Xuất Dương Thần - Chương 797: Là Món Quà Bất Ngờ Cho Tiểu Thư Hóa Huỳnh?
Cập nhật lúc: 2025-07-29 17:27:33
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bố , ánh mắt lộ chút ngại ngùng và hổ.
Lúc , mới hiểu lý do họ thể bao dung đến … bởi thực chất chẳng mối thù hận nào tồn tại giữa hai bên.
Như , Câu Khúc Sơn cũng lý do để trách cứ Cổ Khương Thành.
Con trâu già định vòng qua chỗ chặn.
chắp tay thi lễ, nghiêng cản đường chúng nữa.
-"Trên Thiên Thọ ngoại quan của Tiên Động Sơn một bức tường núi, bên trong rỗng ruột. Khi mở , sẽ thấy một hang động, đó chính là nguồn gốc của cái tên Tiên Động. Phía trong còn một bức tường đá, phía đó chính là Suối Điền Công."
-"Chỉ là hiện nay Tiên Động Sơn chủ, Lôi Bình đạo quán xưa sắp xây dựng . Suối Điền Công vốn là vật phẩm của Lôi Bình, nếu Cổ Khương Thành đến đó, cứ là bạn của hậu bối, do hậu bối mời các vị tới. Tin rằng họ sẽ ngăn cản. Bản Suối Điền Công cũng là thứ bao giờ cạn kiệt." Giọng trầm xuống.
Ánh mắt Lưu Mâu lóe lên tinh quang, Lưu Tự Dụ cũng biến sắc, thoáng hiện vẻ kinh hãi.
-"Đây chính là một trong những lý do Câu Khúc Sơn giữ ngươi ?" Lưu Mâu thở dài.
gật đầu.
-"Haha, Cổ Khương Thành nhặt một cơ duyên nữa . Bần đạo đa tạ tiểu hữu." Vị Tam trưởng lão lưng trâu khẽ chắp tay.
Im lặng một lát, tiếp:
-" hậu bối còn vài lời , Tam trưởng lão thể cân nhắc khi quyết định lấy Suối Điền Công ."
-"Tiểu hữu cứ ." Lão đạo cưỡi trâu vẫn giữ vẻ ôn hòa.
Suy nghĩ một lúc, kể bí mật đăng thiên mà Lôi Bình đạo nhân tiết lộ cho lão đạo.
Đương nhiên, xen đó là một nhận định của riêng .
Bởi từng tiếp xúc sâu với Cao Thiên Đạo nhân, hiểu rõ nỗi đau của , còn sự thản nhiên của Lôi Bình đạo nhân khiến cảm thấy hào khí ngút trời.
Lưu Mâu dùng cánh tay độc nhất vuốt râu, mặt lạnh , tràn ngập nghi hoặc.
Lưu Tự Dụ tu vi thấp hơn, xong chỉ thấy mơ hồ khó hiểu.
Lão đạo cưỡi trâu im lặng lâu.
Mãi , lão mới thở dài, lẩm bẩm:
Phiêu Vũ Miên Miên
-"Tiểu hữu nhận thức như , tạo hóa như . Chân nhân xuất dương thần phụ , tầng thứ đánh rớt, gặp một vị xuất dương thần khác."
-"Suối Điền Công , là tạo hóa, là cực hình vô tận. Nếu cảnh giới đủ, xem mây cuộn trôi trời, nếu cảnh giới đủ, đó chính là nỗi sợ khôn cùng - vạn kiếp luân hồi, siêu thoát."
-"Bần đạo... cảnh giới đủ. Tất nhiên, việc sẽ báo cho Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, sẽ trở thành một bí mật của Cổ Khương Thành."
-"Còn với những kẻ ép ngươi tiết lộ bí mật Suối Điền Công, ngươi cần nhiều như . Họ gì, cứ cho họ thứ đó." Ánh mắt lão đạo đầy thâm thúy.
Trong chốc lát, nên trả lời thế nào.
Chớp mắt, ba họ biến mất, chỉ còn bố .
Trời hửng sáng, Lão Cung cũng còn thấy .
Mãi , mới thấm thía.
, đây suy nghĩ kỹ, với tâm tính , Suối Điền Công là tạo hóa, nhưng với kẻ đủ trình độ, đó là kiếp nạn.
Người đủ cảnh giới, cần dùng Suối Điền Công để cưỡng ép nâng cao tu vi ?
Kẻ cảnh giới tới, bước lên nấc thang , đường lui.
Như Mao Nghĩa chắc chắn sẽ như .
Suối Điền Công... tưởng là con đường tắt, kỳ thực đẩy kẻ tham lam lên đỉnh cao tuyệt vọng.
Thậm chí cho rằng, đạo nhân chân chính tâm tính, vốn sẽ , và cũng khinh thường việc lợi dụng Suối Điền Công.
Đạo lý cơ bản nhất đời chính là "nhổ mạ trồng non".
Bất kỳ ai cũng hiểu rõ khiếm khuyết của nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuat-duong-than/chuong-797-la-mon-qua-bat-ngo-cho-tieu-thu-hoa-huynh.html.]
Xuất dương thần khó đạt đến , lẽ nào nhiều đường tắt như thế?
Nghĩ đến đây, lấy Dạ Quang Động Tỵ.
Tiên chi , nếu ăn sẽ hậu quả gì?
Đem cho Hà Ưu Thiên, là giúp hại ?
Theo lời Mao Nghĩa, nó thể trực tiếp đăng thiên, là vật phẩm đoạt tạo hóa trời đất mà thành. Liệu tạo hóa trời đất , con chịu đựng nổi ?
chợt nghĩ đến một điểm khác.
Sau khi trực tiếp đăng thiên, t.h.i t.h.ể lưu , tựa như cá voi chết, trở thành nguồn sống cho vạn vật?
Như , sống mới là tất cả.
Sinh mệnh hạn, nếu đại nghị lực, luân hồi mới là nơi về nhất.
Ít nhất, vẫn chỉ là một kẻ phàm tục.
Thở dài, cất Dạ Quang Động Tỵ .
Sau đó, dẫn bố tìm về chỗ đỗ xe, chân núi Câu Khúc.
Đương nhiên, ai ngăn cản chúng . Mao Mị, Mao Túc hẳn nghĩ chúng bắt .
Bố thương thế khá nặng, lái xe chậm. Chúng thành phố gần nhất, tìm bệnh viện chụp chiếu, bôi thuốc.
Nghĩ cũng ngậm ngùi, khi đoàn tụ, những ngày yên bình nhất là lúc viện.
Bảy ngày , vết thương đỡ hẳn. Rời viện, đưa họ lên chuyến tàu cao tốc tới Đại Hương thị.
Người Cổ Khương Thành khuyên về Tứ Quy Sơn, nhưng giờ rõ: đưa bố tới đó ý nghĩa gì. Thái độ của Câu Khúc Sơn như , bố mạo hiểm Vân Cẩm Sơn, càng xảy chuyện bất hòa ở Tứ Quy Sơn.
Trước hết gặp Hóa Huỳnh, đó để hai cụ ở .
Vân Cẩm Sơn, sẽ xin , kể rõ chuyện Cấn Dương, cách lấy t.h.i t.h.ể hoặc truyền thừa mất.
Suối Điền Công - thứ họ , thể cho.
Bất kỳ điều kiện nào, đều thể đáp ứng.
Nếu Vân Cẩm Sơn quá hung hăng, cũng đành chịu, chỉ là sẽ ít vài câu.
Nếu họ điều, sẽ nhiều hơn, để họ rơi "con đường lầm lạc" mà họ nhận thức .
Hành trình tốn nhiều thời gian. Đêm đó, chúng tới Đại Hương thị.
liên lạc với Hóa Huỳnh, sợ cô trốn tránh, mà gọi cho Phạm Kiệt.
Nghe tin về, giọng Phạm Kiệt biến đổi, liên tục kể khổ: những ngày qua cùng gia tộc Hoa phòng Quỷ Khám, bảo vệ họ.
bật , bảo yên tâm, Lão Cung sẽ thưởng xứng đáng.
Phạm Kiệt lập tức sẽ đón chúng .
Chờ hai tiếng ở ga, nhận điện thoại của Phạm Kiệt, dẫn bố .
Phạm Kiệt giờ đúng là khác xưa, ăn mặc chỉnh tề, chút khí chất như Thiệu Tự ngày .
Lý do đơn giản: hiểu cách dùng Phù Khế, gia tộc Hoa đối đãi tử tế, khí thế tự nhiên lên.
Gặp bố , dù phận, Phạm Kiệt vẫn cung kính thi lễ.
Lão Cung lặng lẽ hiện vai , tán thưởng:
-"Phạm , lắm, khí phách đấy."
Phạm Kiệt khẽ:
-"Lời dạy của Cung gia, tiểu nhân dám quên."
-"À , hôm nay nhà họ Hoa tụ tập đông đủ, là mừng thọ Hoa lão gia. Gia gia báo cho tiểu thư Hóa Huỳnh, chắc là tạo bất ngờ cho cô nhỉ? mau chóng đưa về!"