Xuất Dương Thần - Chương 677: Lễ Tạ

Cập nhật lúc: 2025-07-07 15:34:46
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rõ ràng Lão Cung thấy bốn đạo sĩ bên cạnh , lập tức định chuồn mất!

khẽ gọi một tiếng, bảo .

Chỉ là, khi lời dứt, Lão Cung biến mất dấu vết...

Phiêu Vũ Miên Miên

Lương Kiệt Sĩ sắc mặt biến, bốn đầy nghi hoặc, liếc như hỏi.

nhíu mày.

Bỗng tiếng "lộp bộp" nhẹ, mấy viên đá rơi xuống mép hang nơi Lão Cung biến mất, một viên còn rơi trong hang.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, đầu Lão Cung từ đất bật lên.

Rơi xuống vai , nhe răng trợn mắt, trông vô cùng hung dữ!

"Lão Cung..." Tư Yên hạ giọng gọi.

Bình thường nàng như băng giá với ngoài, lúc cũng tỏ tự nhiên.

, hiểu.

Liễu Chân Khí từng danh Huyền Xỉ Kim Tương địa như thần, mà Lão Cung lộ bộ mặt nhát gan, dùng thủ đoạn bức hiện hình, như mèo dẫm đuôi, quả thật... mất mặt.

"Ờ..." Lúc , Lão Cung dường như cũng nhận sự khác thường, ho một tiếng, hắng giọng : "Ồ? Các vị xem lạ, chắc quen với gia gia , chào các vị nha."

: "..."

Tư Yên mặt cũng đỏ.

Liễu Tự Dụ đang đau đớn, ánh mắt cũng trở nên kỳ quặc.

"Haha, ... đều cả."

Lão Cung gượng gạo xóa tan sự khó xử.

thở dài, hỏi: "Đuổi kịp ?"

"À đúng đúng." Lão Cung l.i.ế.m môi, đột nhiên phồng má, ọe một tiếng.

Một đám khí xám đục nhổ .

Một lát , khí xám hình thành một bóng nhắm nghiền mắt, vẻ mặt đau đớn.

Không Âm Dương chạy trốn lúc nãy ?

Lão Cung, g.i.ế.c ?

Thân hình thấp bé, bộ Đường trang đầy miếng vá, mặt tròn, cách mắt rộng, xương lông mày trơ trụi.

Không... đỉnh đầu da.

Người c.h.ế.t thường giữ hình dáng lúc chết.

Là Lê Khôn lột da đầu Âm Dương , Lão Cung nuốt hồn .

thở phào nhẹ nhõm.

Âm Dương chết, giảm bớt một mối họa, lão tiên cũng phế, Thường Hân đáng ngại nữa.

Liễu Tự Dụ sắc mặt khó coi.

Liễu Ngọc Giai trầm ngâm, đạo sĩ râu dài thì cung kính, như đang Liễu Chân Khí.

"Ăn quỷ chuyện , Ngô, ngươi."

Liễu Chân Khí xong, Lão Cung lườm một cái: "Lão đạo, gia gia gọi gì ? Cái tên xúi quẩy , gọi Lão Cung."

Liễu Tự Dụ vốn định nổi giận, Liễu Chân Khí : "Vậy Lão Cung, ngươi khuyên ?"

"Hừm, còn chẳng thèm ăn , thấy ngu, đào hang đất, bò chậm như rùa, là thì chẳng đường đó, Kỳ Môn Độn Giáp, giẫm lên quẻ tượng, ai ? Thằng nhóc ." Lão Cung lẩm bẩm.

Liễu Chân Khí gật đầu nhẹ.

Lúc , mấy mới trở bình thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuat-duong-than/chuong-677-le-ta.html.]

tóm tắt vài câu chuyện xảy ở đây.

Đến đây, hết những gì thể.

"Haha, xem ngoài giao đấu với Thiên Thọ đạo nhân, hai lão già chúng giúp gì, chúng cũng xuống núi, La đạo trưởng, ngươi cùng ? Với Thiên Thọ đạo quán, ngươi hiểu rõ hơn."

"Giang Hoàng thị mười tám đạo quán, liên kết với , chúng vốn định hợp lực với họ, nếu ngươi cùng, chắc sẽ thuận lợi hơn, dù ngươi đường Thiên Thọ đạo quán." Liễu Chân Khí mời gọi trực tiếp.

thở dài, lắc đầu: "Vãn bối còn việc quan trọng , thể cùng các vị , nhưng tiểu bối nhớ đại khái hướng , qua ngoại quan lẽ sẽ ích."

"Tự Dụ, ghi ." Liễu Ngọc Giai .

nhớ hướng lúc , vì Lão Cung biến mất lúc trời sáng, đường với nên nhớ kỹ.

Khi xong, Liễu Ngọc Giai lấy một vật.

Đó là một chiếc hộp dài bằng cẳng tay.

"Nhà họ Liễu thu hồi pháp khí, nhưng thể bỏ qua ý của ngươi trả , cùng việc ngươi giúp lão ngũ thành tâm nguyện cuối cùng, để Xích Quỷ gây họa, thêm nữa, ngươi dùng danh Tự Dụ, chuyện thể giải thích rõ, coi như Tự Dụ nhận lấy danh tiếng, ừm, vật là chút lòng của nhà họ Liễu."

nhận chiếc hộp gỗ, nghi hoặc.

Liễu Tự Dụ còn liếc , chau mày.

"Gặp nguy hiểm giải quyết , hoặc cô lập vô viện, hãy chọn chỗ cao, đốt pháo trong hộp , sẽ đến giúp ngươi."

Đạo sĩ râu dài giải thích.

Ngay đó, chợt thấy đầu óc choáng váng.

Khi tỉnh , bốn ... xa.

Họ bước chậm nhưng thực nhanh, khi , họ gần khuất tầm mắt.

chiếc hộp gỗ nhỏ, suy nghĩ một chút, đưa cho Tư Yên.

Tư Yên lắc đầu nhận.

Nàng đây là vật nhà họ Liễu tặng , nàng lý do gì để lấy.

im lặng giây lát, bật , quên mất Tư Yên nguyên tắc.

Sau đó, cất hộp gỗ .

Lương Kiệt Sĩ bên cạnh ngừng nuốt nước bọt, rõ là gia chủ nhưng lúc cực kỳ thận trọng.

"Lúc nãy, gì, thấy gì."

Lương Kiệt Sĩ vội giơ tay, hai ngón chỉ lên trời.

Lương gia cơ nghiệp lớn, hạng ngu , mấy lời lúc nãy đủ để lộ nhiều điều.

Lão Cung quét mắt xung quanh, lẩm bẩm: "Hình như... lỡ mất một màn kịch ."

lúc , bóng ma xám nhân lúc Lão Cung lơ là, định chạy trốn.

Đầu Lão Cung đột nhiên phình to, , nuốt chửng , nhai ngấu nghiến.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên từ đầu Lão Cung.

Lão Cung nhồm nhoàm: "Não tuy , nhưng căn bản vững chắc, bổ sung pháp thuật cho lão Cung gia ."

Chẳng mấy chốc, tiếng kêu biến mất.

Lão Cung cũng biến mất, chỉ thấy túi ấm đun nặng hơn chút.

Lần Lão Cung ăn Ngô Trọng Khoan cũng , cần thời gian tiêu hóa.

"Thường Hân lẽ còn núi , hoặc chạy xa, nhưng chuyện đủ khiến sợ vỡ mật, dám đến Lương gia gây chuyện." với Lương Kiệt Sĩ.

Lương Kiệt Sĩ gật đầu tán thành.

Sau đó, về phía La Khoan ngã gục.

Loading...