

Cập nhật lúc: 2025-07-07 15:22:30
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Phụ ." Ta chằm chằm tảng đá nhọn, cau mày.

"Không lên ... sinh khí ở đây quá dữ dội, giống Lôi Thần Nhai, lên đó sẽ xô ngã ngay, tổn thương hồn phách đấy." Lão Cung lắc đầu như bổ nước, : "Bùa vẽ xong, vấn đề gì, ngài cứ theo lời , thỏa cả."

Lão Cung tỏ vô cùng nghiêm túc.

sắc mặt càng lúc càng trầm xuống.

Tảng đá như hình măng, đỉnh tuy quá nhọn nhưng cũng chỉ rộng một thước, khó vững.

Quan trọng nhất là nó cách vị trí của bảy tám mét.

Phiêu Vũ Miên Miên

Ngay cả chỉ cách hai ba mét, trong cảnh cũng khó thể nhảy lên .

Dòng nước phía quá xiết, nếu trượt chân sẽ cuốn ngay, huống chi cách bảy tám mét là thứ con thể nhảy qua .

Lão Cung chuyện ma quỷ mà đau lưng.

"Ngài?" Lão Cung thúc giục.

Ta thèm đáp, mắt quét xung quanh, nhanh chóng dừng ở những dây leo và cây cối.

Tâm trạng tạm định, leo lên sườn núi một đoạn, tìm kiếm hồi lâu mới thấy một đoạn dây leo dày , đó bóc vỏ một cây gần đó, vỏ cây dai, cố gắng quấn quanh dây leo.

Tiếp theo, chặt phần mỏng của dây leo, buộc phần còn thành một nút thắt.

Kéo dây leo trở chỗ hợp lưu, dồn hết sức, ném mạnh về phía !

Vòng dây leo quấn quanh tảng đá nhọn, đầu của dây leo vẫn ở sườn núi, tạo thành một sợi dây treo lơ lửng giữa trung.

"Ngài... một tay đấy!" Lão Cung tỏ phấn khích.

Ta nhún nhảy lên, đặt chân lên sợi dây leo lơ lửng, cách vài mét vượt qua trong nháy mắt.

Đỉnh tảng đá nhọn trơn trượt, từ xa thấy gì, nhưng gần thì phủ đầy rêu.

Lấy chiếc chày đồng, đập mạnh hai cái lên đỉnh đá, nhanh chóng tạo một cái hố nhỏ.

Theo lời Lão Cung, đặt Tứ Quy Minh Kính trong.

Kích thước hố và tấm gương vỡ ghép khít, khóa chặt gương vị trí.

Ánh trăng đột nhiên trở nên dày đặc, như đổ một dòng sáng xuống Tứ Quy Minh Kính!

Bề mặt gương vốn phủ đầy gỉ đồng, giờ những vết gỉ đó bắt đầu bong từng mảng?

Ngay cả gỗ táo đen cũng dấu hiệu chuyển sang màu vàng?

"Ầm!"

Như một tiếng sấm vang lên.

Không, đó sấm, mà là tiếng nước trong lòng núi!

"Ngài! Quay !" Lão Cung đột nhiên hoảng sợ, hét lên!

quá muộn...

Từ hang động rộng bảy tám mét , vốn đang tuôn dòng nước xiết, giờ phun một dòng nước khổng lồ, đập thẳng tảng đá nhọn!

Ta vốn đang một phần dây leo, dòng nước xiết đánh trúng, mất thăng bằng , cuốn sông...

Nước tràn tai, mũi, miệng, cùng với lực va đập, khác gì xe đâm.

Ta cảm thấy nội tạng như đảo lộn, cơ thể mất thăng bằng, dòng nước cuốn !

Đầu óc ù , tai tiếng nước chảy ầm ầm, cắn c.h.ặ.t đ.ầ.u lưỡi, buộc tỉnh táo, cố gắng điều chỉnh tư thế trong nước...

May mắn ... dòng xiết chỉ kéo dài mười mấy giây...

Dần dần, dòng sông trở nên êm dịu...

"Sọt!" Đầu nhô lên khỏi mặt nước, b.ắ.n tung tóe nước.

Thở hổn hển.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuat-duong-than/chuong-593-chuan-bi-xuong-nuoc.html.]

Dù chỉ đầy một phút... nhưng cảm thấy như qua bờ vực tử thần...

Đầu Lão Cung ngoi lên khỏi mặt nước, nhe răng toe toét.

"Nguy hiểm quá... suýt nữa thành thủy quỷ ."

Mí mắt giật giật, bơi bờ.

Nhanh chóng lên bờ, chỉ trong chớp mắt, cuốn xa hàng trăm mét, vị trí tảng đá nhọn giờ xa.

từ cách , dòng nước ở đó dường như còn hung dữ hơn , thậm chí nhấn chìm cả chỗ !

"Gương vỡ quá ... khúc gỗ táo sét đánh chắc là gỗ dẻ, gỗ dẻ ẩn chứa sức sống... nó sẽ hút lâu, đến khi tự mọc mầm, lẽ mới yên ..."

"Mặt sông êm ."

Lão Cung lắc đầu như chó vẩy nước, đầu nhanh chóng khô ráo.

Tim đập thình thịch, chằm chằm tảng đá nhọn xa xăm, rời mắt.

"Tứ Quy Minh Kính, thể phục hồi?"

"Cây thể mọc mầm vì là gỗ dẻ, tảng đá nhọn Thương Thái Tuế, thể sống vung búa, ngài nước đầu ?"

Nói xong, Lão Cung lắc đầu, nước gần như còn, b.ắ.n nữa.

Ta: "..."

Lời nghiêm túc của Lão Cung để chế nhạo đùa cợt.

Hành động đó của như đang dạy theo.

Ta gạt bỏ suy nghĩ viển vông, về phía Ngưu Đề thôn.

Càng , càng nhận thấy mặt sông thực sự êm hơn nhiều, từ chỗ cuồn cuộn xiết đến giờ chảy chậm rãi, khác gì dòng sông bình thường.

Đêm càng lúc càng sâu, càng lúc càng tĩnh lặng.

Khi những ngôi nhà trong Ngưu Đề thôn dần hiện trong tầm mắt, Lão Cung đột nhiên hét lên, bảo dừng .

Ta dừng chân, định hỏi Lão Cung chuyện gì.

khi thấy cảnh tượng mắt, lòng dâng lên một nỗi lạnh lẽo.

Ở phía xa, thể thấy một đám dân làng đang dìu một , chậm rãi bước xuống nước...

Khoảng cách quá xa, thể rõ ngoại hình đó, nhưng từ trang phục thể đoán là một đạo sĩ Thiên Thọ đạo quán...

Không cuối cùng xuống nước ?

Ta dành nhiều thời gian để định dòng sông ở huyệt nhãn, thể cuối cùng.

Như , liệu Âm Dương canh chừng bên bờ sông?

Nếu xuống nước, phát hiện và cũng xuống theo ?

Đột nhiên, nhớ lời Mao Hữu Tam nhắc nhở: xuống nước từ bên ngoài làng, trong làng, nếu sẽ Âm Dương phát hiện!

"Lùi !" lúc , Lão Cung cũng lên tiếng.

Ta chần chừ, lùi nhanh chóng.

Chẳng mấy chốc, tầm mắt còn thấy gì của Ngưu Đề thôn...

thể chắc chắn liệu Âm Dương thấy từ một vị trí nào đó ?

"Ngài, từ đây xuống nước, bơi thẳng tới, tìm đó, kéo xác về đây, lúc đó sẽ mượn xác hồn, cùng ngài làng, dụ ."

Lão Cung liên tục l.i.ế.m môi, tỏ căng thẳng, thận trọng.

" mồi, ngài hành động nhanh, đào lên, dán bùa, trấn áp thật chặt, nếu , sợ nuốt chửng."

Lời Lão Cung quá mơ hồ, hiểu ngay .

" thể theo ngài, nếu tới đó, khí tức quá nặng, quá rõ ràng, sẽ phát hiện nước vấn đề, ngài để cái bình của ở đây, đợi ngài." Lão Cung nghiêm túc thêm.

Loading...