Xung Hỷ Con Dâu Nuôi - Chương 105

Cập nhật lúc: 2024-10-20 10:12:22
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Dã nhân lúc thiếu niên nhìn qua, dùng ánh mắt ám chỉ cậu đừng xen vào.

Trì Kính Dao thấy Bùi Dã bị Dương Thành đánh, có thể làm như thấy được? Huống chi đây vốn là chuyện của hai người bọn cậu, lý nào lại để Bùi Dã đối mặt một mình được.

Cậu sợ nhất chính là, với tính tình của Dương Thành, nếu bị chọc tức sẽ kéo người ngoài đánh một trận.

"Dương tướng quân. . . . . ." Trì Kính Dao nói.

"Đừng nói hắn, tức chết ." Dương Thành lại trong phòng, nhìn có vẻ rất tức giận.

Một lúc , ông lại tới trước mặt Bùi Dã, nhìn hình như lại muốn đánh người.

Trì Kính Dao thấy thế vội nói: "Dương tướng quân. . . . . ."

"Chuyện của ngươi để nói ." Dương Thành miễn cưỡng kiềm chế cơn giận của mình, đầu nhìn Trì Kính Dao, nói: "Tối hôm qua hắn ở trong phòng ngươi cả đêm ?" Giọng điệu của ông vẻ rất bất mãn với chuyện này.

Trì Kính Dao vậy mặt đỏ bừng, theo phản xạ nhìn về phía Bùi Dã. Tối hôm qua khi Bùi Dã quyết ̣nh ở lại, cậu đã ngủ rồi, sáng sớm lúc cậu dậy thì Bùi Dã đã rời , cho nên cậu cũng biết Bùi Dã ở lại qua đêm trong phòng mình.

Nghĩ vậy, thiếu niên vội nói: "Không có."

"Không có?" Dương Thành hỏi: "Nghĩ kỹ rồi lại nói."

Trì Kính Dao lần đầu thấy Dương Thành tức giận như vậy, theo phản xạ lại muốn nhìn Bùi Dã, nhưng bị Dương Thành chặn lại.

"Tối qua nhị ca tới thăm . . . . . đó ngủ rồi ấy lại ." Trì Kính Dao nói.

"Tối hôm qua hắn ở lại chỗ ngươi rời , ngươi cũng biết ?" Dương Thành dứt lời đầu nhìn về phía Bùi Dã nói: "Được, giỏi lắm. Lừa gạt dưới, gì là ngươi biết làm."

Ở trong lòng Dương Thành, Trì Kính Dao sẽ nói dối, cho nên ông khẳng ̣nh là Bùi Dã lừa người nói sẽ nhưng lại . Thậm chí dựa vào đó, ông còn tưởng tượng rất nhiều chi tiết, toàn bộ đều là Bùi Dã đã khốn nạn như thế nào, nhân lúc người phòng bị mà khi dễ.

"Một ngày làm sư cả đời làm cha, hôm nay người sư phụ này sẽ cha ngươi dạy dỗ ngươi, cho ngươi biết chuyện gì nên làm, chuyện gì nên làm!" Dương Thành nói.

Ông dứt lời liền hét ngoài: "Người !"

"Dương tướng quân!" Trì Kính Dao thấy thế cũng quỳ xuống trước Dương Thành, nói: "Dương tướng quân, phải lỗi của nhị ca ! Tối hôm qua là tìm ấy. . . . ."

Bùi Dã nhíu mày, lúc này có sốt ruột, muốn ngăn cản Trì Kính Dao.

Hắn hiểu tính tình của Dương Thành, sợ đối phương tức giận ngay cả Trì Kính Dao cũng tha.

"Ngươi còn nói hắn?" Dương Thành chỉ tiếc rèn sắt thành thép nói: "Ngươi là đứa nhỏ rất tốt, có thể biết ? Ngươi còn nhỏ tuổi thì biết cái gì, còn phải hắn nói gì là ngươi tin vậy hả?"

Trì Kính Dao vậy thầm nghĩ, Dương Thành đang hiểu lầm cậu bị nhị ca lừa.

Nghĩ vậy cậu vội nói: "Không phải như ngài nghĩ , Dương tướng quân!"

"Phải." Bùi Dã nói: "Đều là lỗi của ."

"Không phải." Trì Kính Dao sốt ruột nói.

"Phải."

"Không phải!"

"Câm miệng hết cho !" Dương Thành tức giận nói: "Nói nữa là xử lý cả hai ngươi!"

Trì Kính Dao bị ông hù dọa, nhất thời ngậm miệng.

"Tướng quân." Lúc này binh của Dương Thành ở cửa hỏi: "Tướng quân có gì căn dặn?"

Vẻ mặt Trì Kính Dao lo lắng nhìn Dương Thành, sợ ông sai người đánh gậy Bùi Dã.

Cũng may lý trí của Dương Thành vẫn còn, ông khoát tay với binh nói: "Tránh xa một chút, đừng cho ai tới gần, và Bùi tướng quân có chuyện cần nói."

"Vâng." Thân binh nhận lệnh vội lui xuống.

Dương Thành im lặng một lúc lâu, Trì Kính Dao căng thẳng đến mức dám thở mạnh.

Bùi Dã vẫn nháy mắt với cậu bảo trước, cậu dám nói lời nào, chỉ xoay mặt nhìn đối phương.

Dương Thành tức giận xoa xoa ấn đường, nói với Trì Kính Dao: "Ta hỏi ngươi, ngươi đừng quan tâm với hắn, cứ nói cho biết ngươi nghĩ như thế nào?"

"Ta thể làm phò mã. . . . . như vậy chỉ tự hại , cũng hại công chúa." Trì Kính Dao nói: "Việc này phải lỗi của nhị ca , đã còn là trẻ con nữa, biết mình đang làm gì."

Dương Thành vậy nhìn chằm chằm vào thiếu niên một lúc lâu, thấy ánh mắt cậu kiên ̣nh, hề có ý lùi bước.

"Bắt đầu từ khi nào?" Dương Thành hỏi.

Bùi Dã vừa ̣nh mở miệng, ông lại nói: "Ngươi câm miệng, để Trì đại phu nói."

Trì Kính Dao vội nói: "Lúc ở trại thương binh. . . . . . khi nhị ca tỉnh lại."

Dương Thành ngẩn , hiển nhiên bất ngờ với đáp án này.

Mời vừa rồi lúc ông Bùi Dã nói, còn tưởng rằng Bùi Dã gây họa cho người từ lâu, giờ xem là ông đã hiểu lầm tiểu tử này rồi.

Nếu Bùi Dã dám xuống tay khi người còn nhỏ, hôm nay dù nói gì ông cũng phải đánh hắn một trận, nếu người sư phụ này thật sự vô dụng.

"Hắn có lừa ngươi bức ép gì ngươi ?" Dương Thành hỏi.

"Không có." Trì Kính Dao nói: "Đều là tự nguyện."

Trì Kính Dao biết, hầu hết ai khi đối mặt với tình trạng này, luôn có xu hướng thiên vị người nhỏ tuổi hơn, hoặc là một người thoạt nhìn nhỏ yếu hơn, lo lắng bên mê hoặc bức ép cậu.

Nghĩ vậy, cậu lại nói: "Nhị ca làm gì quá đáng, cũng chủ động mật với ."

"Được rồi, cần phải nói chi tiết tới vậy ." Dương Thành thở dài nói: "Hai người các ngươi đều là nam, thể nào thành được, cũng thể sinh con. . . . . . ham mê nhất thời thì thôi, nhưng chung quy thể để lâu dài."

"Dương tướng quân. . . . . ." Trì Kính Dao nói: "Nếu là một cô nương, nhưng trời sinh có bệnh thể mang thai, ngài vẫn sẽ ngăn cản nhị ca và ở bên ? Hay là nói, ngài cảm thấy nếu thể mang thai, cả đời này sẽ thể gả được cho người mình thích?"

Dương Thành nghĩ nghĩ, nói: "Tất nhiên sẽ , đó phải lỗi của ngươi."

"Vậy vì phải là cô nương, lại được chứ?" Trì Kính Dao hỏi: "Trên đời này cũng phải ai thành hôn đều có con, một khi đã vậy, sống cùng với cô nương là nam tử thì có gì khác ?"

"Đương nhiên là khác !" Dương Thành nói: "Các ngươi. . . . . . . ngươi còn nhỏ tuổi, hiểu chuyện gì hết, này ngươi sẽ thấy hối hận."

" nếu vào kinh làm phò mã, giờ sẽ thấy hối hận." Trì Kính Dao nói.

Dương Thành nói: "Ngươi nghĩ là, vì ngươi suốt ngày ở cùng với hắn quá mật, cho nên mới lạc lối như vậy?"

"Sau khi tới biên thành, thời gian và nhị ca ở bên còn nhiều bằng thời gian ở cùng Dương Diệu." Trì Kính Dao nói: "Nếu bị lạc lối, cũng nên cùng với Dương Diệu mới đúng."

Dương Thành vậy suýt nữa bị cậu chọc tức tới mức bật cười, gắng sức nhịn cười tiếng.

Thậm chí ông còn nhịn được mà nghĩ, quả nhiên tiểu tử thối nhà ông làm người thích, Trì đại phu thích nam nhân mà để ý tới Dương Diệu.

"Thôi." Dương Thành khoát tay với hai người: "Cút , nhìn là thấy phiền."

Trì Kính Dao vậy đầu nhìn về phía Bùi Dã, vẻ mặt lộ vẻ thấp thỏm.

Bùi Dã lại hành lễ với Dương Thành, đó mới dẫn Trì Kính Dao khỏi doanh trại.

Bùi Thanh đang đứng đợi ở cách đó xa, thấy hai người vội bước tới, nhìn qua vết thương mặt Bùi Dã, muốn nói lại thôi.

"Nhị ca, Dương tướng quân vẫn còn tức giận ?" Trì Kính Dao hỏi.

"Để ông ấy bình tĩnh chút đã." Bùi Dã nói: "Đệ về , đừng làm gì hết, ngoan ngoãn ngồi đợi."

Thiếu niên hiển nhiên vẫn muốn hỏi hẳn gì đó, lại sợ chẳng may Dương Thành thấy hai người tụ lại nói chuyện lại tức giận, đành phải làm theo lời Bùi Dã về trước.

Sau khi Trì Kính Dao lại tiểu viện, thấy Dương Diệu đang ngồi trong sân đút cho Đại Lão ăn gì đó.

Đại Lão bình thường thông minh ngoan ngoãn, chỉ là Dương Diệu, những người xung quanh gần như đều thích nó, nhưng nó lại phá lệ thích Dương Diệu hơn một chút.

"Sáng sớm vậy?" Dương Diệu nhìn về phía Trì Kính Dao, phát hiện vẻ mặt cậu ổn lắm, vội hỏi: "Lại cãi với nhị ca ngươi ?"

"Không có." Trì Kính Dao tới ngồi bên cạnh hắn, lơ đãng hỏi: "Bao Tử ?"

"Tới phòng thuốc rồi, sắp xếp lại dược liệu cho Chương đại phu." Dương Diệu nói.

Hắn vừa đút cho Đại Lão vừa nhìn chằm chằm Trì Kính Dao, hỏi: "Tối qua bọn họ nói những lời nên vui hả? Bọn họ đều nói bừa thôi, Bùi tướng quân cũng phải người muốn dựa quyền thế."

Tối hôm qua hắn đã nhận Trì Kính Dao vui, hôm nay liền nghĩ nhất ̣nh phải an ủi một phen.

Trì Kính Dao im lặng một lúc lâu, nói: "Cha ngươi biết rồi."

"Cha biết cái gì?" Dương Diệu mờ mịt nói.

"Cha ngươi biết chuyện của và nhị ca ." Trì Kính Dao nói.

Dương Diệu vậy hoảng sợ, vẻ mặt đầy lo lắng.

"Ông. . . . . ông ấy phản ứng thế nào?" Dương Diệu hỏi.

"Rất tức giận, đánh nhị ca của ." Trì Kính Dao lo lắng nói.

Dương Diệu gãi đầu, nói: "Không phải các ngươi đã ̣nh hôn sự từ nhỏ ? Cha cần gì phải tức giận?"

Trì Kính Dao liếc mắt nhìn Dương Diệu một cái, lúc này mới hiểu vì Dương Thành cho con mình làm phò mã.

Có đôi khi Dương Diệu rất thông minh, nhưng khi ngốc thì ai bằng.

"Ngươi thật sự cảm thấy có nhà nào sẽ tìm cho con mình một nam hài làm tức phụ nuôi từ bé hả?" Trì Kính Dao bất đắc dĩ nói.

"Ta cảm thấy sẽ . . . . . . chỉ là lúc đó các ngươi đã nói với như vậy mà." Dương Diệu nói: "Nếu phải chính miệng ngươi thừa nhận, đương nhiên sẽ tin."

Trì Kính Dao bất đắc dĩ, quả thực biết nên giải thích với hắn thế nào.

Những năm gần đây, sở dĩ cậu vẫn giải thích cho Dương Diệu chính vì nghĩ sẽ ai coi chuyện này là thật.

Giống như chuyện một cộng một bằng hai, vì quá đơn giản, nếu nghiêm túc giải thích ngược lại khiến mình có vẻ ngốc.

Thực , trước đó Trì Kính Dao rõ là Dương Diệu giả ngủ là đang nói giỡn.

Cũng may Dương Diệu ngốc quá mức, tự suy nghĩ một lúc dường như cũng hiểu .

"Cho nên ngay từ đầu hai ngươi phải. . . . . này mới tốt hơn hả?" Dương Diệu hỏi.

"Ngươi nghĩ ?" Trì Kính Dao nói.

Vẻ mặt đó của Dương Diệu cực kỳ phấn khích, hắn nhíu mày suy tư một lúc, dường như đang nghĩ rốt cuộc Trì Kính Dao và Bùi Dã chính thức quen từ khi nào, nhưng hắn nghĩ nửa ngày vẫn rõ. Trong trí nhớ của hắn, từ nhỏ Trì Kính Dao và Bùi Dã đã mật vượt mức bình thường, nhiều năm qua sự mật đó trong mắt hắn vẫn hề đổi.

Nếu như vậy, mấy năm nay hắn cũng hiểu lầm như tên ngốc mãi thế được.

Cho dù đó Trì Kính Dao có nói hết với hắn lúc thổ lộ tình cảm với Bùi Dã, hắn cũng chỉ Trì Kính Dao đã trưởng thành và ngộ , bao giờ hoài nghi mối quan hệ trước đó của hai người.

"Trước đó các ngươi thật sự phải?" Dương Diệu lại nhịn được mà hỏi.

"Không phải." Trì Kính Dao nói: " giờ cũng khác lắm."

Dương Diệu gật gật đầu, nhanh chóng tiếp nhận chuyện này.

Giống như năm đó tiếp nhận chuyện Trì Kính Dao là tức phụ nuôi từ bé của Bùi Dã, dường như dù có là chuyện thái quá cỡ nào, tới chỗ hắn đều trở nên cực kỳ đơn giản.

"Mấy năm này cha luôn coi Bùi tướng quân như nửa con trai. Đối với ngươi cũng vậy, ông ấy rất thích ngươi, lúc bé còn nói nếu ngươi là một cô nương, nhất ̣nh phải cưới về làm tức phụ của ." Dương Diệu nói xong nhịn được mà cười cười, đó lại cảm thấy tình hình trước mắt thích hợp để cười, vội làm vẻ nghiêm túc nói: "Cha chỉ dọa ngoài miệng thôi, sẽ thật sự bỏ mặc nhị ca ngươi , ngươi cứ yên tâm ."

Trì Kính Dao vậy thở dài, trong lòng khỏi thấy buồn bã.

Thật cậu có thể hiểu được cơn tức của Dương Thành, đừng nói là xã hội cổ đại, cho dù là thế kỷ 21, thông tin và văn hóa đã cởi mở, phần lớn cha mẹ cũng thể thản nhiên chấp nhận chuyện con mình là đồng tính. Nói cách khác, ngày càng có nhiều người dần chấp nhận tình yêu đồng giới nhà sự tu dưỡng và tầm nhìn của họ, nhưng tiền đề là chuyện đó thể xảy với con cái của họ.

Dương Thành rất để ý Bùi Dã, đối xử với Bùi Dã bằng nửa đứa con của mình, giờ chợt biết được việc này tất nhiên sẽ khó chấp nhận.

Thậm chí Trì Kính Dao còn đoán được phản ứng của Bùi phụ và Dung nương thông qua Dương Thành nữa.

Nhất ̣nh là vô cùng đau đớn, tức chịu được. . . . . .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xung-hy-con-dau-nuoi/chuong-105.html.]

"Hay là tìm cha cầu xin?" Dương Diệu nói.

"Đừng thêm dầu vào lửa." Trì Kính Dao nói: "Nếu ngài ấy hỏi ngươi, ngươi cứ giả vờ như biết gì hết, thì người tiếp theo bị đánh có thể chính afl ngươi đấy."

Dương Diệu khó hiểu nói: "Sao lại bị đánh?"

"Biết chuyện báo, tội chồng thêm tội, hơn nữa ngươi là con ruột của ngài ấy, càng dễ tay hơn." Trì Kính Dao nói.

Dương Diệu: . . . . . . .

"Ngươi còn mua thoại bản kiểu đó cho bọn xem nữa." Trì Kính Dao nói.

"Trước đó các ngươi phải quan hệ kiểu vậy, phải bởi vì những cuốn thoại bản cho các ngươi nên mới thế này đấy chứ?" Dương Diệu hỏi.

Trì Kính Dao bất đắc dĩ nói: "Ai lại chỉ bởi vì đọc thoại bản nam nhân và nam nhân ở bên mà lại bắt đầu thích nam nhân được chứ? Ta và nhị ca cũng đọc ít thoại bản nam nhân và nữ nhân, mà bọn lại thích cô nương?"

"Đúng, có lý." Dương Diệu thở phào nói: "Vậy yên tâm rồi."

Trì Kính Dao vừa nói vậy, hắn cũng hiểu , trong doanh trại cũng có ít người từng đọc những thoại bản như này mà vẫn thích cô nương đó thôi.

Có thể thấy được, người thích nam nữ, chẳng liên quan gì tới thoại bản mà họ đọc!

Trì Kính Dao cũng nói chuyện phò mã cho Dương Diệu, tránh để hắn lo lắng theo.

trong lòng cậu tự biết, với cục diện trước mắt này, bọn họ phải nghĩ biện pháp thích hợp để giải quyết. . . . .

Bên , Bùi Thanh cầm thuốc trị thương bôi lên vết thương cho Bùi Dã.

Bùi Dã lại kiên nhẫn, khoát tay áo ý bảo hắn cần phải phiền phức.

"Sao ngài phải nói cho Dương tướng quân?" Bùi Thanh khó hiểu nói: "Biết rõ ngài ấy nhất ̣nh sẽ vui."

"Liệu giấu được ?" Bùi Dã nói: "Ngay cả ngươi còn giấu được, mà gạt ngài ấy đây?"

Chuyện của Bùi Dã và Trì Kính Dao, vốn ̣nh nói cho Bùi Thanh, nhưng trước giờ Bùi Thanh giỏi đoán ý, lâu ngày theo hắn luôn có thể nhìn chút manh mối.

Sau đó Bùi Dã tiếp tục giấu hắn nữa.

Bùi Thanh khá thản nhiên, vẫn biểu lộ sự kinh ngạc khó hiểu, giống như chuyện này đúng lẽ phải vậy.

"Chẳng may Dương tướng quân biết việc này, ngược lại càng quyết tâm đưa Trì đại phu tới kinh thành thì ?" Bùi Thanh nói: "Dù nếu Trì đại phu bị chỉ hôn, hai người cũng sẽ còn khả năng nữa."

"Ngài ấy sẽ làm vậy ." Bùi Dã nói: "Ngài ấy chỉ muốn giúp , chứ muốn hủy hoại ."

Bùi Thanh vẫn hiểu nổi, hỏi: "Sao tướng quân lại khẳng ̣nh như vậy?"

"Lúc trước ngài ấy đã cho người cản lại người truyền chỉ." Bùi Dã nói: "Nếu ngài ấy thèm để ý tới suy nghĩ của , một lòng một dạ chỉ muốn ̣o tiền đồ tốt cho , cần phải làm nhiều chuyện rắc rối như vậy."

Vì Dương Thành từng nói với hắn, để Trì Kính Dao làm phò mã, thật cũng chỉ để giúp ích cho tương lai của Bùi Dã trong triều mà thôi.

dù vậy, khi Bùi Dã phản đối, Dương Thành vẫn từ bỏ suy nghĩ trong đầu.

Chỉ tiếc là trời chiều lòng người, viện Thái Y lại gửi tới một công văn muốn Trì Kính Dao vào kinh.

"Ta từng tới kinh thành, cũng từng gặp bệ hạ, cho nên dám tùy tiện đoán tâm ý của đối phương." Bùi Dã nói: "Nếu chỉ mình vào kinh, dù bệ hạ có ban cho cái gì, cũng có thể ứng phó. Cùng lắm thì khiến người nóng giận, đánh một trận là được, cũng đến mức chém đầu ."

Trì Kính Dao như vậy. . . . . . .

Với cơ thể của hắn, một trận đánh cũng lấy mạng của hắn.

Cho nên nếu thật sự được tứ hôn, Bùi Dã dám công khai nói dối để thể hiện sự từ chối, chính hắn cũng có thể nghĩ tới hậu quả của việc đó, cũng có thể gánh chịu được. sự việc chuyển sang người Trì Kính Dao, hắn dám hấp tấp dùng cách này.

Đây cũng là nguyên nhân hắn khai thật với Dương Thành, vì Dương Thành giỏi cân nhắc lợi - hại, cũng tìm được phương án tốt nhất giỏi hơn hắn.

"Dương tướng quân có thể nghĩ cách ?" Bùi Thanh hỏi.

"Có thể." Bùi Dã nói: "Chỉ là ngài ấy có chịu thôi."

Hai ngày , Bùi Dã vẫn bận rộn quân vụ doanh trại Kì Châu như trước, thể lười biếng được.

Hai ngày liên tiếp Dương Thành gặp hắn, cho tới xế chiều ngày thứ ba mới gọi hắn tới.

Lúc Bùi Dã vào cửa, mặt Dương Thành vốn lạnh tanh, nhưng khi ông nhìn qua vết thương mặt đối phương, biểu cảm cũng thả lỏng một chút.

Hai ngày nay ông cũng đã nghĩ rất nhiều, cảm xúc đã sớm còn kích động như trước.

"Hỏi lại ngươi lần cuối, thật sự thể từ bỏ được ?" Dương Thành hỏi.

"Sư phụ. . . . ." Bùi Dã nghiêm túc nhìn ông nói: "Ngài còn nhớ ? Trước trận chiến cuối cùng , ngài hỏi có thể lấy mạng thượng tướng quân Trần Quốc , nói có thể, cuối cùng cũng làm được. Nhiều năm qua như vậy, mọi việc ngài giao đều làm được hết, duy chỉ có chuyện này là thể."

Dương Thành vậy nhịn được nhíu mày, ông biết trận chiến mà Bùi Dã nhắc tới ̀n khốc tới mức nào, người Trần Quốc liều chết trong một trận, gần như đã dốc hết toàn lực. Lúc đó Bùi dã gần như đã lấy mạng của mình để đổi mạng của thượng tướng quân Trần Quốc, may là Bùi Dã mạng lớn nên chết.

Dương Thành đến giờ vẫn còn nhớ tới bộ dạng của Bùi Dã nằm hôn mê bất tỉnh giường.

Vào lúc đó, ông thật sự nghĩ Bùi Dã sẽ qua khỏi.

"Ngay lúc trúng tên, liền cảm thấy mình ́m phần là qua nổi." Bùi Dã nói: "Bọn họ nâng từ tiền tuyến về, dọc đường cảm giác Bùi Thanh thường xuyên kiểm tra thở của , lúc đó nhịn được mà nghĩ. . . . . . nếu Bùi Thanh nâng về chỉ là một khối thi thể, đệ ấy sẽ đau lòng tới mức nào?"

Bùi Dã biết nghĩ tới chuyện gì, nhịn được cười khổ, nói: "Vào lúc đó, thậm chí còn biết tình cảm của đệ ấy đổi với , nhưng chỉ biết là. . . . . đệ ấy nhất ̣nh sẽ đau lòng khổ sở vì . Ta vừa nghĩ, hy vọng đệ ấy có thể nhanh chóng quên , đừng đau lòng vì , lại vừa thấy cam lòng, muốn đệ ấy phải nhớ cả đời. . . . . ."

"Sư phụ." Bùi Dã nhìn về phía Dương Thành nói: "Nếu đồ nhi có thể từ bỏ, ngày đó Bùi Thanh nâng về chỉ là một khối thi thể."

Dương Thành vậy im lặng một lúc lâu, cuối cùng thở dài nói: "Nghiệt đồ."

"Nói dự tính của ngươi trước xem nào." Dương Thành nói.

Bùi Dã vậy nói chuyện mình nói dối bị thương cho ông.

"Ngươi thật sự biết xấu hổ hả?" Dương Thành ghét bỏ liếc mắt nhìn Bùi Dã, nói: " thật cách này cũng được."

Bùi Dã nói: "Ta chỉ lo cho đệ ấy. . . . . . ."

"Bệ hạ là người thông minh, nhưng lúc cần hồ đồ sẽ giả vờ hồ đồ." Dương Thành nói: "Chỉ là biện pháp ngươi dùng một lần thì , nếu dùng hai lần thì ổn."

Ý là cái cớ từ chối hôn sự này chỉ có thể để hắn dùng, Trì Kính Dao thể dùng được nữa.

"Ngoại trừ cách này, còn cách nào khác ?" Bùi Dã hỏi.

Dương Thành nói: "Lấy cớ nhiều sẽ còn là cớ nữa, nếu muốn Trì đại phu bị ̣nh hôn, các duy nhất chính là. . . ."

Ông nhìn về phía Bùi Dã, nhíu mày nói: "Để Trì đại phu thành trước khi tới kinh thành."

Hoàng đế thích ban hôn cho người , nhưng chỉ giới hạn trong những người kết hôn, nếu đã thành rồi thì ngài ấy sẽ đến mức bắt người ly hôn được chứ?

"May là đã cản lại người truyền chỉ lúc trước, hiện giờ có chuyện phò mã, cho dù hắn vội vàng thành cũng làm bệ hạ bất mãn." Dương Thành nói. Dù , nếu ông nhắc tới, hoàng đế căn bản biết Trì Kính Dao là người thế nào, tất nhiên cũng sẽ thêm Trì Kính Dao vào danh sách chọn phò mã trong tình huống hề biết gì.

"Ta chỉ có thể nghĩ được cách này thôi, dùng ngươi tự quyết ̣nh ." Dương Thành nói.

Bùi Dã nhíu mày đựng ̣i chỗ một lúc lâu, nói một câu nào.

Sau khi rời khỏi chỗ của Dương Thành, Bùi Dã liền tới tiểu viện.

Trì Kính Dao đã nhiều ngày tự nghĩ cách, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn thể đưa được cách nào, thấy hắn tới vội kéo hắn vào phòng.

"Dương tướng quân làm khó chứ?" Thiếu niên hỏi.

"Không có." Bùi Dã nói.

Lúc này Trì Kính Dao mới thở phào, nói: "Ta hỏi Dương Diệu tình huống ở kinh thành, khả năng cao là bê hạ sẽ triệu kiến trước, đó lại thiết yến. Nếu ngài ấy cố ý tứ hôn cho chúng , hơn phân nửa là tìm cớ nói ở yến tiệc."

"Ta chỉ cần gây chút rắc rối trong yến tiệc, để ngài ấy có cơ hội mở miệng, nói chừng có thể thoát được." Trì Kính Dao nói.

"Đệ muốn làm gì?" Bùi Dã hỏi.

Trì Kính Dao nói: "Huynh còn nhớ chuyện từng nói với , làm mà thoát được khỏi tay đám buôn người?"

Bùi Dã vậy nhíu mày, liền thiếu niên lại nói: "Đến lúc đó lấy trong túi , lén ăn trước yến tiệc, đến lúc đó sẽ phát bệnh trông rất nguy kịch, rắc rối như vậy, có lẽ ngài ấy thể nhắc tới chuyện tứ hôn nữa."

"Nếu ngài ấy nói ở yến tiệc thì ?" Bùi Dã hỏi: "Nếu ngài ấy đợi đệ ổn hơn rồi mới nói thì ?"

Trì Kính Dao vậy cười ngượng ngùng, nói: "Ta còn nghĩ tới một cách, là dịch dung biến mình trở nên xấu xí một chút. . . . . ."

"Đó là tội khi quân." Bùi Dã nói.

"Hay là. . . . . ."

"Dương tướng quân đã nghĩ một cách." Bùi Dã nói.

Trì Kính Dao vội hỏi: "Là cách gì?"

"Trước khi tới kinh thành, cho ngươi thành trước." Bùi Dã nói.

Trì Kính Dao ngẩn , lộ vẻ mặt khó tin.

"Nếu muốn thành , vậy có khác gì làm phò mã ?" Trì Kính Dao nói.

"Đương nhiên là khác." Bùi Dã nói: "Thành được chọn người, ngươi có thể tự mình chọn."

Trì Kính Dao nhìn chằm chằm Bùi Dã một lúc lâu, hỏi: "Nhị ca, đang nghiêm túc hả?"

"Ta nghĩ rồi, cách này quả thật rất ổn." Bùi Dã nói: "Một khi bệ hạ biết đệ đã thành , có lẽ sẽ hỏi nữa."

" muốn!" Trì Kính Dao nói: "Ta thích ai khác, cũng vô duyên vô cớ làm ảnh hưởng tới một cô nương."

Ánh mắt Bùi Dã né tránh, nói: "Dương tướng quân có một bằng hữu cũ ở biên thành, trong nhà có một người con, 20 tuổi ̣nh hôn sự. . . . . ."

"Nhị ca!" Trì Kính Dao sốt ruột nói: "Ta sẽ thành với người khác!"

"Đứa con nhà này họ Bùi. . . . . ." Bùi Dã nói.

Trì Kính Dao vậy sửng sốt, giương mắt nhìn về phía Bùi Dã, thấy được chút ý cười nơi đáy mắt của đối phương.

Hai mươi tuổi hôn phối, họ Bùi. . . . . .

"Nhị ca?" Thiếu niên nói: "Chuyện đó thể nào. . . . . ."

"Đệ thành hôn, ngoại trừ cha nương và đại ca đại tẩu, ai sẽ hỏi về nhà thê tử của đệ." Bùi Dã nói: "Người ngoài chỉ biết là đệ cưới tức phụ, còn đệ cưới là ngươi quỷ, đệ nói ai truy hỏi ."

Tim Trì Kính Dao đập loạn nhịp, trong khoảng thời gian ngắn vừa lo lắng lại vừa căng thẳng.

"Đây là tội khi quân đó, chẳng may bệ hạ hỏi thì ? Chẳng may ngài ấy cho người điều tra. . . . ." Trì Kính Dao nói.

"Lúc trước sư phụ đề cử chọn đệ làm phò mã với người truyền chỉ, nhưng người đã được sư phụ xử lý ổn rồi." Bùi Dã nói: "Cho nên từ đầu bệ hạ đã xếp đệ vào số người được chọn làm phò mã. Sau đó lại có ý chỉ cho đệ vào kinh, là bởi vì viện phán viện Thái Y muốn gặp đệ, cho nên trong mắt bệ hạ đệ chỉ là một quân y có y thuật cao siêu."

Dựa theo tính cách thích tứ hôn của hoàng đế, nếu thấy Trì Kính Dao trẻ tuổi xinh đẹp, nhất ̣nh sẽ động tâm muốn tứ hôn cho cậu.

ngài ấy thuận miệng hỏi nếu biết thiếu niên đã thành , khả năng sẽ chỉ cười trừ, có lý gì mà phải bám dai bỏ.

"Huống chi người biết việc này rất ít, chỉ cần chúng nói, ai biết người đệ cưới là ai." Bùi Dã nói.

Trì Kính Dao lo lắng bước qua bước lại trong phòng, lại nói: " thành là đại sự. . . . . ."

"Đệ nhập tịch vào nhà Trình đại phu, giờ Trình đại phu đã còn nhân thế." Bùi Dã nói: "Chương sư và sư phụ có thể trưởng bối của đệ, đệ sắp xếp hôn sự."

"Vậy nếu cha nương biết. . . . . . ." Trì Kính Dao vẫn lo lắng.

"Ta sẽ giải thích với họ, đệ cần lo lắng." Bùi Dã nói.

Bùi Dã duỗi tay nắm lấy tay thiếu niên, hỏi: "Giờ chỉ có một cách này thôi, đệ có cưới ?"

Trì Kính Dao: . . . . . .

Đột ngột quá !

 

Loading...