Xuất Dương Thần - Chương 772: Khẩu Như Tương Chương
Cập nhật lúc: 2025-07-29 17:26:02
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không còn lý do để trốn tránh nữa.
bước vài bước, vội vàng tiến gần bố, nhưng chỉ rời xa hai bước, bà dừng , vẻ mặt đầy bất an.
"Lai giả hà nhân, dám động đến đại trận phong ấn của Câu Khúc Sơn chúng ?" Người lên tiếng là sư Khuyết, ánh mắt sắc lạnh như dao!
Bố gì, chỉ cúi đầu thấp hơn, gương mặt vô cảm.
nheo mắt, trán đẫm mồ hôi.
Không ngờ Tề Tiêu Tiêu gây chuyện lớn như thứ hai, ba xa cũng là chuyện bình thường.
Chưa kịp mở miệng, một đạo sĩ thì thầm tai sư Khuyết.
Sư Khuyết gật đầu nhẹ, đột nhiên giơ tay, một kiếm đè lên vai bố !
"Có gì để , lên Câu Khúc Sơn hãy tính. Kẻ nuôi quỷ, bất kể là ai, ác cũng tà." Giọng càng thêm lạnh lùng.
yên tâm.
Bởi nhận , họ là ai!
Dĩ nhiên, họ chắc chắn cái tên La Hiển Thần, tất cả chuyện xảy ở Tứ Quy Sơn, sự kiện đó quá lớn!
Chỉ là Câu Khúc Sơn công bố hình ảnh của .
"Chúng kẻ nuôi quỷ, chỉ là đuổi theo một con quỷ, tình cờ đến đây, thấy nó lao nơi , đại trận phù chú nổi lên đánh tan hồn phách nó. Phụ vốn định đến kiểm tra, ngờ gặp ba vị đạo trưởng." trầm giọng .
Ba đạo sĩ rõ ràng sững sờ, kịp phản ứng.
"Cộng khảm tang tàng." Bố chắp tay, cúi đầu thấp hơn, giọng mũi đặc hơn.
Ngay đó, bố ngẩng đầu lên, thần thái đổi, toát lên vẻ thành kính.
Dáng vẻ ... giống hệt những chuyển sơn ở Hắc Thành Tự! Cũng chút giống thiên táng sư A Cống Lạt Ma, chỉ là bằng vẻ cao tăng thoạt thấy của vị Lạt Ma .
thở phào nhẹ nhõm.
Những lời là tùy cơ ứng biến.
Thực còn nghĩ phần nên thế nào.
Bố tiếp lời, như hơn nhiều.
"Cái gì?" Sư Khuyết nghi hoặc.
Bố mở miệng, chúng đến từ Ngũ Lạt Phật Viện ở huyện Đạt, vùng Phiên, là tử tục gia trướng thiên táng sư A Cống, đang du lịch bên ngoài.
Ông nhắc một phần nội dung , nhưng chi tiết hơn, rằng chúng đuổi theo một nữ quỷ đầu, hóa thanh, cực kỳ hung ác, ý định ban đầu là thu phục nó, nhưng nó đ.â.m đại trận phù chú biến mất.
Ba đạo sĩ , ánh mắt càng thêm mê hoặc.
"Ngũ Lạt Phật Viện..." Sư Khuyết nhắc một nữa.
Hai đạo sĩ như nhớ điều gì, sắc mặt đột nhiên căng thẳng, kinh nghi, họ thì thầm tai sư Khuyết.
Ba tản , vây quanh bố nữa.
Mẹ lập tức tiến lên, cạnh bố, nhưng nắm tay ông, mà cũng cúi đầu, chắp tay hành lễ.
"Bần đạo Khuyết Thanh, tử của Mao Túc chân nhân Câu Khúc Sơn, thất lễ, chỉ vì nơi trấn áp một đại thi cực kỳ hung ác, Câu Khúc Sơn thường xuyên tử trấn thủ ở đây, ngăn nó gây họa cho thiên hạ." Khuyết Thanh nghiêm túc hơn, chắp tay đáp lễ bố .
Hai đạo sĩ cũng hành lễ, xưng danh, một tên Hà Vinh, tên Đặng Lương.
mà lòng lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuat-duong-than/chuong-772-khau-nhu-tuong-chuong.html.]
Mao Túc chân nhân, chẳng là tử của quán chủ Câu Khúc Sơn ?
May mà lúc nãy tay ngay.
Địa vị của , hẳn là tương đương với Tôn Trác ?
Nếu thực sự đánh , chắc chắn dễ đối phó, khả năng cao giữ họ.
Phiêu Vũ Miên Miên
càng hiểu tại bố một chi tiết về Tề Tiêu Tiêu.
Ông cố ý để mấy kiêng dè.
Rõ ràng, mục đích của ông đạt .
Bởi ba sắc mặt luôn căng thẳng.
"Con quỷ t.h.i t.h.ể , là hung vật đào thoát từ đại trận phù chú ?" Bố đúng lúc lên tiếng hỏi.
Khuyết Thanh, Hà Vinh, Đặng Lương, thần thái đều tự nhiên, như đang suy nghĩ một lúc, Khuyết Thanh mở miệng: "Con quỷ t.h.i t.h.ể đó từ đại trận đào thoát, lẽ là con sót từ nhiều năm , năm đó rõ nó , hôm nay trở khiến mấy vị gặp . Con quỷ , Câu Khúc Sơn chúng sẽ xử lý, ba vị nên rời ."
"Năm đó, nó chỉ là huyết sát thi hung ác, nay hóa thanh càng đáng sợ, để tránh nguy hiểm đến tính mạng mấy vị."
Khuyết Thanh thêm, nhưng thông tin tiết lộ đủ để hiểu mối liên hệ giữa Tề Tiêu Tiêu và nơi !
Dưới ánh mắt của Khuyết Thanh, Hà Vinh và Đặng Lương bước đại trận, kiểm tra kỹ tình trạng các văn tự phù chú.
Hắn ba chúng nữa, cũng trong đại trận, thái độ cử chỉ rõ ràng là đang đuổi khách.
Bố : "Bên ngoài quỷ thi thể, phá hoại nơi , bên trong tất hung vật còn đáng sợ hơn, chúng lý do để rời ."
Khuyết Thanh nhíu mày, tỏ khó chịu, trầm giọng: "Mời các vị rời , đây là nội vụ của Câu Khúc Sơn."
Đến lúc , bố mới thêm, liếc chúng , về phía xa.
Ba rời xa bãi đất trống, trở khu kiến trúc gỗ đó, mới nhẹ nhàng vỗ ngực.
Khoảng cách , ba thấy chúng nữa.
Lão Cung lặng lẽ xuất hiện vai bố , tặc lưỡi hai tiếng : "Lão gia khẩu như tương chương, lão Cung cũng phục sát đất, ba tiểu đạo sĩ lừa tơi tả."
"Khục khục." Bố chút ngượng ngùng.
ngay đó, tay ông đột nhiên đặt lên lưng , ấn mạnh mấy vị trí, đau đớn vô cùng.
Chẳng mấy chốc cơn đau biến mất, cảm thấy như thêm thứ gì đó.
"Nó đang ở lưng con, hai tổn thương ảnh hưởng nhỏ đến hồn phách, một lúc thể ngoài . Đây là phù chú của Hắc Thành Tự, thể phong ấn hồn, cho nó rời khỏi cơ thể con. Chúng hết sức cẩn thận, nơi đơn giản, nếu tìm hiểu rõ, khó mang đầu nó an ." Bố trầm giọng , chuyển đề tài.
"Lão Cung?" Mẹ gọi.
mới phát hiện, Lão Cung rơi xuống nước, đầu trôi về phía thượng nguồn hồ nước, chìm dần xuống đáy.
"Suỵt." Bố lập tức hiệu im lặng, trầm ngâm : "Hắn tin tức, chúng về ."
Mọi nhanh chóng trở về chỗ ở, Lão Cung vẫn .
nhà tắm, cởi áo, gương mới thấy lưng .
Một bóng hình tối sẫm đè lên lưng, bóng hình đầu.
Ở mấy vị trí then chốt, những mảnh phù màu tím đỏ đè lên, chính là thủ đoạn của bố .
Bóng hình đó động đậy, như thoát khỏi cơ thể .
trầm mặc một lúc, : "Dù thế nào, việc cấp bách nhất là thu thập đủ thể và hồn phách. Ngươi luôn phá hoại, lợi gì cho chúng . May mà lúc nãy lộ phận, thì phiền phức thực sự lớn. Nếu ngươi thể yên lặng, sẽ gỡ những phù chú ."